GẢ CHO LÃO ĐẠI TRĂM TỶ

 

Bên này, Tiểu Lạc mới tách ra khỏi Lâm Ngạn Sơ, liền có không ít người theo dõi cô.

 

Lâm Ngạn Sơ có danh hiệu là “giấc mộng của muôn vàn thiếu nữ”, thời điểm hắn đi học chính là giáo thảo, sau lại tiếp quản Lâm gia, giúp Lâm gia nâng cao vị thế như hiện tại, bỏ xa bạn bè cùng lứa tuổi. Có tiền có nhan sắc lại có năng lực, chẳng sợ những lời đồn đãi nói  thân thể hắn không tốt, các thiếu nữ hoa si cũng không ngại người trước ngã xuống, người sau tiến lên muốn phác gục hắn.

 

Đáng tiếc Lâm Ngạn Sơ tựa hồ căn bản không cảm nhận được, đối với lòng ái mộ của những người khác không chút nào dao động. Mọi người chậm rãi cũng  thấy rõ hiện thực.

 

Bất quá, hiện tại đột nhiên từ đâu xuất hiện một người, hái xuống đóa hoa cao lãnh,  trong lòng mọi người  cực kỳ không phục. Đặc biệt là từ tin tức các cô nghe được, người này trừ bỏ lớn lên không tồi, căn bản không có gì xuất sắc, điều này  làm các cô càng thêm không thoải mái.

 

Tiểu Lạc đi về phía Đường Gia Di và Lâm Ti Uẩn,  bên người các cô còn tụ tập không ít người, trên bàn bày một loạt rượu vang đỏ, đang chuẩn bị chơi trò chơi đánh giá rượu vang đỏ.

 

Trước mặt là các loại rượu vang đỏ đến từ nhiều nơi, không cùng năm sản xuất, người chơi chỉ có thể nhấm nháp mỗi loại rượu một lần, thông qua nhìn, ngửi, nhấm nháp để đánh giá giá trị mỗi loại rượu.

 

Trò chơi này còn có một phương pháp chơi khác, chính là hai người đánh cuộc, một loạt rượu các cô chỉ có thể  nhấm nháp một lần, sau đó hai người từ chọn một loại trong số đó, rượu người nào lấy ra càng quý  thì chính là người đó thắng, sau đó người thua phải mua một bình rượu mà người thắng lấy ra tặng cho đối phương.

 

Đây là cơ hội để nhóm danh viện âm thầm đùa nghịch cùng thể hiện kiến thức, phẩm vị, không riêng gì phẩm rượu, có đôi khi cũng sẽ so các đồ vật khác, ví dụ như tác phẩm nghệ thuật, huân hương , hoa tươi, bất quá càng là  đồ quý các cô càng thích.

 

Trước khi Tiểu Lạc đi đến, những người khác đang xúi giục Lâm Ti Uẩn gọi cô tới đây.

 

Tuy rằng Tiểu Lạc chưa từng gặp qua bọn họ, nhưng gần đây Tiểu Lạc chính là nhân vật đứng đầu trong giới danh viện. Có thể làm tan chảy núi băng Lâm Ngạn Sơ, mặc kệ bọn họ rất coi thường cô nhưng cũng vô cùng tò mò. Đặc biệt là nhân khí của Lâm Ngạn Sơ ở trong nhóm danh viện Giang Thành đặc biệt cao, có thể nói nhóm người này, hơn phân nửa đều xem Lâm Ngạn Sơ là nam thần, bạn gái của nam thần, đương nhiên chính là kẻ địch của bọn họ.

 

Hiện tại thật vất vả mới có cơ hội, đương nhiên phải ra oai phủ đầu với cô.

 

Lâm Ti Uẩn cũng không ngốc, nhóm người này rõ ràng đem cô ra làm bia đỡ đạn. Lâm Tiểu Lạc nếu  lại đây bị ủy khuất, Lâm Ngạn Sơ đem việc này tính sổ trên đầu cô thì làm sao bây giờ? Loại việc này cô tuyệt đối không làm.

 

Mọi người đang giằng co hết sức, không nghĩ tới Tiểu Lạc tự mình đến đây.

 

“Cô đến thật đúng lúc, chúng tôi đang muốn chơi một trò chơi nhỏ là đánh giá rượu vang đỏ, cô cũng cùng  tham gia đi.”

 

Tiểu Lạc mới vừa đến gần, liền nhìn thấy một cô gái giả vờ tươi cười nói với cô.

 

“Chơi như thế nào?” Tiểu Lạc hỏi.

 

“Như vậy đi, tôi và cô chơi trước.” Một cô gái mang  hoa tai ngọc bích, cao cao gầy gầy đi ra.

 

“Nơi này có một loạt rượu vang đỏ, mỗi ly rượu đều được đánh số, mỗi loại rượu tương ứng từng nhãn hiệu, niên đại, giá cả dán ở đế ly, dùng giấy trắng che khuất. Chúng ta mỗi lần chỉ có thể chọn một loại tiến hành nhấm nháp, sau đó mỗi người chọn ra một loại rượu, viết số tương ứng với loại rượu đó lên giấy. Cuối cùng xem ai lấy ra loại rượu giá   cao hơn, người đó liền thắng, người thua phải mua tặng cho người thắng một bình rượu mà đối phương đã lấy ra, nếu chọn giống nhau sẽ tính  hoà, thế nào?”

 

“Cô xác định muốn  chơi với tôi?” Tiểu Lạc hạ mi, “Tôi rất lợi hại đấy.”

 

Tuy rằng cô đối với các nhãn hiệu  rượu không thực am hiểu, cũng không từng tìm hiểu qua, nhưng rượu được không, cô căn bản không cần nếm, ngửi một chút sẽ biết.

 

 

Càng là  rượu quý càng chú trọng  danh tiếng, chất lượng cũng càng tốt. Lâm Ngạn Sơ  có cả một  hầm rượu, bên trong đủ loại rượu linh khí quý giá, muốn cô chọn trên cơ bản không có khả năng thất thủ.

 

Tiểu Lạc chỉ là là ăn ngay nói thật, truyền đến lỗ tai những người khác liền thành chê cười.

 

Bối cảnh Tiểu Lạc ở đây mọi người đều biết, một đứa con gái quê mùa ở nông thôn, cho rằng ở Lâm gia  mấy ngày liền thành quý nữ?  Còn không biết xấu hổ dõng dạc nói chính mình lợi hại, thật là làm người khác cười đến rụng răng.

 

(Truyện chỉ được đăng duy nhất tại truyenwiki1.com, tài khoản lovebichbong123

 

Các bạn ghé trang để cập nhật chương mới nhất và ủng hộ mình nhé. Thanks!)

 

Một đám người nghẹn cười, thúc giục trò chơi bắt đầu, Đường Gia Di cảm thấy đây là cơ hội tốt  để xoát hảo cảm —— trong lúc những người khác đều chê cười Lâm Tiểu Lạc, chính mình cứu vớt cô ấy, đến lúc đó Tiểu Lạc cảm động đến khóc lóc thảm thiết, đối với chính mình nói gì nghe nấy, Lâm Tiểu Lạc lại thời thời khắc khắc đều đi theo bên người Lâm Ngạn Sơ, thường thường  nói tốt vài câu giúp cô ta,  đống tài sản kia  sẽ còn xa sao?

 

Bất quá  rượu hồng tím, Đường Gia Di  cũng không nắm chắc, Lâm Ti Uẩn còn có thể lợi hại hơn một chút.

 

Đường Gia Di cùng Lâm Ti Uẩn trao đổi  ánh mắt, Lâm Ti Uẩn hiểu ý, đi đến bên người Tiểu Lạc, phân tích cho cô: “Cô ta là Doãn Nguyệt, trong nhà bán rượu, khả năng bình phẩm rượu rất lợi hại, cô không thắng được cô ta đâu, cô nghe tôi, chúng tôi bảo cô chọn cái nào cô liền chọn cái đó, hẳn là không đến mức thua quá thảm.”

 

Lâm Ti Uẩn tuy rằng nói chuyện nhỏ giọng, nhưng  một đống người bên này đang chú ý bọn họ, tự nhiên nghe được đôi chút.

 

 

“Lâm Ti Uẩn, cô đây là không đúng rồi, chơi trò chơi là cô tình tôi nguyện, đã đánh cuộc thì phải chịu thua, gian lận là phạm quy.”

 

Lâm Ti Uẩn giảo biện: “Tôi chỉ đang giới thiệu tình huống cho cô ấy mà thôi.”

 

“Tốt, trò chơi đã đến lúc bắt đầu rồi, bàn này dành cho hai người bọn họ, chúng ta những người không liên quan vẫn nên tránh ra.”

 

Những người khác  lui sau một bước, nhường vị trí cho Tiểu Lạc cùng Doãn Nguyệt.

 

Doãn Nguyệt trong nhà   bán rượu, có một cửa hàng rượu rất lớn, bên trong có đầy đủ rượu thuộc nhiều nhãn hiệu. ở Giang Thành, nhà ai nếu mở yến hội, muốn rượu ngon, đều lấy rượu từ nhà Doãn Nguyệt. Doãn Nguyệt từ nhỏ đã am hiểu các loại rượu, mà  Lâm Tiểu Lạc lại từ nông thôn đến, khả năng trước kia ngay cả rượu vang đỏ cũng chưa nhìn thấy, đến Lâm gia mới có cơ hội tiếp xúc, cho dù cô cố ý học tập, chỉ trong thời gian ngắn như vậy, ngay cả da lông cũng không học được, trận này ai thua ai thắng  vừa xem đã hiểul.

 

Mọi người đều chờ xem Tiểu Lạc bị chê cười, đương nhiên sẽ không để cho Lâm Ti Uẩn phá hư, có mấy người đem Lâm Ti Uẩn cùng Đường Gia Di  lôi đi, những người khác đứng bên ngoài nhìn, phía trong rốt cuộc chỉ còn lại  Tiểu Lạc cùng Doãn Nguyệt.

 

“Vì để công bằng, chứng minh tôi không có động tay động chân, cô  có thể trước đem vị trí các ly rượu tráo đổi, dán số lại một lần nữa.” Doãn Nguyệt quay người đi.

 

Tất cả các loại rượu đều được đựng trong ly pha lê, mỗi một ly lượng cũng giống nhau như đúc, hơn nữa màu sắc gần giống nhau, cho dù trước đó đã động tay chân, chỉ cần một lần nữa thay đổi vị trí, đối phương liền không thể đoán được.

 

“Không cần.” Tiểu Lạc nói, “Bắt đầu đi.”

 

“Mời cô trước.” Doãn Nguyệt khách khí nói.

 

“Tôi đã chọn tốt, mời cô.”

 

Tiểu Lạc vừa nói xong, bên ngoài liền phát ra âm thanh cười trộm của mọi người.

 

Này căn bản còn chưa thử đã nói chính mình chọn xong, khẳng định là không biết gì, chỉ có thể dựa vào vận khí, vừa rồi nói vậy là để giữ chút mặt mũi cho bản thân.

 

Doãn Nguyệt cũng có cùng suy nghĩ, hảo tâm nhắc nhở nói: “Cô có một lần cơ hội nếm thử, nói không chừng có thể cho cô chút ý nghĩ.”

 

“Không cần.” Tiểu Lạc nói.

 

Cô xác thật đã chọn xong, Tiểu Lạc cầm bút và giấy ở trên bàn, viết lên con số mà mình đã chọn, sau đó đặt bút xuống.

 

Người xung quanh nghị luận sôi nổi.

 

“Cô ta thật sự là liền chọn như vậy, cũng không suy nghĩ một chút.”

 

“Suy nghĩ có ích lợi gì, dù sao cũng là thua, như vậy còn có thể thua một cách có tôn nghiêm.”

 

Doãn Nguyệt đi đến trước bàn,  trước tiên tinh tế nhìn một lần, lấy ra một ly rượu cầm  trong tay nhẹ lay động,  sau đó nhẹ ngửi rồi buông ly.

 

Liên tục nhìn vài ly, Doãn Nguyệt cuối cùng chọn ra một ly, đổ ly rượu ra một cái ly nhỏ hơn, chậm rãi uống. Uống xong, Doãn Nguyệt  buông ly xuống, ngừng lại trước một cái ly khác, do dự một lát, Doãn Nguyệt mới đi qua lấy giấy cùng bút viết xuống con số mà mình lựa chọn.

 

“Tôi đã chọn xong.” Doãn Nguyệt nói, nhìn Tiểu Lạc phía đối diện đã sớm chọn xong, “Cô xác định không  đổi đáp án sao? Thua  là không được quỵt nợ.”

 

Những lời này của Doãn Nguyệt chính là cố ý nói. Nếu  Tiểu Lạc thật sự cái gì cũng đều không hiểu, chỉ là đoán mò, nghe thế  khẳng định hoảng hồn, rượu ở đây giá cả đều vô cùng đắt đỏ, hơn nữa tiền còn không phải quan trọng nhất, nơi này nhiều người nhìn như vậy, một đống người chờ xem cô bị chê cười, thua như vậy, chuyện này là có thể truyền khắp toàn bộ danh viện Giang Thành. Đến lúc đó Lâm Tiểu Lạc muốn gia nhập vào cái vòng này càng khó hơn.

 

Doãn Nguyệt lộ ra  đắc ý mỉm cười.

 

Tiểu Lạc nói: “Những lời này tôi cũng tặng cho cô.”

 

Người xung quanh khe khẽ nói nhỏ, chờ Tiểu Lạc bị vả mặt, Doãn Nguyệt nói, “Vậy công bố đáp án đi.”

 

Doãn Nguyệt lấy  tờ giấy của mình ra, phía trên viết số 5.

 

Cô ta đi đến trước ly số 5, uống sạch ly rượu, sau đó xoay cái ly chổng ngược lại, xé mảnh giấy trắng xuống, lộ ra  nhãn hiệu trên đó —— sản xuất bởi  Bordeaux của nước Pháp, năm 92,  giá thị trường là 15 vạn nhân dân tệ.

 

 Doãn Nguyệt không hổ là Doãn Nguyệt, đoán chừng đây đã là loại rượu quý nhất ở đây,  Lâm Tiểu Lạc khẳng định là thua  rồi.”

 

“Đúng vậy, trừ phi cô ta  có thể từ  trong đó tìm được lâu đài rượu nho Garfield, hoặc là Roman, nhưng  nơi này có sao?”

 

“Có cô ta cũng tìm không ra.”

 

……

 

Rượu nơi này đều là mọi người mang đến đây, mỗi người mang một chai, mang đến đây rồi giao cho người hầu,  người hầu lấy ra dán nhãn, lại sắp xếp vị trí, sau đó lại dán số lên. Bởi vì mọi người đều không biết những người khác mang  rượu gì, cho nên trước khi công bố kết quả, mọi người thật đúng là không biết rượu quý nhất là loại nào.

 

Doãn Nguyệt xé nhãn xuống rồi đưa đến trước mặt Tiểu Lạc: “Lâm tiểu thư, cảm ơn cô.”

 

Tiểu Lạc chưa nói gì, mở đáp án của mình cho mọi người xem, là số 8.

 

“Tôi đi xem.” Lâm Ti Uẩn đi tới, bưng lên ly rượu số 8 uống một ngụm, rượu có hương  vị thập phần tinh tế, hơn nữa sau khi uống xong,  hương vị này còn kéo dài không tiêu tan, có loại cảm giác tầng tầng lớp lớp.

 

Lâm Ti Uẩn ánh mắt sáng lên, Lâm Tiểu Lạc vận khí tốt hay  thực sự có thể nghịch thiên? Cô gấp không chờ nổi uống hết ly rượu, xé xuống nhãn hiệu —— sản xuất từ Burgundy nước Pháp , năm 45 Roman thơ đế, giá thị trường là vô giá, định giá 120 vạn.

 

Lâm Ti Uẩn trực tiếp nhìn đến ngây người.

 

Tiểu Lạc cầm nhãn đến đặt cạnh nhãn của Doãn Nguyệt: “Cảm ơn, Doãn tiểu thư.”

 

“Không có khả năng.” Doãn Nguyệt không thể tin nổi cầm lên nhãn của Tiểu Lạc, “Năm 45  Roman thơ đế căn bản không lưu thông trên thị trường, như thế nào sẽ xuất hiện ở chỗ này, nhất định là nhãn ghi sai rồi.”

 

Không riêng Doãn Nguyệt, những người khác cũng choáng váng. Năm 45  Roman thơ đế lần cuối cùng  xuất hiện là ở một hội đấu giá từ thiện mấy năm trước, nghe nói bán đấu giá ra mấy trăm vạn, loại  đồ vật vô giá này như thế nào sẽ xuất hiện ở đây, là có người điên rồi sao, đem loại rượu vô giá này đến đây cho người khác uống miễn phí, hơn nữa thế nhưng Lâm Tiểu Lạc lại chọn được, sao có thể.

 

“Lâm Ti Uẩn, không phải là cô giở trò quỷ gì chứ?” Có người hoài nghi nói.

 

❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤??❤

 

?"Cầu sao a, mọi người vote cho mình nếu thấy hay nhé. Tiếp thêm cho mình chút động lực đi mấy tình yêu ơi!"?

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi