FANS ĐỀU HI VỌNG TÔI SẬP NHÀ

Một vài con mèo vây quanh cái bát đầy thức ăn cho mèo ăn, một vài con dũng cảm chạy đến cọ cọ bọn họ.

Thẩm Ca vuốt ve một con mèo đáng yêu nói: “ Mẹ anh bảo rằng anh đi quay phim là vì theo đuổi vợ, nhưng hình như người nào đó lại nói là fan của em nhỉ?”

“Cuối cùng không phải là theo đuổi được rồi à, hơn nữa người vợ này là do ba mẹ anh giới thiệu cho nữa đấy?”

“Giới thiệu?”

“Cũng coi như là vậy đi, lúc đó ba mẹ vô cùng thích xem phim do em đóng, còn kéo anh xem chung, hồi đó cứ nghĩ tùy ý xem một chút, nhưng không ngờ vừa thấy chính là cả đời.

“Anh như vậy không phải là đu idol mà.”

“Vốn dĩ là như thế mà, anh đến là để theo đuổi vợ.”

_____

Vài ngày sau, Thẩm Ca trở về nhà ăn Tết, một nhà Giản Kỷ đều đến tiễn cô.

Mặc dù Thẩm Ca đã trải qua những năm tháng sống ở nhà của ba mình, nhưng giờ cô đã quá quen với cuộc sống có hương vị con người, có hơi không quen khi trở về nhà của ba.

Vào đầu tháng ba, Giản Kỷ ngồi máy bay đến đây, Thẩm Ca nóng lòng đi đón anh.

Khi ngồi trên xe, Giản Kỷ rất lo lắng, hệt như người vợ dù xấu sớm muộn gì cũng phải gặp ba mẹ chồng.

Nhưng ở nhà Thẩm Ca vài ngày, anh chỉ gặp ba của Thẩm Ca vài lần, thời gian gọi video trò chuyện với mẹ Thẩm Ca còn nhiều hơn so với thời gian gặp ba cô nhiều.

Sau vài ngày, Thẩm Ca và Giản Kỷ trở về nhà riêng của họ, vẫn là nhà của mình tốt hơn nhiều.

Phim truyền hình của Thẩm Ca và Phùng Chiêu Chiêu cũng chiếu sau Tết Nguyên Đán, ngay sau khi chiếu đã trở nên hot, cp của hai người họ luôn duy trì được độ hot đứng đầu, vì vậy ngày nào cũng có người ghen tị.

Fans đều gửi tin nhắn riêng nói cô yêu đương đi, sập nhà cũng không sao, bọn họ ủng hộ cô yêu đương.

Những lời này cũng không khiến vua dấm chua nhà cô để ý đến.

Nhưng sau đó, Phùng Chiêu Chiêu đã khóc và gọi cho Thẩm Ca vào nửa đêm.

“Chị Thẩm, em thật sự rất thích chị.” Phùng Chiêu Chiêu vừa khóc vừa nói.

“Phùng tiểu thư, tôi đã yêu đương rồi, cũng có người tôi yêu, tôi thực sự rất yêu anh ấy.” Thẩm Ca nói một cách bình tĩnh.

“Nhưng mà…em cũng rất thích chị…huhu, em thật sự rất thích…chị…huhuhu”

Thẩm Ca cúp máy và tiếp tục ngủ trong vòng tay của Giản Kỷ.

Giản Kỷ càng ôm Thẩm Ca chặt hơn.

________

Hoa hồng đã nở rồi, mùa lãng mạn cũng bắt đầu.

Thẩm Ca lên đường trở về nước, mấy ngày sau khi về nước, cô bị lệch múi giờ.

Chờ lúc cô tỉnh lại trời cũng sắp tối rồi.

Giản Kỷ bảo cô tự trang điểm, tuy rằng cảm thấy hơi kỳ quái nhưng cô vẫn làm theo, chọn một bộ váy đẹp, vừa mới mở cửa phòng ra liền thấy trên mặt đất là một con đường hoa hồng, Thẩm Ca khẩn trương, cô đã đoán được một chút gì đó.

Bước đi trên con đường hoa, khi  Thẩm Ca tới sân đã thấy Giản Kỷ mặc tây trang đứng ngay chỗ xích đu.

Thấy Giản Kỷ, Thẩm Ca bước nhanh đến trước mặt anh.

Đột nhiên đèn bên cạnh sáng lên, cô mới hoàn hồn phát hiện hoa hồng đều đã nở rộ, cả khu vườn xanh tươi ban đầu cũng trở nên rực rỡ hơn, Giản Kỷ còn bí mật bật đèn lên, thoạt nhìn vô cùng lãng mạn.

“Chị yêu, em đã trồng cho chị một sân đầy hoa hồng, giờ em tặng chị tất cả hoa hồng này, chị…Em có nguyện ý gả cho anh không, những bông hồng mà em nhận được trong tương lai đều sẽ là món quà do anh tặng.” Giản Kỷ quỳ gối, trên tay cầm một chiếc nhẫn.

“Không phải anh gọi em là vợ à?” Trong mắt Thẩm Ca ngân ngấn nước.

“Em cũng không cự tuyệt mà.”

“Vậy nên em nguyện ý.”

Em nguyện ý ở bên anh cả đời, chỉ ở bên anh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi