GAMESHOW VÔ HẠN


Những người chơi đặt cược xong, trận đấu đầu tiên bắt đầu.
Hai người tham gia thi đấu ngồi xuống, tay phải đặt lên máy phát hiện nói dối.
"Ai tấn công trước?" Số 6 hỏi.
"Cô trước đi".

Hứa Giai không quan tâm lắm, nói.
Số 6 không khách khí, nhếch miệng lên, trên mặt lộ ra nụ cười thần bí, lười biếng nói: "Câu hỏi của tôi là, trước kia cô thực sự không biết số 1 thích mình hả?"
Nói thật là số 6 không tin.

Con gái trời sinh có giác quan thứ sáu rất mạnh, rất nhạy cảm với tình yêu.

Nếu nói chuyện gì cũng không biết, thì số 6 tin rằng số 2 biết tình cảm của số 1 nhưng lại giả vờ không biết, cho nên mới hỏi câu hỏi này.
Nếu như cô nàng đoán đúng...!trước mặt số 1 chắc chắn số 2 khó mà thừa nhận được nhỉ?
Tề Viễn chau mày, không tự giác căng thẳng hẳn lên.
Ai ngờ Hứa Giai nhướng mày, dường như rất ngạc nhiên, lẩm bẩm: "Cô khách khí thế, hỏi câu dễ vậy sao?"
Số 6: "???"
Một giây sau, Hứa Giai tùy tiện trả lời: "Đúng, không biết".
Máy phát hiện nói dối bật đèn xanh, nói rõ người trả lời đang nói thật.
Tề Viễn đã thoải mái hơn, nghĩ thầm, anh nghĩ không sai, người này đúng là ngốc không nhìn ra được tình cảm của anh...
Công thủ thay đổi, đến lượt Hứa Giai tấn công.

Cô trầm ngâm một lát, sau đó hỏi: "Hành động khác người, lập dị, không hợp với thế giới xung quanh, bị người khác tẩy chay.

Cô đã từng hối hận rồi nhỉ?"
Gương mặt số 6 tức thì cau có lại.

Phần lớn thời gian cô nàng đương nhiên sẽ không hối hận về cách sống của mình, nhưng con người mà, ai mà chẳng có lúc yếu ớt.

Có một vài lúc cô nàng đã từng tưởng tượng nếu mình ngoan ngoãn chấp nhận thì thế nào? Có thể tốt hơn bây giờ không? Có phải sẽ ít phiền phức hơn nhiều không?
Mặc dù thời gian bối rối không lâu lắm, nhưng đúng là cô nàng đã từng hối hận.
Nếu như trả lời "Đúng, đã từng" thì cũng không đúng lắm, bởi vì cô nàng chỉ hối hận trong một phút chốc nào đó.

Nhưng nếu trả lời "Sai, chưa từng hối hận" thì dường như cũng không phù hợp.
Đáng giận đây lại là một câu hỏi đúng sai, chứ không phải một câu hỏi chỉ cần câu trả lời ngắn gọn! Số 6 lâm vào tình cảnh tiến không được mà lùi cũng không xong.

Hứa Giai lộ ra nụ cười thực hiện được kế hoạch.


Người ngoài nhìn vào thì trong một trận đấu liên quan đến phát hiện nói dối thế này, hai người chơi chắc chắn sẽ dùng những sự thật mà đối phương không muốn thừa nhận tấn công lẫn nhau, nhưng thật ra còn có một cách chơi khác – hỏi người chơi đối diện một câu hỏi không thể nào có đáp án chính xác!
Một khi nội tâm dao động, phán đoán chủ quan của con người chưa chắc đã trùng khớp với phán đoán khách quan của máy móc.
Suy nghĩ vài giây, số 6 đưa ra đáp án, "Sai, chưa từng hối hận".
Máy phát hiện nói dối bật đèn xanh, chứng tỏ cô nàng nói thật.

Số 6 thoáng thở phào một hơi, công thủ lại thay đổi.
Nhất định phải nhanh chóng giành được chiến thắng.

Số 6 hạ quyết tâm, đi thẳng vào vấn đề: "Cô thích số 1, đúng không?"
Con gái trước mặt người khác rất hay xấu hổ, chắc chắn khó mà bảy tỏ tình cảm được nhỉ? Số 6 vừa nghĩ như vậy, đã nghe thấy Hứa Giai không hề do dự trả lời: "Đúng, thích".
Máy phát hiện nói dối bật đèn xanh, đáp án được chấp nhận.
Khóe miệng Tề Viễn nhếch lên.

Nhưng anh rất nhanh đã kịp phản ứng lại, cố gắng kiềm chế nụ cười, giả vờ như không có việc gì.
Nhạc Lâm ủ rũ nghĩ, đang chơi đánh bạc cơ mà, sao lại biến thành tỏ tình thế này? Mấy người này có thể chơi nghiêm túc một chút không??
Số 6, "..."
Câu hỏi mà cô nàng lấy làm tự hào, cứ thế kết thúc vô ích.
Con nhỏ này đúng là con gái hả? Cẩn thận đâu rồi? Xấu hổ đâu rồi? Số 6 nhìn chằm chằm Hứa Giai thật lâu, có ý tìm nét xấu hổ ngại ngùng trên mặt cô, nhưng đáng tiếc chẳng nhận lại được cái gì.
Hứa Giai nghĩ thầm, cái này có gì mà khó trả lời? Bạn bè với nhau cũng có tình cảm chứ.

Nếu như ghét cậu ấy, sao lúc nhỏ cô có thể kéo người ta tới hôn đến hôn đi.
Quyền tấn công trở về tay Hứa Giai.

Cô nhíu mày, khổ sở suy nghĩ, định ra một chiêu diệt luôn đối thủ.

Bỗng nhiên, hai mắt cô tỏa sáng, đặt câu hỏi: "Cô cố ý ăn mặc như thế là vì đã từng gặp chuyện gì kích thích đúng không?"
Gương mặt số 6 tối sầm, vô thức phủ nhận, "Sai...!Á..."
Máy phát hiện nói dối hiện đèn đỏ, cũng giật điện vào bàn tay số 6.

Số 6 bị điện giật, hất thẳng máy phát hiện nói dối ra.
"Cô thua rồi".

Hứa Giai cười, tuyên bố.
Số 6 tức giận lườm Hứa Giai một cái, giận dữ rời chỗ.


Đều tại con nhỏ này, hại cô nàng nhớ đến chuyện cũ không vui.
Khi còn bé cô nàng ăn mặc rất tùy tiện, không để ý đến bề ngoài.

Nhưng cô nàng cũng chưa từng nghĩ đến có người lại trêu chọc mình vì chuyện đó.

Ngoài miệng thì nói thích, còn giả vờ chạy đến thổ lộ với cô nàng, thực tế thì do cược thua, không thể không hoàn thành chuyện bị phạt.
Cô cũng không hiểu tại sao, rõ ràng trí thông minh của mình có thể bỏ xa những kẻ đó đến năm con phố, tại sao lại bị coi thường bởi bề ngoài?
Từ đó về sau, cô cố ý ăn mặc xấu xí, hi vọng có thể tìm được một người không để ý đến bề ngoài của mình.

Nhưng mà...!nhiều năm trôi qua, người cô mong đợi mãi vẫn không xuất hiện, cô thì đã biến thành một kẻ cô đơn.
"Chủ quan rồi".

Số 6 cắn ngón tay, sâu sắc ngẫm nghĩ: "Mình không nên mất bình tĩnh, vừa bị tấn công đã lập tức phủ nhận".
Nhưng cô nàng lại lộ ra vẻ bất đắc dĩ, câu hỏi này thật sự khó mà nhịn nổi...!còn có thể làm sao?
Trận đấu đầu tiên kết thúc.
Hệ thống tuyên bố, "Người chơi số 2 chiến thắng, kết quả đặt cược của những người chơi khác như sau:
Người chơi số 1, đặt cược cho người chơi số 2 chiến thắng, đặt cược 65 chip, số chip hiện tại 190.
Người chơi số 2, đặt cược cho người chơi số 2 chiến thắng, đặt cược 38 chip, số chip hiện tại 76.
Người chơi số 3, đặt cược cho người chơi số 2 chiến thắng, đặt cược 5 chip, số chip hiện tại 10.
Người chơi số 4, đặt cược cho người chơi số 2 chiến thắng, đặt cược 20 chip, số chip hiện tại 40.
Người chơi số 6, đặt cược cho người chơi số 6 chiến thắng, đặt cược 15 chip, số chip hiện tại 0.
Người chơi số 7, đặt cược cho người chơi số 2 chiến thắng, đặt cược 5 chip, số chip hiện tại 20.
Người chơi số 9, đặt cược cho người chơi số 2 chiến thắng, đặt cược 10 chip, số chip hiện tại 30.
Người chơi số 10, đặt cược cho người chơi số 2 chiến thắng, đặt cược 10 chip, số chip hiện tại 10.
Người chơi số 5 và số 8 bỏ quyền đặt cược, số chip vẫn giữ nguyên".
Số 5, số 6, số 8 không còn chip cược, không thể nào cược thêm, tương đương đã bị loại.
Mà mọi người xét thấy số 6 có thói quen nhường người khác, nên trừ cô nàng ra, những người chơi còn lại đều cược cho số 2 chiến thắng, thậm chí số 10 đứng ngoài xem từ đầu đến giờ cũng đặt cược.
Nhưng mà bởi vì số cược khác nhau nên số lượng chip cược của mỗi người chơi cũng dần dần kéo dài khoảng cách.
Nhạc Lâm vuốt ve 40 chip, trong lòng tự than thở: "Quen Hứa Giai lâu đến vậy, đây là lần đầu nhận được lợi".
Hắn biết thực lực của Hứa Giai, hắn đoán cô sẽ không nhường, nên không do dự cược hết tất cả.
Phía bên kia, số 6 mang theo bộ dáng người sống chớ tới gần, lửa giận trong mắt dường như muốn bùng cháy ra ngoài.

Chip cược thua hết thì thôi, cô nàng đâu phải người thua mà không chịu chấp nhận.


Thế nhưng vừa nghĩ tới mình lại thua vì chuyện ngày xưa, cơn giận trong lòng cô nàng càng nghĩ càng không thể nén xuống được.
Hệ thống không nhanh không chậm tuyên bố: "Chúc mừng người chơi số 2 nhận được phần thưởng dành cho người chiến thắng trận đấu đầu tiên, phần thưởng là 5 chip cược."
"Dựa theo số chip hiện tại, ba người chơi dẫn đầu lần lượt là số 1 (190), số 2 (8), số 4 (40)".
"Trận đấu thứ hai sắp bắt đầu, mời người chơi chuẩn bị sẵn sàng, tích cực đăng ký".
"Chơi cùng 2 người này thật không vui chút nào".

Số 9 co quắp khóe miệng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Thứ hấp dẫn nhất trong đánh bạc là gì? Là bất ngờ! Chưa đến giờ phút cuối cùng thì bạn không thể biết được ai là người chiến thắng.

Nhưng bây giờ..."
Trò chơi bắt đầu chưa được bao lâu, số một đã chiếm giữ vị trí thứ nhất.

Sau đó một lát, vị trí thứ 2 cũng đã có chủ.

Chỉ còn lại 8 người vì vị trí thứ 3 mà đánh nhau đến vỡ đầu chảy máu.
Chỉ nghĩ lại thôi cũng thấy đau xót cả cõi lòng.
Trận đấu thứ 2 bắt đầu đăng ký.

Hệ thống mới tuyên bố, những người chơi khác đã vội vội vàng vàng nhấn xuống nút "Đăng ký".
Hệ thống nhắc nhở, "Người chơi xuống 10 đăng ký thành công.

Hai người chơi tham gia trận đấu thứ 2 đã được xác nhận, mời những người chơi khác đặt cược".
Nhạc Lâm sững sờ, số 10?
Những người chơi khác tốp năm tốp ba tập trung vào một chỗ, số 9 đi tới bên cạnh số 6, thương lượng với cô nàng: "Cô có ý kiến gì không?"
Số 6 tức giận nói, "Số 2 chính là cầm thú! Đừng để vẻ bề ngoài yếu ớt của cô ta lừa gạt!".
Số 9, "..."
Cậu định hỏi số 6 xem mình nên đặt cược cho người nào.
"Cô cảm thấy ai sẽ thắng?" Số 9 cố nhẫn nhịn.

Càng về cuối thì càng không thể thua, nếu thua sẽ không thể gỡ nổi nữa, vì thế cậu muốn nghe ý kiến của số 6 để tham khảo.
Ai người số 6 lại hững hờ nói: "Tôi quan tâm ai thắng ai thua làm gì, cũng có liên quan gì đến tôi nữa đâu!"
Dù sao cô nàng cũng đã bị loại.
Số 9 ủ rũ, không thể nào tiếp tục trò chuyện được nữa.
"Nhưng mà...." số 6 cố ý kéo dài giọng, mãi lâu sau mới nói: "Nếu theo trình độ vô liêm sỉ của số 2, tôi nghi ngờ cô nàng hoặc sẽ thua ngay ở trận thứ 2, không thì sẽ thắng cả 3 trận".
Số 9 rùng mình, cậu suy nghĩ một lát, đúng là hoàn toàn có khả năng như vậy.

Vừa rồi cậu chỉ nghĩ đến chuyện biết đâu số 2 sẽ giống với số 1 ở trò chơi thứ nhất, thắng liền 2 ván, ván thứ 3 cố ý thua, nhưng cậu không hề nghĩ đến chuyện cô sẽ thua ngay ở trận thứ 2.

Một khi đặt cược sai lầm, hoặc là đặt cược quá nhiều, thì tổn thất sẽ vô cùng lớn.
"Vậy cô cảm thấy cô ấy sẽ nhận thua từ trận thứ 2, hay là sẽ chiến thắng đến cùng?" số 9 khiêm tốn hỏi.
"Cậu đặt cược hay là tôi đặt cược? Sao chuyện gì cũng hỏi tôi thế?" số 6 đang bực bội, lời nói cũng không khách khí chút nào.

"Đánh bạc là một trò chơi kích thích! Đừng cái gì cũng đi hỏi, cứ liều một phen đi!".

Số 9 không còn gì để nói.

Không chắc chắn thì sao dám đặt cược liều? Chả lẽ còn ngại mình bị loại chưa đủ nhanh à? Trong lòng cậu hiểu số 6 chỉ cho ý kiến chứ không chịu trách nhiệm, thế là cậu quay đầu đi thẳng.
Một lát sau, tất cả các người chơi đã đặt cược thành công.
Hứa Giai đối mặt với số 10, để tay phải vào trong máy phát hiện nói dối.
"Cô là phụ nữ, cô tấn công trước đi".

Số 10 rất thoải mái.
"Không." Hứa Giai không chịu được nhường: "Đá kéo vải quyết định".
"Cũng được." Số 10 đồng ý.
Đá kéo vải, Hứa Giai ra vải, số 10 ra kéo.

Số 10 chiến thắng, được quyền tấn công trước.
Đáng tiếc.

Trong lòng số 10 tiếc nuối, nhưng cậu ta nhanh chóng lấy lại tinh thần, đặt câu hỏi: "Cô cược cho chính mình chiến thắng à?"
"Đúng".

Hứa Giai trả lời.
Số 10 vui mừng, mọi người cùng một mục tiêu, vậy thì dễ rồi.
Ai ngờ một giây sau, đèn đỏ của máy phát hiện nói dối sáng lên, điện giật đến.

Hứa Giai bỗng nhiên hất máy phát hiện nói dối ra, thoải mái thừa nhận: "Tôi thua rồi".
Số 10 ngây người.
"Hừ, quả nhiên là cầm thú." Số 6 tự nhủ trong lòng, câu hỏi đầu tiên đã cố ý đáp sai, ý bỏ cuộc không hề che giấu, đúng là chỉ có số 2 mới làm ra được.
Số 10 bên cạnh rất lâu vẫn không bình tĩnh lại nổi.
Từ khi trò chơi này bắt đầu, cậu ta đã lập kế hoạch thắng lợi – nếu vấn đề nào không chắc chắn thì sẽ không đặt cược, chỉ chờ những ván đấu có tỷ lệ thắng cao mới đặt cược toàn bộ.

Nhưng cậu ta đăng ký tham gia trò chơi mấy lần, lại không một lần thành công cướp được vị trí người tham gia trò chơi, bởi vậy từ đầu đến giờ vẫn không thể nào đặt cược.
Mắt thấy trò chơi đã qua hơn nửa, sắp đi đến hồi kết, vậy mà cậu ta vẫn chưa thành công đăng ký một lần nào, số 10 đành phải đổi kế hoạch.

May mắn trận đấu đầu tiên của vòng 3, số 10 đặt cược đúng người, số chip tăng lên gấp đôi.
Có lẽ do ông trời có mắt, hoặc là cậu ta đã đổi vận, thế nên khi trận đấu thứ 2 bắt đầu đăng ký, cuối cùng cậu ta cũng đăng ký thành công!
Số 10 sung sướng không thôi.

Cậu ta suy xét khả năng chiến thắng của 2 bên một hồi, cuối cùng quyết đoán đặt cược một trận lớn, đem tất cả tài sản của mình đặt cược cho số 2 chiến thắng, trông mong mình có thể một phát lật kèo!
Ai ngờ cô nàng số 2 kia lại là một kẻ không biết xấu hổ, mới câu hỏi đầu tiên thôi đã cố tình trả lời sai, nhường cậu ta một cách rõ ràng đến thế.
Là người đầu tiên thắng trận nhưng không hề có niềm vui – bạn học số 10 đau khổ vô vàn.

Cậu ta tự nhủ với lòng, cờ bạc ấy mà, không có may mắn thì đừng có chơi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi