GẢ CHO LÃO ĐẠI TRĂM TỶ

----Chúc các tình yêu cuối tuần vui vẻ nha. Tâm sự chút. Dạo này mình đeo khẩu trang cả ngày nên mụn mọc tùm lum chán ghê lun. Không biết có ai đồng cảnh ngộ với mình không.??

Lâm Ngạn Sơ một mình quản lý cả một tập đoàn lớn, cho dù phía dưới có trợ thủ đắc lực giúp hắn phân ưu, các văn kiện đợi hắn phê duyệt mỗi ngày chất đống như núi.

 

Cho dù tan làm về nhà, Lâm Ngạn Sơ mỗi ngày vẫn sẽ dành một khoảng  thời gian ở thư phòng xử lý công việc, có đôi khi còn cần cùng người phụ trách ở nước ngoài gọi video tham gia hội nghị, vì vậy thời gian nghỉ ngơi của hắn rất ít.

 

Tiểu Lạc bưng ly sữa bò đến cho Lâm Ngạn Sơ là lúc Lâm Ngạn Sơ vừa mới xử lý xong công việc.

 

“Cho anh.” Tiểu Lạc đem sữa bò đưa cho hắn.

 

Lâm Ngạn Sơ ngày thường cũng không uống sữa bò, bất quá bị Tiểu Lạc một đôi mắt sáng lấp lánh nhìn, Lâm Ngạn Sơ cố tiếp nhận uống hết.

 

“Hôm nay hình như có sao, tôi chỉ cho anh xem.”

 

Tiểu Lạc lôi kéo Lâm Ngạn Sơ đến bên cửa sổ, kéo màn ra, Tiểu Lạc đem cửa sổ mở toang ra.

 

Bên ngoài trong nháy mắt sáng như ban ngày, vô số con bạc điệp bay lượn trên không trung, nhìn qua sẽ có người nghĩ là đom đóm, tinh tế nhìn lại, mới phát hiện là những con bạc điệp. Bạc điệp thân thể nửa trong suốt, chỉ có đôi cánh phát ra ánh sáng, tạo cho  người xem một cảm giác mỹ lệ thánh khiết.

 

Tiểu Lạc vươn một đầu ngón tay ra, toàn bộ bạc điệp liền biến thành sắc vàng, sắc vàng nhàn nhạt trên  người chúng khiến chúng như biến thành những tinh linh đang lưu lạc từ đâu tới.

 

Bạc điệp vẫn duy trì cách năm phút biến hóa màu sắc một lần, Tiểu Lạc nói: “Chúng nó gọi là bạc điệp, thân thể  trong suốt màu bạc, phi thường nhẹ, cơ hồ không có trọng lượng, ban ngày hoàn toàn nhìn không thấy được, nhưng đến buổi tối, chúng nó có thể huyễn hóa ra đủ loại màu sắc. Bạc điệp thực thưa thớt, nhưng mỗi lần xuất hiện nhất định sẽ đi thành một đoàn, bởi vì quá xinh đẹp, vẫn luôn được thế gian gọi là thánh vật, có lời đồn, một quốc gia nếu xuất hiện bạc điệp,  một năm đó có thể mưa thuận gió hoà, quốc thái dân an, người nhìn thấy bạc điệp nhất định có thể được vận may vây quanh…… Chúng cũng được xưng là  sinh vật xinh đẹp nhất trên trời dưới đất.”

 

(Truyện chỉ được đăng duy nhất tại truyenwiki1.com, tài khoản lovebichbong123

 

Các bạn ghé trang để cập nhật chương mới nhất và ủng hộ mình nhé. Thanks!)

 

Tiểu Lạc lại vươn tay, một con bạc điệp dừng ở trên tay cô. Tiểu Lạc cầm lấy tay Lâm Ngạn Sơ, đem  bạc điệp đưa đến tay Lâm Ngạn Sơ, chớp chớp đôi mắt: “Nhìn chúng nó đáng yêu như vậy, Lâm Ngạn Sơ, không cần sinh khí được không?”

 

Lâm Ngạn Sơ nhìn kỳ cảnh bên ngoài cửa sổ, còn có tiểu tiên nữ bán manh trước mặt, trên mặt đã sớm không thể tiếp tục duy trì vẻ mặt lạnh lẽo: “Tôi không có sinh khí.”

 

Hắn không phải sinh khí, mà là bất lực. Hắn đã lún sâu vào vũng bùn, mà cô còn đứng tại chỗ, nếu không phải cô quá lười quá cá mặn, hắn căn bản không thể giữ cô lại.

 

“Anh không tức giận, vậy thật tốt quá.” Tiểu Lạc vung tay lên, bạc điệp trước mắt toàn bộ biến mất, “Những con bạc điệp này đều là tôi dùng phép, nhưng rất tốn linh khí, nếu anh không tức giận, linh khí tôi vẫn nên để dành.”

 

Lâm Ngạn Sơ: “……”

 

Lãng mạn gì đó…… Quả nhiên là không tồn tại.

 

Bất quá, chính mình còn không phải  thích cái dạng này của cô sao?

 

“Vừa nãy có câu nói cô nói sai rồi.” Lâm Ngạn Sơ đột nhiên nói.

 

Tiểu Lạc nghi hoặc mà nhìn hắn.

 

Lâm Ngạn Sơ cong lên khóe miệng: “Trên trời dưới đất xinh đẹp nhất…… Chẳng lẽ không phải tiên nữ sao?”

 

Tiểu Lạc sửng sốt, ngơ ngác mà nhìn Lâm Ngạn Sơ, đang định nói câu  gì, Lâm Ngạn Sơ giơ tay gõ một cái trên trán cô: “Tôi gặp qua tiên nữ là cô…… Ân, lớn lên cũng quá chắp vá.”

 

Tiểu Lạc: “……”

 

Cô nhất định là ăn no không có chuyện gì, mới có thể lãng phí linh khí đi dỗ Lâm Ngạn Sơ vui vẻ.

 

Hừ.

 

Có được hộ khẩu cùng giấy tờ chứng minh thân phận, Tiểu Lạc rốt cuộc không phải kẻ không có hộ khẩu nữa.

 

Tiểu Lạc nhìn tên của bản thân được in trên thẻ căn cước, Lâm Tiểu Lạc, còn rất dễ nghe, so với Lâm Ngạn Sơ dễ nghe hơn nhiều.

 

Thành công kéo dẫm tên của Lâm Ngạn Sơ một lần, Tiểu Lạc cảm thấy chính mình lại vui vẻ, mở  Weibo ra bắt đầu xem tin tức về buổi biểu diễn.

 

Buổi biểu diễn mở bán vé trước một tháng, Tiểu Lạc chuẩn bị đoạt lấy vé ở hàng ghế trước.

 

Sau khi ra khỏi siêu thoại  Tiểu Lạc lại chuyển sang weibo của Nhiếp Thành. Gia hỏa này mấy ngày nay một chút đều không an phận, trên Weibo đăng đủ bài đăng tự luyến, các  account marketing cũng thích dựa hơi hắn kiếm kpi.

 

Ai, đều là idol, cũng không thể khiêm tốt một chút sao?

 

Không tìm đường chết sẽ không phải chết.

 

Tiểu Lạc  biểu đạt đối với di động chính là hận sắt không thành thép.

 

Hơn nữa cô quyết định chờ đến lúc tìm được hắn nhất định phải dạy cho hắn  một  khóa học nâng cao chỉ số thông minh……

 

❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤??❤

 

?"Cầu sao a, mọi người vote cho mình nếu thấy hay nhé. Tiếp thêm cho mình chút động lực đi mấy tình yêu ơi!"?

 

 

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi