EM...EM DẦN YÊU ANH MẤT RỒI!


Cả hai đều chìm vào nỗi suy tư riêng của mình nên không hề ai nói với nhau dù chỉ nửa lời.

Bất giác lúc này Dương Nghi quay lại nhìn hắn.
- Vậy bây giờ có thể kể tôi nghe tại sao anh biết tôi đến đây được chứ ?
Cố Vĩ Phàm bỗng " À" lên một tiếng rồi trả lời.
- Thật ra tôi có bật vị trí trong điện thoại của em nên mới biết.

Mà em không để ý máy mình vẫn đang bật vị trí sao ?
Dương Nghi lúc này mới ngớ người rồi dở điện thoại ra xem.

Quả thật là có bật nhưng chắc cô không để ý nên không hề hay biết.
- Còn về công việc thì tôi đã giao lại cho trợ lý Lâm giải quyết.

Trong lòng tôi quả thật vẫn hoài nghi chuyện của Diệp Ninh Ninh với em.

Hai người hình như có quen biết nhau đúng chứ ?
Thật không ngờ Vĩ Phàm là người nhạy bén đến vậy làm cô rất lúng túng.


Thảo nào trên thường trường hắn ta luôn thắng nhờ vào trí trí thông minh và mức độ nhạy bén của mình.

Chỉ tiếc là trên thương trường thì hắn luôn thắng, còn về tình yêu thì....
- À...à không.

Chúng tôi chỉ quen biết nhau hôm đi dự tiệc thôi.

Sau lần đó đến giờ tôi và cô ấy đâu hề có liên lạc gì.
Nhìn qua biểu hiện của cô mà mọi nghi ngờ của hắn đã có câu trả lời.

Chỉ là Vĩ Phàm muốn xem thử cô gái này muốn quậy bao nhiêu trò khiến anh bực tức và buông tha cho cô đây.
- Vậy à, thế sao không thấy cô ta đi cùng em đến khu mua sắm vậy ?
Mọi câu hỏi của hắn khiến cho Dương Nghi cảm thấy rơi vào bế tắc.

Chỉ tiếc cô không nhạy bén và phát hiện ra vấn đề, chỉ đơn thuần nghĩ hắn ta hỏi chơi vậy thôi.
- Trước khi anh đến đây thì cô ấy đã về trước, nghe nói là có việc gấp.
Hắn gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cứ để cô có một ngày tự thú mọi vấn đề mà không cần đến sự tra hỏi từ anh.

Chỉ khi nào như vậy mới chứng tỏ cô đã thật lòng yêu hắn, muốn đem tất cả sự thật nói ra để không bị cắn rứt trong lòng mình.
Mấy ngày sau, hắn có bận công tác tại Trịnh Hải nên sẽ vắng nhà.

Về việc này Cố Vĩ Phàm đã thông báo cho Dương Nghi được biệt mặc dù trong lòng biết chắc cô sẽ chẳng quan tâm làm gì, cứ mặc đi đâu thì mặc.

Thành phố Trịnh Hải là thành phố phát triển nhất nước và có nhiều công ty thương mại ở đó, chỉ trước có Hạ Nam thành phố mà cô đang làm việc.

Đi theo Vĩ Phàm đến đó là có thư kí Diệp cùng trợ lý Lâm.

Đáng lẽ hắn ta chỉ cho Lâm Khang đi cùng vì vẫn còn đề phòng Diệp Ninh Ninh đến đó mà dở trò.

Nhưng suy nghĩ lại cô ta rất khéo ăn nói và đầu óc tư duy của cô ta cũng khá nhạy bén.

Chính vì điều này mà cô ta góp phần làm cho tập đoàn Dert phát triển.


Con người của Diệp Ninh Ninh quả thật rất có nhiều tiềm năng, nếu bỏ được cái suy nghĩ muốn dùng thủ đoạn để có được người không thuộc về mình nữa thì sẽ vô cùng hoàn hảo.
- Công ty chúng tôi rất hân hạnh được hợp tác cùng Cố tổng, đây quả thật là niềm vinh hạnh lớn đối với tôi thưa ngài.
Người đàn ông trung niêm mang vẻ mặt tươi cười nhìn về phía Vĩ Phàm.

Đôi bên vui vẻ bắt tay nhau, lúc này hắn ta mới lên tiếng.
- Ngài quả thật khiêm tốn rồi, rất mong sự đầu tư của chúng tôi sẽ mang về lợi ích cho tập đoàn.
Mọi việc đã xong xuôi, lúc này Cố Vĩ Phàm mới trở về khách sạn của mình đã đặt trước.

Thành phố này khá xa cho nên không dùng ô tô mà phải dùng máy bay riêng của hắn mà sang đó.

Hai người đi cùng thì cũng đã được hắn thuê phòng riêng mà nghỉ ngơi.
Trở về căn phòng của mình, Vĩ Phàm khẽ nới lỏng cà vạt rồi tháo hẳn ra.

Lúc này trên người hắn mặc chiếc áo sơ mi trắng, có vài cúc áo tuột ra để lộ cơ thể rắn chắc.

Hắn cứ chằm chằm nhìn vào tấm ảnh được hiện lên qua màn ảnh điện thoại, trong tấm ảnh đó là một thiếu nữ xinh đẹp mang nét thuần khiết đang tươi cười.

Chỉ xa Dương Nghi có mấy ngày mà hắn đã không chịu nổi rồi.

Ước gì bây giờ cô xuất hiện ngay trước mặt hắn thì tốt biết mấy.


Mãi một hồi lâu ngắm nhìn thì hắn mới tắt máy rồi trở vào nhà tắm.
Tại hành lang của khách sạn, Diệp Ninh Ninh vừa ôm tài liệu vừa nghe máy.

Có vẻ như có chuyện gì đó quan trọng cho nên cô ta rất nghiêm túc mà trả lời nhưng vẻ mặt thoáng hiện ra sự lo lắng và bất an.
- Cô chắc là không có vấn đề gì chứ, tôi rất sợ như lần trước ngài ấy sẽ bóp cổ tôi đến chết mất.
Đầu giây bên kia khẳng định chắc nịch.
- Cứ yên tâm đi tôi chắc chắn sẽ không sao đâu.

Dù sao nếu dính tin đồn đó thì hắn ta sẽ không thể nào mà biện minh được.
Tuy nói là vậy nhưng trong lòng Ninh Ninh vẫn rất sợ hãi.

Kế hoạch này không có vẻ là hoàn hảo cho lắm nhưng vẫn sẽ không lộ liễu như lần cô ta bỏ xuân dược vào trong ly rượu của hắn.

Nghĩ đi nghĩ lại nhưng vẫn làm theo yêu cầu của cô đưa ra, dù sao nếu bị phát hiện thì cô ta sẽ tự thú tất cả mọi chuyện là cô sai khiến nên mới làm theo.
- Thôi vậy, tôi sẽ thử làm theo lời cô nói.

Tôi nghĩ cô liệu mà cầu mong kế hoạch lần này sẽ thành công đi.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi