GẶP MẶT OFFLINE GẶP TRÚNG BOSS PHẢI LÀM SAO

Đại Bằng Tung Cánh là tên trong game của Đại Bằng, thân là bang chủ, không nói lời nào còn đỡ, anh vừa nói đám “đá thủ” trong bang càng thêm hưng phấn. Ai nấy cũng dồn dập hỏi Lộ Dương có phải nóc nhà của ban chủ không, nháo nhào được một lúc, Đại Oa cuối cùng cũng phản ứng kịp hàm ý trong câu nói của Lộ Dương.

[Bang phái]  [Hồ Lô Oa Số Một]: Đám hỗn đản các người, khi dễ trẻ vị thành niên, em mách Tiêu Dao tỷ tỷ giết hết các người!!

[Bang phái]  [Bích Hải Lam Thiên]: Ha ha, chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu, có thể chết dưới tay của Tiêu Dao mỹ nhân cũng thật hạnh phúc.

[Bang phái]  [Yêu Yêu Yêu Em Gái Mi]: Tiêu Dao mỹ nhân cầu ngược, làm cho anh chết trong làn váy đỏ của cưng đi ∼

[Bang phái]  [Hồ Lô Oa Số Hai]: Ỏ, lâu rồi em không thấy Tiêu Dao tỷ tỷ. Chị ấy đâu rồi bang chủ?

[Bang phái]  [Đại Bằng Tung Cánh]:  Chút nữa Tiêu Dao mới onl em

“Tần mỹ nhân du lịch về rồi hả?” Lộ Dương thấy tin nhắn của Triệu Bằng quay đầu lại hỏi anh ta.

Tiêu Dao tỷ tỷ trong miệng bọn họ chính là Lão Tam Tần Chiêu trong phòng Lộ Dương. Năm ba đại học Tần Chiêu mới từ đại học khác chuyển tới học viện bọn họ, vừa vặn năm ấy ký túc xá sắp xếp lại phòng thế là xếp chung chỗ với nhóm Lộ Dương luôn.

Tần Chiêu cũng chơi nữ hào như Lộ Dương, phái Thiên Sơn, vốn là môn phái lấy trị liệu làm chủ, bị y cứng rắn cưỡng chế hoàn toàn thành một bạo nãi, cũng là vú em duy nhất có mặt trong bảng xếp hạng PK giữa các môn phái.

Nhìn trong bang chuyện phiếm, tựa hồ mọi người đều không biết Tần Chiêu là nam, hơn nữa có vẻ Tần Chiêu ở trong bang danh tiếng còn rất cao.

“Hôm nay mới vừa về thôi, anh buổi chiều có gửi tin cho cậu ta, phó bản này có chút khó làm, cậu ta vào nắm chắc hơn.” Triệu Bằng nói.

Lộ Dương gật đầu, mở QQ tìm ảnh đại diện Tần Chiêu gửi cho cậu ta một tin.

[Nhất Lộ Du Dương]:

Tần mỹ nhân, cậu về rồi hở  

[Tần Chiêu Chiêu]:

Có mang đặc sản về này, ngày mai đưa cho các cậu, còn mua quà cho cậu nữa, chút cho cậu.

Tần Chiêu Chiêu và Lộ Dương Dương đều là nhũ danh, khác ở chỗ nhũ danh Lộ Dương Dương là người thân quen gọi, còn của Tần Chiêu chỉ có mình Lộ Dương gọi, cũng là do Lộ Dương đặt.

[Nhất Lộ Du Dương]:

Chiêu Chiêu cậu tốt với tớ quá, moa moa ta, nghe lão Đại nói mấy cậu muốn đánh phó bản chung phải không? Giờ tớ cũng chơi Đế Thích rồi nè, chúng ta cùng chơi đi.

[Tần Chiêu Chiêu]:

Ừ, chơi môn phái nào thế? Tớ mang cậu thăng cấp.

[Nhất Lộ Du Dương]:

Vẫn chưa xác định, nhưng mà tớ muốn chơi Minh Tà.

[Tần Chiêu Chiêu]:

Tốt.

Hai người trò chuyện vài câu thì Chu Minh Sinh về, tên này sau khi trở lại cũng muốn hạ bản, Lộ Dương chỉ là acc mới cấp 20+, tất nhiên là không có chuyện gì cho cậu làm, bất quá có thể ở một bên nhìn bọn họ chơi, tuy hồi đó đã xem qua vài lần, nhưng đều là qua loa nhìn, hứng thú như bây giờ vẫn là lần đầu.

Cùng hạ bản với nhóm Triệu Bằng gồm 6 người nữa, trừ Triệu Bằng, Chu Minh Sinh, Tần Chiêu, còn có Bích Hải Lam Thiên trong bang, Lộ Dương có chút ấn tượng với Bích Hải Lam Thiên, nghe Triệu Bằng nói là bạn học thời cao trung của y, thời gian hai người học cao trung thường xuyên chơi game với nhau, còn lại là người chơi khác đến tổ, trong đó có một cái vú em.

Lần này hạ chính là [Thất Tinh Cung], cấp bậc giới hạn 90+, Triệu Bằng nói khá phiền toái là vì boss lần này máu rất dày, kỹ năng công kích hung tàn, đồng thời có kỹ năng tự động hồi huyết, y như móc treo, đội ngũ ngoài thuần nãi, còn có bạo nãi Tần Chiêu cũng tăng không ít sức chiến đấu cho mọi người.

Lộ Dương đến giờ vẫn còn mù mịt với Đế Thích, tuy nói là nhìn nhưng thực ra chỉ biết nhìn mặt ngoài, còn về kỹ xảo thao tác gì gì đó cậu chưa dám nhắc đến, có điều chỉ là nhìn cảnh tượng trên đã đủ làm cậu cảm thán vô số lần rồi.

Nhất là chiêu thức của Tần Chiêu, do thuộc tính Thiên Sơn chủ yếu là trị liệu, phương diện kỹ năng chiêu thức so với những phái khác lại chú trọng hoa thức nhiều hơn, tổng thể thoạt nhìn tương đối nước chảy mây trôi, song loại kỹ năng này dùng trên người Tần Chiêu lại có mùi vị hung tàn, toàn bộ Sư Môn dám lấy vú em đẩy boss đoán chừng cũng chỉ có mỗi cậu ta.

Tần Chiêu hạ xong phó bản nói với Lộ Dương một tiếng rồi logout, Lộ Dương ngồi bên cạnh Triệu Bằng và Chu Minh Sinh, nghĩ bản thân cũng đến lúc nhập môn rồi.

“Thế nào Dương Dương, hăng máu gà rồi phải không.” Triệu Bằng vỗ vỗ vai Lộ Dương, cười nói, “Chơi game vui vẻ nhất chính là cùng bạn bè đánh quái hạ bản, PK giết người, giang hồ rộng lớn mặc chú tung hoành.”

“Cảm thấy rất tốt.” Lộ Dương gật đầu.

“Vú em Tần Chiêu đơn giản giống như sự tồn tại của thần ấy, có điều bình thường cậu ta rất ít onl, mặc kệ, chú nhất định phải luyện vú em đấy, người chơi nữ ở Sư Môn khan hiếm, con trai ít ai chơi nãi, đôi lúc muốn tìm cái vú em cũng phiền.”

Triệu Bằng còn nói, thao tác vú em không khó, thích hợp người lần đầu chơi như Lộ Dương.

“Đúng đó Dương Dương, Lão Đại nói không sai đâu.” Chu Minh Sinh cũng gật đầu phụ họa.

“Vú em sao?” Lộ Dương có tí lưỡng lự, cậu hiểu ý lão Đại bọn họ, mình lần đầu chơi, phương diện thao tác vẫn chưa nắm chắc, chơi vú em quả thực tương đối dễ dàng cho người mới, nhưng mà cậu có tâm tư riêng, nghĩ tới đây cậu hỏi: “Chơi vú em có chém được Minh Tà không?”

“Có thể a, không phải Tần Chiêu thường xuyên chém đó sao. Tất nhiên không phải là không có khó khăn, trước không nói Minh Tà là môn phái chủ lực PK số một ở Đế Thích, chỉ việc luyện được như Tần Chiêu đã có chút xa vời.” Triệu Bằng tò mò liếc nhìn Lộ Dương, “Dương Dương chú hỏi cái này làm chi? Muốn chém anh sao?” Triệu Bằng cũng chơi Minh Tà nha.

“Không, tôi muốn chém Quân Lâm.” Lộ Dương trịnh trọng trả lời.

“Phụt — — —”

“Đệch ông thao! Cậu phun chỗ nào thế!!”

Lộ Dương vừa nói hết, Chu Minh Sinh ngồi trước Triệu Bằng đem nước trong miệng vừa uống phun hết ra ngoài, không may sao toàn bộ đều phun lên mặt Triệu Bằng.

“Lão Đại thật xin lỗi thật xin lỗi, không cẩn thận bắn lên mặt cậu.” Chu Minh Sinh vội vàng xé khăn giấy giúp cậu ta lau mặt, nhìn Lộ Dương, “Đều tại Dương Dương làm tôi sợ hết hồn.”

“Xê ra xê ra, bắn em gái cậu!” Triệu Bằng nhận khăn giấy cậu ta đưa tuỳ tiện lau mặt, cũng nhìn sang Lộ Dương, “Dương Dương chú mới vừa nói cái gì thế? Anh không nghe lầm chứ, chú nói chú muốn chém Quân Lâm?”

“Đúng vậy.” Lộ Dương gật gật, “Minh Tà là Quân Lâm đó, lão Đại anh cũng biết anh ta à?”

“Nếu Quân Lâm trong lời chú nói là ở Sư Môn Quật chúng ta, anh nghĩ là anh biết…” Triệu Bằng vừa nói vừa mở trang chủ diễn đàn tìm bài post cho Lộ Dương nhìn, mà hình cắt nhân vật đầu bài post chính là Quân Lâm, góc độ và kích cỡ nhân vật thoạt nhìn như là từ góc nhìn người khác cắt xuống, nhưng Lộ Dương vẫn nhận ra được.

“Đúng, chính là anh ta.” Lộ Dương lại hỏi, “Lão Đại, tôi luyện vú em có thể chém anh ta không?”

Triệu Bằng, “…”

Chu Minh Sinh, “…”

“Dương Dương, chú trong lòng có chuyện luẩn quẫn phải không?” Triệu Bằng trưng ra khuôn mặt khó hiểu, “Người sống tất nhiên phải cầu tiến, nhưng chúng ta cũng không thể theo đuổi cái gì đó quá xa vời, phải thực tế một chút biết không.”

Chu Minh Sinh một bên gật đầu phụ hoạ.

Lộ Dương có chút chưa thông, “Anh ta rất lợi hại à?”

“Anh đây nói chú nghe, chú cảm thấy Tần Chiêu thật lợi hại đi, giết người cướp của chỉ là chuyện tích tắc thôi, ngay cả người lớn nhất bang chúng ta cũng không phải đối thủ của cậu ta.” Triệu Bằng nói.

“Lợi hại.” Lộ Dương cực kỳ tán đồng, trước cậu từng thấy Tần Chiêu cùng Chu Minh Sinh PK, Thiên Sơn trong tay Tần Chiêu luyện đến công phòng hoàn mỹ, Chu Minh Sinh cho dù có hạp công dược cũng bị cậu ta chém.

“Tần Chiêu trong toàn khu PK đứng thứ 7, mà Quân Lâm cậu bảo muốn chém... đứng nhất a.” Chu Minh Sinh yếu ớt nói, “Đó là một sự tồn tại không thể rung chuyển, là thần tượng nam gamer theo đuổi, là đối tượng ảo tưởng của nữ gamer.”

Lộ Dương: “…”

“Dương Dương, trước khi khiêu chiến người ta bộ chú mày không đi tìm hiểu trước hả? Đừng nói chú, ngay cả anh nè, bị giết cũng là chuyện trong tích tắc thôi, video Quân Lâm PK còn ghim trên trang chủ đó, kỹ thuật kia giống như hack ấy, anh ta chính đại thần chân chính trong Sư Môn Quật.” Triệu Bằng cảm thán nói.

Lộ Dương lần này thật sự kinh ngạc, cậu cũng đoán Quân Lâm lợi hại, nhưng chưa từng nghĩ sẽ là đệ nhất PK Sư Môn, nghe lão Đại kể, đừng nói đánh bại Quân Lâm, bản thân đưa lên còn không phải cho người ta thái như thái rau à.

“Video gì?” Lộ Dương hỏi.

Triệu Bằng tìm một cái video trên trang chủ diễn đàn mở cho Lộ Dương xem, “Đây là video trận chung kết thi đấu PK trước kia, Quân Lâm từng quán quân ba kỳ liền.”

Video rất rõ nét, mọi động tác của hai người trên sàn PK đều thấy rất lưu loát, Lộ Dương liếc mắt một cái liền nhận ra Quân Lâm, hắc phát hắc y, chỉ đứng yên thôi đã có một loại khí thế quân lâm thiên hạ.

Sau khi xem hết video, Lộ Dương bị cách thức di chuyển lưu loát tiêu sái phong*tao, kỹ xảo PK quỷ dị hung tàn của Quân Lâm làm ngây người.

“Quay đầu là bờ.” Triệu Bằng ý vị thâm trường vỗ vai Lộ Dương, bây giờ quay đầu còn kịp đó.

“Tôi cũng đã hẹn với anh ta rồi, đột nhiên nói không chém nữa thì thật mất mặt a, anh ta không biết còn tưởng tôi sợ anh ta.” Lộ Dương lấy lại tinh thần, làm một võ thuật tiểu vương tử, chưa từng có thời điểm lùi bước.

“Hoá ra chú (cậu) không sợ?” Triệu Bằng và Chu Minh Sinh trăm miệng một lời, “Trong hiện thực cậu đánh y có lẽ không thành vấn đề, nhưng trong game chỉ là chuyện tích tắc thôi!”

“Làm gì khoa trương như vậy, tôi cảm thấy người này tốt lắm, anh ta còn gọi người giúp tôi làm nhiệm vụ Cải Danh mà.” Lộ Dương không chút lưu tâm nói.

“Chú khẳng định đang nói cùng một người với bọn anh chứ?” Triệu Bằng nghi ngờ hỏi lại, không quá tin lời cậu nói, nếu như nói là cùng một người, dựa theo ấn tượng bọn họ đối với Quân Lâm, Quân Lâm không phải típ người nhiệt tình giúp đỡ người khác, anh ta bình thường độc lai độc vãng, rất ít tới lui cùng ai, lúc đánh phó bản cũng có đội ngũ chuyên môn riêng, bản thân Triệu Bằng vẫn luôn sùng bái anh ta, thế nhưng không có cơ hội có thể cùng đối phương đánh bản một lần.

Lộ Dương thấy hai người bọn họ đều là một bộ mi ở đây trêu ai vậy, thì không thèm nói nữa, ngồi lại vào máy tính của mình, mở danh sách bạn tốt trong trò chơi, cho họ xem ảnh đại diện Quân Lâm, “Các anh nói là người này sao?”

Triệu Bằng cùng Chu Minh Sinh tiến lại nhìn, Chu Minh Sinh tiếp nhận con chuột mở thông tin Quân Lâm, thông tin bị cài đặt che giấu một ít, nhưng nhìn các thông tin cơ bản cũng có thể xác định đây chính là tài khoản của Quân Lâm.

“Đúng a.” Triệu Bằng tấm tắc hai tiếng, giọng mang kinh ngạc, “Ngay cả bạn tốt cũng thêm, anh nghe người ta nói danh sách bạn tốt của Quân Lâm còn chưa tới hai mươi người đâu, người xếp hàng muốn thêm bạn tốt với anh ta có thể bao quanh thành Thanh Châu vài vòng ấy chứ, nhưng hầu như không mấy người có thể thành công, Dương Dương chú làm sao được hay vậy.”

Lộ Dương đem chuyện đã xảy ra hôm nay đơn giản kể qua, thực ra cậu nói muốn chém Quân Lâm không phải là vì báo thù, Diêu Tri Cúc Hoa Hương đã nói Quân Lâm giết mình chỉ là hiểu lầm, bản thân Lộ Dương cũng không cảm thấy Quân Lâm có lỗi nữa, cậu muốn chém Quân Lâm chủ yếu là xung động nhất thời muốn thử PK với đối phương mà thôi.

“Cái dạng duyên phận shit gì thế.” Sau khi nghe Lộ Dương kể, Triệu Bằng liền phát biểu cảm nghĩ.

“Loại shit như vậy anh mày cũng muốn giẫm.” Chu Minh Sinh cũng phát biểu cảm nghĩ.

“Mợ, hai người buồn nôn các anh.” Lộ Dương ghét bỏ liếc hai tên này một cái, nói ra hết chính cậu thật vui vẻ, nghe Triệu Bằng hai người bọn họ kể vài chuyện liên qua tới Quân Lâm, mới biết vận khí bản thân hình như thật không tệ, “Nè, Lão Đại không thì tôi chơi Minh Tà thế nào, hôm qua tôi có tìm hiểu chút rồi, vũ khí và kỹ năng Minh Tà đều rất được.”

“Được thôi, chỉ có điều thao tác Minh Tà phức tạp, chú trước phải quen thuộc bàn phím cái đã, giờ chú đi nhập môn trước, một hồi anh nói kỹ năng thao tác cơ bản cho chú nghe.” Triệu Bằng nói.

“Được.” Lộ Dương hăng hái bừng bừng tiếp nhận con chuột, dự định đi nhập môn, mới vừa đi hai bước, cửa phòng đang đóng liền bị người đẩy từ ngoài vào, đứng ở cửa là một nam sinh cao lớn trẻ tuổi.

“Hắc, các huynh đệ đi uống hai chén thôi!” Nam sinh tóc húi cua đang đứng nói là một người cùng phòng lúc trước của bọn Lộ Dương, năm ba thì được xếp vào phòng sát vách.

“Đi đi.” Lão Đại hưởng ứng, quay sang rủ rê Lộ Dương với Chu Minh Sinh, “Đi đi đi, đi ăn cá nướng thôi.”

Lộ Dương gật đầu, sau khi tắt máy tính liền theo bọn họ ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi