GIA ĐÌNH CỰC PHẨM: CHA CƯỜNG HÃN, CON TRAI THIÊN TÀI, MẸ PHÚC HẮC

Bởi vì yêu cầu của Mặc Thiếu Thiên đề ra, khiến bầu không khí làm việc càng trở nên ngưng trọng, nặng nề.

Còn mấy ngày nữa sẽ lập tức đến lễ Valentine, vào thời gian đó công ty sẽ tổ chức hợp báo giới thiệu sản phẩm sắp tới, mọi người trẩn trương đưa ra những mẫu thiết kế mới đặc sắc phù hợp với nhu cầu thiết yếu của người tiêu dùng.

Mặc dù Trọng Nhược Tình hiện tại không có ở đây nhưng tiến độ công việc không vì vậy mà chậm trể, ngược lại càng hoàn thành nhanh chóng, nghiêm túc, không khí làm việc cũng tốt hơn thường ngày.

Tử Lam cũng rất bận rộn, vốn nàng muốn làm xong case của công ty JP nhưng không ngờ tên ôn thần chết tiệt Mặc Thiếu Thiên cố tình gây sự nên hiện tại lượng công việc của nàng càng thêm nhiều.

Đến gần giữa trưa..mọi người vẫn không chú ý đến thời gian.

Mãi đến 12h trưa, Tử Lam mới từ trong công việc ngẫn đầu, bóng dáng bận rộn của mọi người, tập trung thương thảo, tiến độ công việc tăng thêm.

Không khí làm việc như vậy Tử Lam rất yêu thích!

Công việc tại MK có một điểm rất tốt,thời gian ăn cơm vừa đến bọn họ cũng sẽ dừng lại công việc đi ăn cơm.

Kim đồng hồ vừa đúng 12h, mọi người đồng loạt tan sở, buông lỏng tâm tình.

Cảnh thần mỉm cười đi đến trước mặt nàng " Tử Lam, trưa nay cô định sẽ ăn gì? "

Tử Lam lắc đầu từ chối, nàng là một người tận tâm trong công việc, chưa giải quyết xong tất cả nàng không ngừng, huống chi case này rất quan trọng đối với MK..." Các ngươi đi đi, hôm nay tôi có mang theo bữa trưa, lát nữa tùy tiện ăn một chút là được "

Cảnh Thần mặc dù chưa tiếp súc nhiều với Tử Lam, nhưng theo nàng nhận thấy, Tử Làm rất cố chấp trong công việc, nếu Tử Lam đã nói vậy thì thôi, Cảnh Thần nhìn Tử Lam cười " Cô thật là có phúc nha, cơm trưa cũng chuẩn bị sẵn, thôi, bọn tôi đi trước đây! Cố lên nha Tử Lam "

" Ân " Tử Lam gật đầu, sau đó tiếp tục chăm chỉ làm việc.

Khi Cảnh Thần vừa đi khỏi, Tử Lam lấy cơm mà Hi Hi đã chuẩn bị sẳn, nàng vừa làm vừa ăn, không lười biếng một chút nào.

Cuối cùng Tử Lam làm xong tất cả khi kim đồng hồ chỉ đúng 3 giờ, nàng thả lỏng cả người, uốn lưng vặn vai một lúc cho đở mệt, ngồi liên tục cả ngày khiến nàng có chút nhức mỏi, thư giản xong, nàng cảm thấy có chút khát nước nên cầm ly lên bước về hướng phòng giải khát.

Vị trí của phòng giải khát rất gần với phòng làm việc của Mặc Thiếu Thiên, nàng thật tình cũng không muốn đi đến đó nhưng vì khát quá Tử Lam bấm bụng đi luôn, chết thì chết!

Bận bịu cả ngày, Tử Lam thật sự rất mệt mỏi, nàng có ngày hôm nay điều do Mặc Thiếu Thiên ban tặng, nàng tự hứa với lòng, nếu có cơ hội nàng nhất định sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời.

Chăm chỉ làm việc, hoàn thành xuất sắc các nhiệm vụ được giao, Tử Lam cảm nhận như thế cuộc sống đầy thách thức và ý nghĩa.

Nàng cầm trên tay một cốc nước, tiến về phía của sổ hưởng thụ ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu vào người nàng, cảm giác mệt mỏi sau một ngày làm việc vất vả cũng tiêu tán đi bớt.

Khung cảnh nên thơ và ý nghĩa như thế lại bị một hồi âm thanh vang ra từ phòng làm việc Mặc Thiếu Thiên phá hỏng hết..

" Tôi không biết anh tại sao lại được tuyển vào công ty làm việc, anh cảm thấy anh có thể đảm nhiệm phần công tác này sao? Anh nghĩ gì vậy, làm sao lại cầm cái thứ đồ bỏ đi này cho tôi xem... " Giọng Mặc Thiếu Thiên chứa đựng vô số bực tức truyền ra.

" Điều tôi muốn là bản thiết kế hoàn hảo, chứ không phải là một đống đồ bỏ đi này, anh hiểu chưa? Tôi không thích nghe các anh nói nhảm..."

" Anh ngày mai không cần đến công ty làm việc nữa..! "

Giọng nói này ở công ty MK ngoài Mặc Thiếu Thiên ra thì còn ai vào đây nữa.. mắng chưởi rất có bài bản nha!

Nghe được âm thanh Tử Lam bất giác lui về sau một bước, nàng đứng ngay cửa phòng giải khát, hướng về phòng làm việc Mặc Thiếu Thiên nhìn.

Chỉ thấy một nhân viên nhếch nhác từ bên trong lui ra, vẻ mặt y như đưa đám vậy.

Nàng đứng cách xa vậy mà vẫn bị ảnh hưởng kinh khủng đến mấy sợi dây thần kinh, tội cho anh nhân viên kia, đứng luôn ngay trong trung tâm bảo tố.

Nhịn không được, Tử Lam ngoắc ngoắc anh nhân viên đó lại " Anh không bị sao chứ? "

Anh nhân viên lắc đầu một cái mặt mày buồn thiu " Cũng không biết Mặc Tổng hôm nay thế nào nữa... haiz..tự nhiên bị ăn quả đắng luôn! "

" Anh đừng buồn nữa, hôm nay Mặc tổng tâm tình không được tốt lắm! " Một anh nhân viên khác tiến lên an ủi.

Nghe được đối thoại của hai người đó, Tử Lam cau mày..

Chuyện gì khiến Mặc Thiếu Thiên tâm tình không được tốt, lại phát hỏa lớn như vậy?

Hay là...

Hôm nay hắn dẫm phải bom..

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi