Ngày hôm sau, quá nửa giờ Tỵ, gia đình Trưởng công chúa tiến cung.
Đầu tiên là tạ ơn Hoàng Thượng.
Diện mạo của Hoàng Thượng có tới bảy tám phần tương tự Trưởng công chúa, tuy nhiên cùng một nét mặt đặt ở chỗ Trưởng công chúa thì có chút tầm thường, nhưng đặt trên mặt Bệ hạ lại toát lên vẻ anh tuấn cứng cỏi, hơn nữa Trình Tuyết Nhàn còn nhìn ra, diện mạo của Hạ Cẩn có chút giống Bệ hạ.
Nàng nghĩ, khó trách Hoàng Thượng lại sủng ái người cháu họ ngoại này đến thế. Bỏ qua tình huynh muội với Trưởng công chúa, không nói tới tình bằng hữu với Dũng Nghị Hầu, chỉ riêng việc tiểu bối có diện mạo tương tự như mình, như thế cũng đủ khiến người ta yêu thương thêm vài phần.
Hoàng Thượng đối xử vô cùng hiền lành với bọn họ, còn hỏi Trình Tuyết Nhàn ít chuyện hằng ngày, sau đó giống như người cữu cữu của gia đình bình thường, tặng cho Trình Tuyết Nhàn một hồng bao đỏ thẫm.
Trình Tuyết Nhàn tạ ơn rồi tiếp nhận, trong lòng lại cảm thán một lần nữa, Hoàng Thượng thật sự rất thích Hạ Cẩn.
Tuy nhiên, nàng tuyệt đối không thể tưởng tượng được, sự yêu thích của Hoàng Thượng không chỉ dừng ở đó.
Trò chuyện một chút việc nhà, Hoàng Thượng giữ Dũng Nghị Hầu và Hạ Cẩn ở lại, để trưởng công chúa dẫn theo Trình Tuyết Nhàn đi thỉnh an Hoàng Hậu.
Trình Tuyết Nhàn ngoan ngoãn theo trưởng công chúa rời đi, hoàn toàn không chú ý tới ánh mắt của Hạ Cẩn.
Nhưng thật ra Hoàng Thượng lại nhận thấy, đợi đám người đi rồi ông mới trêu ghẹo: “Xem ra tiểu tử con rất vừa lòng với người thê tử này.”
Chuyện gả thay Hoàng Thượng cũng biết rõ ràng, tuy nhiên ông hiểu tính cách của muội muội và cháu trai, cho nên không dễ dàng can thiệp, cứ để bọn họ giải quyết, dù sao vẫn còn có ông ở đây. Chỉ là chưa từng nghĩ tới, người tức phụ bị đánh tráo này lại rất hợp với bọn họ, thật sự ứng với câu nói -- nhờ họa được phúc.
Hạ Cẩn vẫn luôn thân thiết với người cữu cữu Hoàng đế, nghe xong liền nói: “Cữu cữu, ngài đã nhìn ra rồi, tại sao một chút biểu hiện cũng không có? Ít nhất phải phong cáo mệnh gì đó, đừng để nàng ấy bên ngoài bị người ta bắt nạt!”
Hoàng Thượng chỉ vào đầu Hạ Cẩn, cười mắng: “Tên tiểu tử khốn này, suốt ngày chỉ nghĩ đến việc cướp hết mọi thứ từ trẫm! Đó là thê tử của con, con nên tự mình nỗ lực tạo ra chút thành tích rồi xin cáo mệnh cho nàng, còn không biết xấu hổ bảo trẫm trực tiếp phong?”
Hạ Cẩn nói một cách đương nhiên: “Con không biết xấu hổ đâu, ngài là cữu cữu của con, cũng không phải ai khác mà!”
Hoàng Thượng bất đắc dĩ lại mắng hắn một câu tiểu tử khốn.
Quả thật, Hoàng Thượng rất hưởng thụ sự tự nhiên và gần gũi như vậy của Hạ Cẩn. Dưới gối ông có không ít Hoàng tử, nhưng bọn họ đều quá cung kính với ông mà thiếu đi sự gần gũi. Chỉ có Hạ Cẩn, từ nhỏ đã thân thiết với ông. Lúc mới vào cung, bởi vì hắn quá giống mình, ông còn tưởng hắn là nhi tử của mình, khi đó nữ nhân trong cung cũng rất xấu, bọn họ đều trêu ghẹo nói hắn là con ông, không biết có phải bởi vì vậy nên từ trước tới nay Hạ Cẩn luôn thân thiết với ông hay không.
Hơn nữa, thân phận của Hạ Cẩn cũng cho phép Hoàng Thượng có thể yên tâm yêu thương hắn. Dù sao hắn cũng là điệt tử, không giống như nhi tử của mình, vậy nên chiều chuộng sẽ không ảnh hưởng đến thế cục trong triều. Huống chi, người ngoại điệt này có diện mạo giống mình, trẻ tuổi và có bản lĩnh, còn có thể trông cậy vào hắn phụ tá Hoàng đế đời kế tiếp, không chiều hắn thì chiều ai?
Vì vậy, mắng thì mắng, Hoàng Thượng vẫn nhấc tay phong cho Trình Tuyết Nhàn làm Thục Nhân tam phẩm.
Không đợi Hạ Cẩn lên tiếng, Hoàng Thượng đã dùng lời nói chặn miệng hắn: “Trước tiên cứ phong làm Thục Nhân, đợi ngày sau con tạo ra thành tích, lại gia phong cũng không muộn. Hơn nữa dù sao hiện giờ vẫn có chút danh không chính ngôn không thuận, sau này nhờ con mà nàng được gia phong danh chính ngôn thuận, không phải càng tốt hơn sao?”
Hạ Cẩn ngẫm nghĩ cảm thấy cũng đúng, vui vẻ tạ ơn thay Trình Tuyết Nhàn.
Trận cười đùa kết thúc, ba nam nhân ngồi xuống nói tới chính sự.
Không chỉ Hạ Cẩn, ngay cả Dũng Nghị Hầu luôn lười biếng cũng là lưỡi dao sắc bén trong tay Hoàng Thượng. Mà hiện tại, cuối cùng Hoàng Thượng cũng tìm được cơ hội tuyệt hảo, để vung lưỡi dao sắc bén về phía kẻ địch.