FANS ĐỀU HI VỌNG TÔI SẬP NHÀ

"Làm sao vậy? Em giận anh à?" Giọng điệu Giản Kỷ hệt như giọng Thẩm Ca vừa dỗ dành cậu.

"Không, chỉ là...ăn lẩu" Thẩm Ca bỏ miếng thịt vào miệng, cố gắng che giấu suy nghĩ của mình.

Giản Kỷ nói "Hôm nay miệng bà xã ăn lẩu, em thích lắm, rất ngon."

"Ăn lẩu của em đi." Thẩm Ca có hơi ngại ngùng, lại càng thêm xấu hổ.

Giữa hai kẽ răng của cô không có thức ăn nhưng trong miệng lại có mùi lẩu, nụ hôn của người khác là ngọt ngào, của cô lại là mùi lẩu.

Cơm nước xong Thẩm Ca ở trong phòng bếp rửa chén, Giản Kỷ lấy bình hoa ra, cắm hoa hồng vào trong bình.

Khi Thẩm Ca bước ra, cô thấy Giản Kỷ đang cắm hoa.

"Em từng học cắm hoa à?" Thẩm Ca hỏi.

"Em đi học theo ba em. Ba em lúc nào cũng mua hoa cho mẹ, sau đó cắm chúng vào trong bình. Mẹ em chê ba cắm hoa xấu quá, thế là ba đã đăng ký khóa học."

"Vậy chắc em cũng học được chút lông gà vỏ tỏi."

"Em thông minh như vậy, không cần học cũng được. Đúng rồi bà xã, chị còn thích loại hoa gì nữa?"

"Đều thích hết, nhưng nếu cắm trong bình thì sau vài ngày chúng lại khô héo hết."

"Vậy chúng ta trồng hoa đi, không phải có sân à, em trồng cho chị, dù có khô héo cũng sẽ hóa thành bùn xuân để che chở cho hoa."

"Em trồng nó cho chị à?"

"Nếu chị thích em sẽ trồng hoa cho chị cả đời."

Hai người nhìn nhau mỉm cười, Giản Kỷ giang tay ra, Thẩm Ca lao vào vòng tay cậu.

"Chị còn muốn có bàn đu dây nữa."

"Được."

"Ừm....chị cũng muốn trồng dâu tây."

"Được."

Cứ thế anh một câu, tôi một câu, hệt như hai đứa trẻ vậy.

Trong tháng này, mỗi sáng Giản Kỷ đều lái xe đến, cậu thường mang theo một số đồ dùng đáng yêu, đôi khi là búp bê dễ thương, đôi khi lại là đồ trang trí đáng yêu.

Giản Kỷ cũng đổi địa chỉ chuyển phát nhanh thành nhà Thẩm Ca, có khi đặt một chiếc thảm thật to bởi vì cô không thích mang dép.

Còn có những đồ ăn vặt cô ăn gần đây, dù cô không nói cho Giản Kỷ biết, nhưng những món Giản Kỷ mua luôn à món cô thích nhất.

Còn có cả đèn ông sao, buổi tối xem phim thì tắt đèn, chỉ bật đèn ông sao, không khí vô cùng tốt đẹp, xem phim tình cảm càng thêm lãng mạn, hai người hôn nhau trong vô thức, nhưng cũng chỉ hôn thôi, không tiến đến bước tiếp theo.

Cậu cũng mua rất nhiều hạt giống hoa hồng và dụng cụ trồng hoa, mua cả xích đu rồi tự lắp ráp, vừa lúc có thể ngồi được hai người.

Cứ như vậy, buổi sáng Giản Kỷ nấu ăn, Thẩm Ca rửa bát, sau đó dọn đồ chuyển phát nhanh, trồng hoa, ngồi ăn vào buổi trưa và gọi đồ ăn ngoài khi cậu ấy lười biếng. Buổi chiều Thẩm Ca đọc sách, Giản Kỷ giải quyết việc của công ty, khi mệt mỏi sẽ đi xem phim, buổi tối ăn cơm chiều xong Giản Kỷ sẽ quay về.

Thẩm Ca cũng muốn Giản Kỷ sống ở đây, chạy qua chạy lại cũng phiền, nhưng nhà chỉ có một cái giường, mua thêm một cái lại sợ cậu cảm thấy bị xa cách, nhưng ngủ chung với cô thì cô sợ cậu lại cảm giác cô không biết rụt rè.

Thẩm Ca không biết mở lời thế nào, Giản Kỷ cũng không đề cập đến.

Căn nhà của Thẩm Ca không đơn bạc như trước nữa, đã có thêm rất nhiều thứ, và điều quan trọng là có thêm một người.

Thật ra hai người bọn họ cũng muốn ra ngoài chơi, nhưng lúc đi mua đồ ăn lại bị chụp ảnh, may mà ba Thẩm Ca đã đè xuống. Lúc đi ăn cơm, khi cô đi WC đã bị nhận ra, may mà chỉ có Giản Kỷ bị chụp lại.

Lúc này phim truyền hình đã được công bố, Giản Kỷ nổi tiếng một phen.

Sau khi bộ phim được tuyên truyền , hai người bọn họ càng không thể tráng khỏi nổi hơn cả nam nữ chính.

[Vai nam phụ là người mới à, đẹp trai quá, thảo nào trong phim Thẩm Ca lại chọn anh ấy.]

[Mị nghi ngờ Thẩm Ca nhặt anh ấy không phải vì anh ấy đáng thương mà vì anh ấy đẹp trai ó]

[Nữ phụ độc đoán x ông xã nhỏ lâm vào cảnh khó khăn được nuông chiều, phát triển thành chuyện xưa, toi đặt cọc trước nhá]

[Aaaaa, Ca Ca đẹp quá, ánh mắt ấy đẹp quá trời quá đất luôn, hãy cho Ca Ca đóng tiếp bộ phim như vậy nữa đi]

[Thẩm Ca lưu manh ghê! Bảo vệ tiểu chó săn* lúc gặp nạn, đây chính là kịch bản của nam phụ phải không?]

*tiểu chó săn: bản chất thích "bám người" tuy nhiên có thêm phần bá đạo, tính chiếm hữu mạnh, có trách nhiệm.

[Mị thích bộ phim này quá đi à, nó hay lắm á, ở hậu trường cũng ngọt vãi luôn !!! ]

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi