EM LÀ NGƯỜI CỦA TÔI

Do một số công việc và không biết lý do cụ thể là gì nhưng dạo gần đây Ưng Ngoặc và Hân Nghi trở nên khá thân thiết. Cô cũng không còn bài xích anh ta gì nữa bởi sâu trong thâm tâm cô vẫn luôn quý mến con người ấy vì đức tính tốt đẹp và cao cả hơn thế là sự gắn bó dài lâu.

Chuyện của cô và Châu Vy cũng đã được giải quyết rõ ràng, cô đã cho Châu Vy thấy tâm ý của mình cô hoàn toàn tác thành cho hai người họ. Đồng thời cũng nhờ việc Châu Vy phát hiện ra người thứ ba không phải là Hân Nghi mà kẻ thù từ trước đến nay của cô Gia Mỹ nên cũng gần gũi với Hân Nghi hơn chỉ có điều không được như trước.

Mọi chuyện nói ra đều phải cảm ơn Khải Vệ ban đầu cô cũng không muốn làm gì cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên nhưng nào ngờ anh lại khuyên cô nên giải quyết mọi chuyện để tránh hiểu lầm không càn thiết và anh còn nói thêm một người bạn là bớt một kẻ thù.


Khi trở lại nước C Hân Nghi bỗng dưng cảm thấy không khí hơi khó chịu và dễ khiến cô mệt mỏi và tính tình cũng không tốt lắm nên dạo gần đây cô học thiền tịnh và cố hạn chế nói nhanh để tránh việc nói mà không kịp suy nghĩ.

Ngoài ra dạo gần đây không chỉ nhờ vào việc đại diện mà Hân Nghi còn được nhiều công ty, trường học mời về diễn thuyết về sự thành công mạnh mẽ và bàn luận về vấn đề phụ nữ lãnh đạo.

Hân Nghi đang cùng một tổ chuyên môn về lĩnh vực này ngày đêm nghiên cứu và đưa ra biện pháp và đút kết thành một quyển sách tặng cho 100 sinh viên của các trường và nhân viên của công ty mỗi khi cô diễn thuyết.

-Diễn thuyết gia~~~

Khải Vệ ôm Hân từ phía sau, không biết anh vào từ lúc nào. Hân Nghi ướm chiếc váy vào người nhìn Khải Vệ qua tấm kính trước mặt và hỏi.


-Anh thấy thế nào?

-Không, anh thấy không cần quá trang trọng như thế.

Khải Vệ vơ tay lấy chiếc váy trắng liền

suông lỡ có phần tay áo dài và được nhấn nhá bởi cổ chữ V thoạt nhìn vừa sang trọng và quyến rũ mà vẫn lịch thiệp, trang trọng.

-Um, Anh rất tinh ý.

-Vì thế em hãy suy nghĩ về việc mời anh làm gia sư đi, anh sẽ lấy học phí thấp thôi chỉ cần....

Khải Vệ không nói mà hành động, anh hôn lên hổm cổ cô. Hân Nghi cũng hiểu ý tứ anh muốn gì cũng không phản đối chỉ là nói hùa theo câu nói đùa của Khải Vệ lúc nảy

-Chúng ta nên thương lượng giá cả hợp lý.

Hân Nghi đẩy anh ra, Khải Vệ vẫn ôm eo cô giọng hùa theo cô

-Thương lượng thế nào?

Khải Vệ trực tiếp kéo cô lại gần và đặt Hân Nghi ngồi lên trên.

-Vệ....

Khải Vệ nghe tiếng kêu như mời gọi anh, anh không dừng lại mà tiếp tục anh hôm lên hổm cổ phía trước và kéo phần váy áo ngũ xuống vai. Hai xương quai xanh quyến rũ lộ ra khiến anh càng trở nên mất bình tĩnh, Khải Vệ mê mẫn và cắn một cái vào chỗ đấy khiến Hân Nghi la lên một tiếng.


-Anh xin lỗi nhưng nó thật sự rất đẹp.

Hân Nghi nhìn vào mắt anh, cô cảm nhận được sự ấm áp và khi nhìn vào mắt cô anh cũng cảm thấy được điều ấy Khải Vệ không kìm chế được nữa anh cởϊ áσ váy ngủ Hân Nghi và áo mình ra quăng xuống sàn.

Anh buông Hân Nghi xuống giường lớn dùng tốc độ ánh sáng mà đè lên môi cô. Lửa nóng mút lấy đôi môi mềm mại của Hân Nghi, cánh môi mạnh mẽ cạy hàm răng cô ra đầu lưỡi tiến quân thần tốc vào khoang miệng linh động thăm dò không chút kiêng nể đầy tính chiếm đoạt. Anh muốn hút cạn dịch ngọt trong miệng Hân Nghi lưỡi quấn lấy lưỡi cô bức cô phải nhanh chóng phối hợp, lưỡi Hân Nghi cũng dây dưa hưởng thụ cảm giác thỏa mãn cùng anh.

Không khúc dạo đầu anh trực tiếp tấn công, thần tốc công phá tường thành yêu cầu cô phối hợp đáp trả hai tay xoa nắn phần bầu ngực căng mọng.
-um...ưʍ...ưa...

Thân thể vốn rất mẫn cảm mà anh cũng đã biết nơi mẫn cảm nhất của cô nên nhanh chóng khiến toàn thân Hân Nghi như lửa đốt hai tay bấu chặc lưng anh nhưng được một lúc cô không chịu nổi nữa liền dùng bàn tay bé nhỏ đẩy ngực anh ra nhưng lại phát hiện ra sức lực của cô không hề khiến anh dịch chuyển dù chỉ một chút. Hân Nghi bất mãn từ bỏ.

...

Châu Vy ngồi nhìn ra cửa sổ, ánh nắng ban mai chiếu xuyên qua các loạn tóc xoăn bóng mượt. Cô thỉnh thoảng bưng tách cà phê lên và uống vài ngụm, cô cố giữ tâm trạng thoải mái nhất có thể và trên môi luôn giữ một nụ cười phớt lờ.

-Ok, làm tốt lắm. Quay sang bên kia một tí nhé.

-Rồi rồi, ok ok.

*bóp bóp * vị đạo diễn vỗ tay cho mọi người chú ý và thông báo giải tán.

-Mọi người nghĩ 30 phút đi rồi chúng ta tiếp tục.
-Chị Vy chị uống nước đi.

Cô thư ký đi theo quạt cho Châu Vy đỡ nóng.

Vừa vào phòng nghỉ lại thấy Ưng Ngoặc, cô bảo cô trợ lý ra ngoài đi.

-Anh đến đây có chuyện gì sao?

-Không phải cô muốn tôi đến sao?

Ưng Ngoặc để mạnh sắp giấy xuống bàn trước mặt Châu Vy.

Cô lật ra xem và không mấy bất ngờ, quả thật không ngoài dự đoán của anh mà cô là người duy nhất có thể làm được những chuyện như vậy và cha cô cũng khiến anh phải trở lại với cô bằng mọi giá. Anh cảm thấy cô ngày càng đáng sợ và càng ép chỉ càng khiến anh xa lánh cô hơn thôi.

-Ngày mai dọn về nhà đi, tôi sẽ cho tài xế qua đón. Đây là cô lựa chọn, sau này tôi sẽ cho cô thấy quyết định hôm nay của cô sẽ khiến cô phải hối hận.

Nói xong Ưng Ngoặc bỏ đi, anh đóng sầm cửa khiến cô trợ lý Tiểu Nhan giật mình. Cô vội vào xem Châu Vy có sao không.
-Chị Vy chị không sao chứ?

Châu Vy bỏ sắp giấy vào túi và nhìn Tiểu Nhan cười đáp.

-Chị không sao, chị đôi lúc nghi ngờ về quyết định của mình. Thôi mình ra ngoài thôi chắc mọi người vẫn đang đợi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi