GẢ CHO ANH TRAI NGƯỜI THỰC VẬT CỦA NAM CHÍNH

Ninh Thu Thu cười nói: “ Em xem nhiều chữ như vậy sẽ đau đầu, chị Điều đã nhìn qua rồi, em ký luôn là được. "

Sự tin tưởng này làm trong lòng Tam Điều cảm thấy thoải mái, gật đầu nói: “ Vậy em cứ ký đi, chị sẽ nói cho em biết mấy điểm quan trọng! “

“ Được. "

Tam Điều nói một chút cho cô biết một số đãi ngộ và lợi ích của công ty cùng với những nơi cần chú ý, chờ Ninh Thu Thu ký xong, cô ấy cũng nói xong.

Tam Điều chia hợp đồng làm hai phần, một phần để cô cầm, chờ sau đó chuyển cho bên nhân sự, một phần đẩy đến trước mặt Ninh Thu Thu, đưa tay cười nói: “ Tuy có chút ý đảo khách thành chủ, nhưng cô Ninh, hoan nghênh gia nhập Phong Nghi. "

Ninh Thu Thu cũng bắt tay với cô ấy: “ Em rất vinh hạnh ”

Ký xong hợp đồng, cuối cùng Ninh Thu Thu cũng có thể đi đến phòng làm việc của Triển Thanh Việt, Tam Điều để trợ lý dẫn đường cho cô.

“ Cô Ninh, chính là ở đây "

Trợ lý dẫn cô đến phòng làm việc có treo biển “ Văn phòng Tổng giám đốc ", " Vậy tôi đi làm việc trước. "

“ Được rồi, cảm ơn. ”

Chờ trợ lý đi ra, Ninh Thu Thu đưa tay gõ cửa, chờ sau khi người bên trong trả lời, Ninh Thu Thu chỉnh lại dáng người ngay ngắn, ưỡn thẳng lưng đi vào.

“ Anh Triển, anh khỏe chứ, tôi là Ninh Thu Thu nhân viên mới của giải trí Phong Nghi, lần đầu gặp mặt, xin quan tâm nhiều hơn. "

"... "

Triển Thanh Việt bị cô chọc cười, phối hợp với cô, “ Thật xin lỗi, cô Ninh, công ty chúng tôi không nhận nữ nhân viên có giá trị nhan sắc vượt chỉ tiêu, sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả làm việc của những đồng nghiệp khác. "

Khụ khụ, Ninh Thu Thu bị giá trị nhan sắc vượt chỉ tiêu này chọc cho vui vẻ, trợn mắt nhìn: “ Vậy phải làm sao bây giờ, anh Triển, anh có đồng ý quy tắc ngầm không? Tiêu siêu ngọt. "

“ Siêu ngọt? "

Triển Thanh Việt nhướng mày, “ Sao anh lại không nhận ra? "

Ninh Thu Thu: "??? "

“ Anh là thương nhân, sẽ không làm ăn lỗ vốn, dù thế nào cũng phải để anh. "

Ánh mắt Triển Thanh Việt dừng ở trên một cô một lúc, nói tiếp, “ Thử hàng trước đã. "

Ninh Thu Thu: "... "

Người đàn ông chó má này, vẫn bụng đen miệng độc trước sau như một!

Người nào đó lại còn chơi rất vui, vẫy tay với cô: “ Cô Ninh, tới đây, anh muốn kiểm tra hàng hóa tại chỗ. "

Anh gọi em đến em liền đến, em sẽ rất mất mặt!

Thế nhưng, vì hôm nay là ngày đầu tiên Ninh Thu Thu đến công ty, cẩn thận ăn mặc rất thời thượng, mấu chốt là vì phối hợp với một bộ quần áo thời thượng này, còn bôi son đỏ.

Ninh Thu Thu đảo tròng mắt, hai ba bước đi đến trước mặt Triển Thanh Việt, ỷ vào việc cô có bùa sức mạnh ở trên người, sức lực lớn, nâng khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của anh Triển lên, bên trái hôn một cái, bên phải hôn một cái, trên trán hôn một cái.

Môi của cô là màu đỏ đậm, hôn ba lần, cả ba lần đều rất rõ ràng, hơn nữa lại hôn rất đối xứng, như Hoa cô nương vậy.

Ninh Thu Thu nhìn kiệt tác của mình, nhe răng cười: “ Sao nào, anh Triển, đủ ngọt chưa, không đủ ngọt em lại thêm mấy cái, phục vụ khuôn mặt của anh toàn là ô mai “

Triển Thanh Việt: "... "

Không cần nghĩ, Triển Thanh Việt cũng biết bây giờ trên mặt thảm hại thế nào.

Anh nhìn Ninh Thu Thu vi chiếm được lợi, vẻ mặt đắc ý, thậm chí còn lấy điện thoại ra muốn chụp ảnh lưu niệm, gan lớn đến quá đáng, vì không để lưu lại bức ảnh “ Bất nhã " này, Triển Thanh Việt nhân lúc cô không đề phòng, kéo cô xuống, để cô ngã vào trong ngực mình.

Ninh Thu Thu bị động tác này làm cho hoảng sợ mới kêu được một nữa, đã bị Triển Thanh Việt chặn miệng lại.

Nụ hôn này kéo dài khá lâu, hiệu quả việc “ Luyện tập trong đầu " của anh Triển rất rõ rệt, Ninh Thu Thu bị anh hôn đến mức rơi vào sương mù, lúc đầu còn tượng trưng phản kháng một chút, một lát sau đã mềm nhũn ngồi trong ngực anh, mặc anh muốn làm gì thì làm.

Mãi đến lúc Ninh Thu Thu cảm thấy mình thiếu dưỡng khí đến hít thở không thông, Triển Thanh Việt mới buông cô ra.

Triển Thanh Việt nhìn lúc cô được thả ra, trong mắt đều là mơ hồ, thỏa mãn hôn khóe môi của cô một cái, nói: “ Ừm, rất ngọt "

Ninh Thu Thu: "... "

Mẹ nó đánh lén!

Tuy nhiên, trên môi Ninh Thu Thu còn sót lại chút son môi, nụ hôn này khiến môi của hai người đều biến thành môi lạp xưởng, đặc biệt là Triển Thanh Việt, phối hợp với ba vết son môi kia, Ninh Thu Thu có thể cười một năm.

Ha ha ha ha, vì sao nụ hôn của bọn họ cũng có thể ngu ngốc thế chứ, không cứu nổi!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi