GÀ RỪNG ĐẠP NGÃ PHƯỢNG HOÀNG

Tướng quân áo tím trẻ tuổi đặt Phong Thanh Vân xuống, hừ lạnh: "Thần giới các người hèn hạ như thế."

Phong Thanh Vân cắn răng đứng vững, cung kính nói: "Ca ca."

Đại bàng Tướng quân chỉ còn một cánh, oán độc nhìn chằm chằm Phong Thanh Vân, giọng căm hận nói: "Mối thù gãy cánh, suốt đời không quên, cho dù đến chân trời góc biển, ta cũng sẽ lấy mạng ngươi."

Lâm Hoa trợn trắng mắt, rõ ràng ngươi muốn tánh mạng người ta, chẳng lẽ không cho người ta phản kháng, chẳng lẽ người ta phải ngoan ngoan cho ngươi chém sao? Sao lại không nói lý như vậy?

Chiến thần Thần Linh Nhai liên tục cười khổ, không phản bác được, dù sao cũng là Thần giới  không quang minh chính đại trước. Đang muốn triệu hồi đại bàng, bất chợt sắc mặt đại biến. Sợ hãi kêu: "Không tốt."

Chân trời đột nhiên xuất hiện một bóng đen, bóng đen kia che khuất bầu trời, nhanh chóng hướng đến chiến trường.

Thấy bóng đen kia, Chiến thần có chút kinh sợ, giơ đao hô to, tiếng như sấm: "Tam quân nghe lệnh, lui binh."

Thật ra không cần hắn ra lệnh, chúng thiên binh đã như thủy triều lui về sau.

Bóng đen chưa tới gần, đã làm người cảm thấy áp lực khổng lồ cùng với sát khí nhàn nhạt, ngọn núi cứng rắn không chịu được áp lực này, trong phút chốc sụp đổ, bụi đất mù mịt tràn đầy trời đất. 

Lâm Hoa trợn mắt há hốc mồm, đây là người nào? Nhìn khí thế này, có thể đem vài chục vạn thiên binh giẫm dưới chân.

Thương Nam Thần Quân hình như cũng rất kiêng kỵ bóng đen này, vọt người lên không, quanh thân tản mát ra hồng quang chói mắt, từ từ lan rộng, cuối cùng tạo thành một lá chắn chắc chắn  .

Chiến thần cũng huy động Ngân Long trong tay, lam quang sáng lên, bao trùm lên lá chắn của Thương Nam Thần Quân.

Thần Quân tộc Vũ và Chiến thần hợp lực nâng kết giới, ngăn cản kẻ địch còn chưa thấy mặt.

Chỉ nghe "Ầm" một tiếng thật lớn, kết giới vỡ tan.

Tất cả sự việc chỉ diễn ra trong chốc lát.

Thương Nam Thần Quân và Chiến thần hình như đã dự liệu trước tình huống, lúc kết giới vỡ vụn đã phi thân lui ra. Hai người họ thần lực dư thừa, tất nhiên không có gì đáng ngại. Đáng tiếc cho những thiên binh pháp lực yếu ớt  chậm chạp, hóa thành tro bụi trong tiếng nổ.

Còn chưa đối mặt, Thần giới đã hao tổn mười vạn thiên binh.

Cuồng phong gào thét, cát bay đá cuốn, hạn chế tầm mắt của mọi người.

Trong bạch quang chói mắt, một bóng dáng màu đen từ từ hiện ra.

Lâm Hoa vẫy cánh, phủi bụi bặm, trầm ngâm nhìn lại.

Một nam tử nhìn như 20 tuổi, trên thực tế không biết đã trải qua mấy ngàn mấy vạn năm, đang chắp tay đứng trên chiến trường. Bộ trường bào gấm đen, tóc dài đen buông xoả, vài lọn tóc dài rũ trước trán, mang theo chút lười biếng.

Chỉ một cái liếc mắt đã khiến Lâm Hoa mê muội, nước miếng giàn giụa.

Nam tử áo đen kia khuôn mặt như ngọc, tuấn mỹ tuyệt luân. Sóng mũi cao, khóe môi khẽ nhếch, cười như không cười, mắt phượng loé sáng.

Lâm Hoa chảy nước miếng nhìn chằm chằm mỹ nam. Chỉ là gương mặt đó sao nhìn quen mắt vậy? Lâm Hoa buồn bực nghĩ, càng nhìn càng thấy quen, tựa như ngày ngày đều gặp. Lâm Hoa chợt ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt nặng nề của Thương Nam Thần Quân.

Rõ ràng chính là Thương Nam Thần Quân phiên bản tà mị thích màu đen!!!

Lâm Hoa bị doạ suýt nữa lăn từ trong ngựcThương Nam Thần Quân xuống. Này, đến cùng là có chuyện gì?

Chỉ thấy phiên bản Thương Nam Thần Quân nói: "Mấy đại nhân thay phiên nhau khi dễ nhi tử ta, coi Yêu Giới ta như không người sao?"

Lời còn chưa dứt, ống tay áo vung lên, lại thêm mấy ngàn thiên binh hóa thành tro bụi.

Lâm Hoa sợ hãi vùi sâu vào ngựcThương Nam Thần Quân. Người này rõ ràng là Cuồng ma sát nhân. Quả nhiên, người càng đẹp càng biến thái.

Ánh mắt Thương Nam Thần Quân phức tạp nhìn người áo đen đang cố gắng chế tạo tro bụi, nhỏ giọng nói: "Đó là Yêu Hoàng Bạch Dạ."

Yêu Hoàng Bạch Dạ?

Lâm Hoa ngạc nhiên.

Giết xong mấy vạn thiên binh, Yêu Hoàng rốt cuộc cũng dừng tay.

Đám yêu binh lúc này mới dám lên trước, cùng hô to: "Tham kiến bệ hạ."

Hai huynh đệ Phong Thanh Vân và Phong Thanh Dương tiến lên, một chân quỳ xuống: "Bái kiến phụ hoàng."

Lâm Hoa xém nữa bị nước miếng nghẹn chết, mắt mờ mịt nhìn phía trước. Các ngươi xác định người đàn ông xinh đẹp khuynh thành  kia là cha của các ngươi? So với hắn các ngươi cũng không nhỏ hơn bao nhiêu?

Yêu Hoàng Bạch Dạ ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén thẳng tắp nhìn Thương Nam Thần Quân: "Ca ca, ngươi đối xử với cháu ngươi như vậy sao?"

Ca ca? Ca ca. Ca ca!

Lâm Hoa muốn ngất, Thương Nam Thần Quân là  ca ca của Yêu Hoàng Bạch Dạ?

Đây là bí mật động trời.

Nhưng mà gia đình này tên họ không đồng nhất, một họ Thương, một họ Bạch, hai người họ Phong...

...

Lâm Hoa cứng người trong gió......

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi