EM SẼ KHÔNG CHỜ ANH

Chương này sẽ là HHHH nha. Mình không có kinh nghiệm lớm nhưng mình sẽ cố gắng!!! Mong các bạn ủng hộ!!!

-----------

Đôi tay anh trượt xuống bên eo cậu xoa nắn làn da mềm mại. Tay còn lại đang bỏ đi những chướng ngại trên cơ thể hai người. Đôi chân đang dần bước về phía phòng ngủ. Hai cơ thể nóng bỏng trần trụi cọ sát vào nhau hơi nóng như thiêu đốt. Đôi môi lướt trên cơ thể của cậu lưu luyến nơi gần cổ trắng ngần để lại những đóa hoa nhỏ nở rộ. Dần dần chuyển xuống nơi đầu ngực nhỏ nhắn của cậu khẽ gặm nhấm, một tay xoa bóp đầu ngực cậu ngón trỏ ngón giữa kẹp lấy hạt châu xinh xắn. Tay còn lại cũng không hề rảnh rỗi xuyên qua đám rừng thừa thớt nắm lấy vật nhỏ đang ngẩng đầu chảy nước miếng vỗ về âu yếm. Vương Bạch Nhật đang đắm chìm trong cơn sóng ào ạt chỉ có thể cong người rên rỉ.

« A không được rồi Liệt ca em sắp không chịu được rồi a»

« Nhật Nhi thoải mái sao» anh ngước lên nhìn cậu tựa tiếu phi tiếu, động tác trên tay càng lúc càng nhanh.

«..a..a..th.o..ải...m..ái..a» Vương Bạch Nhật vừa thở gấp vừa nói.

« Được bây giờ sẽ cho em càng thỏa mãn hơn a» động tác trên tay càng lúc càng nhanh thỉnh thoảng còn dùng ngón tay ấn nhẹ trên đỉnh.

« Em..không...được..rồi..em ra..a..a..a» hét lớn một tiếng phóng ra chất dịch màu trắng dâm đãng vào tay Đông Phương Liệt. Anh đưa một ngón tay vào miệng khẽ liếm.

« của Nhật Nhi thật ngon nha vừa ngọt vừa thơm như sữa a, em có muốn hay không thử một chút?»

« Ngô...» Đôi mắt thỏ con mở to nhìn anh nghi hoặc lập tức khiến dục vọng của anh lập tức trướng đau thêm.

«Anh chờ không được rồi» không chần chừ lâu anh lấy ngón tay đã thấm ướt bởi tinh dịch của cậu chen vào nơi giữa hai chân cậu.

« Liệt ca thật kì quái..» cảm nhận được dị vật đang cố gắng chen vào huyệt động của mình, cậu khẽ kêu lên.

« từ từ sẽ ổn thôi» anh dùng thêm một ngón tay chen vào cả hai ngón cố gắng mở rộng huyệt động.

« A » khi ngón tay anh chạm vào điểm hơi nhô ra trong huyệt động thì cậu khẽ rên lên một tiếng cả vật nhỏ vừa rũ xuống lại đứng thẳng lên.

« Anh không chờ được rồi, anh vào được không?»

« Em không đồng ý thì anh sẽ không làm tiếp sao?»

« Đương nhiên không»

« vậy làm đi»

Anh rút hai ngón tay ra thay vào đó là một vật cứng rắn nóng như lửa. Cậu nuốt một ngụm nước bọt, lớn như vậy chết chắc rồi. Thiết bổng to lớn đặt trước đóa hoa của cậu ma sát qua lại sau đó tiến vào bên trong cái miệng nhỏ đang khép mở. Đột nhiên anh cong người mạnh mẽ đẩy toàn bộ chiều dài dương vật vào trong. Dù đã được chuẩn bị tốt nhưng bị dị vật to lớn như vậy đi vào cũng khiến cậu đau đớn.

«A...đau...quá...không...được...»

«từ từ sẽ ổn» anh cúi người cùng cậu môi lưỡi day dưa phía dưới cũng bắt đầu trừu sáp. Đau đớn xen lẫn khoái cảm làm cậu không ngừng kêu lên.

«A...ư...a...th..ậ..t..th..ô.ả..i...m..á...i...a..ư...m»

« Bảo bối mau nói người đang ở phía trên cho em sướng muốn chết là ai» động tác dưới thân càng lúc càng nhanh mạnh mẽ đáng vào tuyến tiền liệt của cậu làm cậu khóc lóc không ngừng.

«ô..ô...ô...là...Liệt...Là...Liệt...ca... mà...Em...yêu...nhất...» cậu vừa khóc vừa nói.

« đồ tiểu yêu tinh dâm đãng này hôm nay tôi nhất định uy em ăn no a» Đông Phương Liệt ra vào mãnh liệt như muốn hòa tan cùng cậu.

«..a...ô...Li..iệt...t..ô..ôô..t..h...ậ..t...kh..ô..n..g..đ...đ..ượ...c..c...r..rồi....m...ư..ố...n.ô..c..h..ế..t..t..a...» Vật nhỏ xinh xắn của cậu run rẩy phun ra một dòng sữa trắng. Mẹ nó thật chật. Cúc huyệt chật chội ẩm ướt mà ấm áp do cao trào nhanh chóng co rút như muốn hút anh vào. Đông Phương Liệt thở dốc giống như dã thú ngày càng nhanh. Dương vật của cậu vừa mới rũ xuống lại dần dần đứng lên. Đến khi cậu bắn lần nữa thì anh mới gầm nhẹ phun ra mầm mống của mình bên trong cậu. Hai người cùng thở dài thỏa mãn. Suốt đêm hai người không biết làm bao nhiêu lần Vương Bạch Nhật bị thao đến ngất đi rồi lại tỉnh dậy. Trong phòng tràn đầy tiếng rên rỉ ngọt ngào cùng tiếng thở dốc mạnh mẽ...

-------------

Chương này mình làm dài hơn các chương trước và toàn là H! Chương sau có thể hơi lâu tí vì mình chưa có ý tưởng lắm và mình cũng muốn truyện gay cấn 1 tẹo hì hì

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi