GẢ CHO BABA CỦA BẠN TRAI CŨ

Kiều Nhan được đưa tới bệnh viện tâm trạng có chút bất an, cô cho rằng Triệu Quân Khiêm muốn làm giám định cha con, không khỏi hoảng sợ.

“Triệu Quân Khiêm, hiện tại chọc nước ối kiểm tra quả thật không tốt cho đứa bé, nếu ngài nghi ngờ có thể đơn giản để tôi rời đi là được, tôi có thể nuôi dưỡng đứa bé!”

Triệu Quân Khiêm nhìn vẻ mặt sợ hãi hoảng hốt, vô cùng bất an của cô, bước chân mang người tới chỗ nghỉ chân.

“Đừng hoảng hốt, không cần làm xét nghiệm đó, đợi tôi sắp xếp bác sĩ kiểm tra sức khỏe cho em là được.” Triệu Quân Khiêm đỡ cô đến ghế ngồi rồi gọi một cuộc điện thoại.

Một lát sau, thư ký Lý rất nhanh liền chạy tới, đồng hành cùng anh còn có trợ lý Tôn, hai người hùng hổ chạy như điên đến bệnh viện.

Trên đường đi, thư ký Lý cũng đã liên hệ tốt với bác sĩ, là người quen biết, quá trình kiểm tra cũng đã sắp xếp xong xuôi, cam đoan quá trình sẽ diễn ra nhanh chóng, kết quả tin cậy.

Mà mục đích của trợ lý Tôn tới đây chính là hỗ trợ cùng Kiều Nhan đi vào kiểm tra, thuận tiện thực hiện tốt lời dặn dò của ông chủ, trông nom cô ấy thật tốt không để cô gái này chạy mất.

Lúc này Kiều Nhan không tính bỏ chạy, chung quy cô đã cùng Triệu Quân Khiêm chọc thủng cửa sổ giấy, cũng không cần giấu diếm kiêng dè, hơn nữa người đàn ông này đối với cô cùng đứa con rất quan tâm, cô cũng không phải người thờ ơ không có tình cảm.

Nếu quyết định đi lên con đường đó, có lẽ cô sẽ thử tin tưởng anh, tin tưởng người đàn ông này có thể cho mẹ con cô cuộc sống an ổn yên tĩnh.

“Được, đi vào thôi.” Kiều Nhan chống lưng đứng lên, nhìn sang người bên cạnh chào hỏi.

Trợ lý Tôn đang đứng ở một bên chờ, thấy vậy liền vội vàng tiến lên đỡ lấy cô ấy.

Hiếm khi thấy được Triệu Quân Khiêm không có biểu tình nghiêm túc, gương mặt vô cùng hòa nhã, mọi cử động đều thể hiện tâm tình rất tốt.

“Đi đi, không cần lo lắng, chỉ là siêu âm đơn giản, sẽ không có ảnh hưởng xấu.” Anh nhẹ giọng trấn an, thuận tay vén mấy sợi tóc trượt trên má cô ra sau tai, động tác thân mật mà tự nhiên.

Trợ lý Tôn đứng bên cạnh gương mặt cứng đờ không có cảm xúc, nhưng đồng tử nhịn không được rụt lại một cái, cuối cùng từ thái độ không chút che dấu của ông chủ nhà mình đoán ra cái gì đó, trong lòng khiếp sợ vô cùng.

Thư ký Lý im lặng không lên tiếng ném qua ánh mắt bình tĩnh, khiến cô ổn định lại cảm xúc đừng để lộ ra vẻ mặt này trước mặt ông chủ.

Hai người này trước đó cũng đã có một chân, nay ở cùng một chỗ không phải là chuyện sớm muộn sao, có cái gì mà phải ngạc nhiên.

Trợ lý Tôn âm thầm trừng mắt nhìn anh ta một cái, sau này cô nhất định sẽ tìm người này tính sổ.

Đã sớm phát hiện manh mối sự tình tại sao không nhắc nhở cô một chút, may mắn cô có tâm lý tố chất vững vàng, nếu không lúc này đa phần đã kinh ngạc mà rống lên khiến ông chủ chán ghét.

Tâm tư thay đổi thật nhanh, trợ lý Tôn bình thản ung dung đỡ lấy Kiều Nhan, cùng cô ấy vào đi vào phòng khám, để lại hai người đàn ông đứng bên ngoài chờ.

Cửa đóng lại, Triệu Quân Khiêm thong thả bước qua lại bên ngoài, thân hình cao lớn đứng giữa một đám người như hạc trong bầy gà, đặc biệt chói sáng, điều này dẫn tới khoa phụ sản đột nhiên có nhiều người vụng trộm chạy tới vây xem.

“Sếp, ngài ngồi xuống nghỉ ngơi một lát, phải một lát nữa mới kiểm tra xong.” Thư ký Lý nhìn xung quanh càng ngày càng nhiều người tụ tập lại đây, không khỏi đề nghị một chút.

Triệu Quân Khiêm ngẩng đầu nhìn lại, rốt cuộc cũng phát hiện tình huống, mày không khỏi nhíu lại, ngũ quan tuấn mỹ tản ra một luồng khí lạnh khiến đám người vây quanh không khỏi hít trọn một hơi.

Nếu không phải hai người ăn mặc rõ ràng không thuộc về người bình thường, khí chất cường đại như vậy không để người khác dễ dàng tiếp cận, nói không chừng mấy cô gái này đã xông lên xin kết bạn rồi.

Giờ phút này tâm trạng của Triệu Quân Khiêm thấp thỏm không ngừng, anh cũng lười so đo việc này, đơn giản bước đến vị trí thư ký Lý đã thu xếp ngồi xuống, rồi chặt chẽ nhìn chằm chằm cửa phòng khoa sản.

“Không phải nói siêu âm màu rất nhanh sao, tại sao bây giờ vẫn còn chưa ra?” Anh vừa ngồi xuống chưa được hai giây liền trầm giọng chất vấn thư ký Lý, giọng điệu lên án mạnh mẽ giống như tố cáo một lên lừa đảo.

Thư ký Lý giật giật khóe miệng, anh đang cố gắng làm tốt chức trách của chính mình đứng chắn trước người ông chủ ngăn chặn rất nhiều ánh mắt xung quang, nhưng cũng không quên đau thương chịu khó trả lời nghi hoặc của ngài ấy.

“Siêu âm màu rất nhanh, nhưng Kiều tiểu thư kiểm tra sức khỏe toàn diện, thời gian đương nhiên sẽ lâu hơn một chút.” Anh kiên nhẫn giải thích.

Đây là những lời bác sĩ lúc liên hệ đã nói với anh, để bảo đảm mẹ con bọn họ không có vấn đề gì, bác sĩ chỉ định làm loại kiểm tra chi tiết, tiêu tốn không ít thời gian và sức lực. 

Triệu Quân Khiêm nghe xong gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, yên tĩnh trong chốc lát, đột nhiên xoay người hỏi, “Cậu mang thuốc không?”

“… A, không có, sếp, tôi không hút thuốc.” Thư ký Lý nhịn xuống kinh ngạc, đỡ gọng kính mắt trả lời.

Anh làm thư ký ở tập đoàn Thịnh Hải đã lâu, luôn là nhân viên cấp cao có năng lực, làm sao có khả năng nhiễm lên khói thuốc được, đừng miễn bàn đến chuyện mang thuốc bên người.

Chẳng qua, ông chủ cho dù có vấn đề gì cũng vững vàng trấn định, bây giờ lại muốn hút thuốc để bình tĩnh tâm trạng? Chậc chậc, thật hiếm khi được thấy bộ dáng đứng ngồi không yên của ngài ấy, anh thật mở mang kiến thức.

Hai người một ngồi một đứng tiếp tục chờ, cảm giác trải qua rất lâu, cửa phòng phụ sản vẫn còn chưa mở ra.

Triệu Quân Khiêm giật giật chân, giày da thủ công định chế nhất thời gõ lên mặt đất tạo ra tiếng vang, hiện rõ thái độ của chủ nhân hiện tại rất lo lắng.

“Trên người có kẹo không?” Anh mở miệng hỏi lại lần nữa.

“Chỉ có cái này, đồ ăn vặt của trợ lý Tôn.” Anh thật vất vả mới trộm được của cô ấy mấy viên.

Triệu Quân Khiêm lấy đi, hoàn toàn không cho thư ký Lý có chút lưu luyến nào muốn lấy lại, mở ra một viên nhét vào miệng.

Lúc này, cửa phòng phụ sản rốt cuộc cũng đã mở, Kiều Nhan được trợ lý Tôn đỡ đi ra, vẻ mặt có chút mỏi mệt, phía sau còn có một vị bác sĩ mặc áo dài trắng mang khẩu trang.

Thư ký Lý còn chưa kịp phản ứng, Triệu Quân Khiêm đã đứng lên, đi nhanh lướt qua đi tới bên cạnh Kiều Nhan, cùng nữ bác sĩ gật đầu chào hỏi đồng thời thuận thế ôm lấy Kiều Nhan từ tay trợ lý Tôn.

“Thế nào? Mẹ con cô ấy có khỏe không? Cần tôi làm cái gì?” Người đàn ông ôm lấy cô gái mỏi mệt ỉu xìu vào trong ngực, câu hỏi phát ra không ngừng không chút che dấu sự quan tâm chăm sóc đối với người phụ nữ trong ngực.

Trên thực tế, anh cùng nữ bác sĩ này cũng có chút quen biết, năm đó vẫn là đồng học cùng trường, coi như bạn học cũ, giờ phút này cũng không cần thiết phải hàn huyên, mở miệng liền lập tức hỏi ra trọng điểm.

“Thai nhi phát triển khỏe mạnh, hiện tại đã được hai mươi ba tuần rồi, gần đây sẽ bắt đầu xuất hiện cử động hết sức bình thường, phụ nữ mang thai có thể bổ sung dinh dưỡng thích hợp, vận động nhiều một chút, có lợi cho việc sinh nở…”

Tuy rằng nữ bác sĩ ngạc nhiên với phản ứng của bạn học, nhưng bản thân vẫn hành sự chuyên nghiệp, thái độ vẫn hết sức nghiêm túc, trả lời vấn đề liền thao thao bất tuyệt không dừng lại được.

Triệu Quân Khiêm lắng nghe chi tiết, vẫy tay thư ký Lý ở bên cạnh ghi âm lại, tránh bỏ sót một chi tiết nào.

Nữ bác sĩ dặn dò xong, hồi thần ho khan một chút, ánh mắt nhịn không được ôn hòa lại kỳ dị nhìn Kiều Nhan rồi đảo qua Triệu Quân Khiêm.

Triệu Quân Khiêm không chú ý, nghe xong lời dặn của bác sĩ, lực chú ý đều đặt lên cô gái trong ngực, nhíu mày hỏi vì sao cô ấy lại mệt mỏi như vậy, có phải có vấn đề gì chưa phát hiện ra không, hoàn toàn thể hiện thái độ của một người cha lo lắng sức khỏe cho vợ con mình.

“Không có việc gì không có việc gì, cô ấy chỉ là có chút mệt mỏi, nghỉ ngơi liền ổn.” Nữ bác sĩ khoát tay bảo anh không cần lo lắng, sau đó do dự, căn cứ giao tình nhiều năm với bạn cũ, cô thử hỏi ra nghi ngờ trong lòng.

“Cô ấy cùng cậu là…?” Quan hệ thế nào, nhìn thế nào cũng cảm thấy không thích hợp.

Kỳ thật nữ bác sĩ muốn hỏi đứa bé kia có phải con của anh hay không, nhưng cô làm bác sĩ bao nhiêu năm cũng là người hiểu chuyện, hiện tại trong thời điểm này, cô cũng không nên hỏi trực tiếp thẳng thừng như vậy.

Nếu không, cô thật lo lắng đối phương sẽ thẹn quá hóa giận, đến lúc đó không để ý tình cảm bạn bè năm xưa, trở mặt không không quen biết, trực tiếp cho cả nhà cô ra khỏi bệnh viện.

Triệu Quân Khiêm đưa tay chạm vào hai má Kiều Nhan, cảm giác cô đã vất vả rồi, sau đó ôm lấy cô gái nhỏ sung sướng trả lời vấn đề của đối phương.

“Ừ, tôi là người đàn ông của cô ấy, đứa bé cũng là con tôi.” Ngữ khí của anh bình tĩnh, bộ dáng hết sức vui vẻ.

Nữ bác sĩ nghe xong nhất thời trố mắt líu lưỡi, nhịn không được lẩm bẩm nói, “Vậy cũng thật sự là kỳ tích, ông trời quả nhiên có mắt, sẽ không để cho người vô tội không duyên cớ hứng chịu tai họa như vậy.”

“Một khi đã như vậy, thừa dịp hôm nay đã tới nơi này, cùng nhau gặp mặt chồng tôi một chút, đã qua nhiều năm như vậy, khẳng định vấn đề ngày trước cũng đã được giải quyết.” Nếu không làm sao có thể khiến cho cô gái này mang thai.

Nữ bác sĩ càng nói càng cảm thấy hẳn là như vậy, lập tức lòng như lửa đốt tự mình chạy tới nam khoa tìm chồng, nhanh chóng sắp xếp thời gian.

Kiều Nhan tựa vào lồ ng ngực của anh nghỉ ngơi một lúc, hiện tại cũng đã khôi phục được một chút tinh thần, đối với nội dung câu chuyện hiểu rõ toàn bộ.

Nhưng cô nhạy bén cảm thấy, câu nói đó hẳn là có liên quan đến Triệu Quân Khiêm, có lẽ vấn đề của cơ thể anh không phải là bẩm sinh, mà sau này xảy ra vấn đề gì đó mới tạo thành, nếu không trong cốt truyện chuyện nguyên chủ mang thai làm sao để giải thích. 

Kiều Nhan âm thầm cân nhắc, Triệu Quân Khiêm nhận lấy hình ảnh siêu âm trợ lý Tôn đưa tới, gương mặt tuấn mỹ đều hiện lên vui vẻ.

Thai nhi đã gần được sáu tháng, siêu âm 4D đã có thể thấy được rõ ràng, sinh mệnh nho nhỏ khẽ chạm lên điểm mềm mại nhất trong lòng khiến người ta xúc động.

Triệu Quân Khiêm cũng không ngoại lệ, lúc đó cảm xúc nhất thời sục sôi, tâm tình kích động khó nói nên lời.

Mấy năm vừa qua, anh chưa từng để ý người nào, cũng chưa từng cùng người nào có niềm vui lớn như vậy, anh làm sao có thể không thích, có thể không kích động.

“Cám ơn em, tôi rất vui vẻ.”

Triệu Quân Khiêm hơn ba mươi năm qua, lần đầu tiên trên mặt anh lộ rõ vui mừng như thế, nhìn Kiều Nhan mặt mày hớn hở, gương mặt tuấn mỹ giống như đóa hoa nở rộ tràn đầy mị hoặc tùy ý, thật hấp dẫn ánh mắt mọi người. 

Kiều Nhan đứng mũi chịu sào, gần như bị người đàn ông trước mắt lắc lư đến hoa hết cả mắt.

Anh cười nhẹ đánh úp hôn xuống, cô yếu ớt thất thủ bỗng chốc quân lính tan rã.

Đối diện với hình ảnh bày tỏ tình cảm ở nơi công cộng của ông chủ, thư ký Lý cùng trợ lý Tôn ngẩn ra một chút sau đó đồng thời xoay người lảng tránh.

Thư ký Lý nghe thấy tiếng vang kịch liệt mập mờ phía sau, đang giận nhưng cũng bị nhiễm chút không khí, nhịn không được lặng lẽ nắm lấy tay nhỏ của trợ lý Tôn, đương nhiên bị đối phương hất ra.

“Đừng lộn xộn, nhìn bên kia, có phải đứa cháu nhà anh đấy không?” Trợ lý Tôn đảo mắt sang phương hướng khác nhắc nhở Thư ký Lý.

Thư ký Lý đỡ gọng kính mắt nhìn lại, nhìn thấy cháu nhỏ đang trợn mắt há hốc mồm đứng ở cuối hành lang, trên tay đang cầm điện thoại đưa lên, có vẻ đang ghi hình.



Lý Văn Đào vẻ mặt khiếp sợ, nhìn hai người quen cách đó không xa, ngây người tại chỗ, phản ứng dường như không thể.

Trời ơi! Cậu vừa nhìn thấy cái gì, cha của Triệu Cảnh Hàn thế nhưng lại kích động ôm hôn Kiều Nhan?! Cho nên đứa bé trong bụng cô ấy rốt cuộc là??!

Trời ơi, có phải cậu vừa phát hiện một bí mật hào môn khó tin không!

Mẹ nó, chú nhỏ đã tới, có phải cậu sẽ bị diệt khẩu tại chỗ hay không?!

———

Thanh niên nhọ nhất năm, chuyên gia đi ăn dưa nhà người khác, mà ăn dưa không đúng người.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi