GIA ĐÌNH PHÉP THUẬT - TIA SÁNG CUỐI CÙNG

Kẻ mạnh hay kẻ yếu ngay thời điểm hiện tại vẫn chưa thể chắc được bên nào là kẻ thắng và bên nào là kẻ thua.

Có sức mạnh, nhưng lại thiếu niềm tin và sự đoàn kết cũng chỉ được một lúc, còn lại là vô dụng.

Phép thuật sinh ra, không phải để ta dùng nó để chiến đấu, mà để phục vụ cho cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn. Phép thuật cũng chính là một con dao hai lưỡi, quá lợi dụng và phụ thuộc vào nó, và dùng làm vũ khí để chiến tranh. Đó không phải là sự hoà bình, mà là một cuộc chiến phép thuật sẽ không có hồi kết.

Hoa Lan biết chính mình đang nắm giữ một loại sức mạnh phép thuật vô cùng mạnh mẽ, nhưng lại dùng nó để tạo ra sự hoà bình vĩnh cữu. Nhưng đó không phải là hoà bình thật sự, cái hoà bình vĩnh cữu ấy, chỉ là do Hoa Lan tự tạo ra và rồi tự điều khiển mọi thứ.

Làm gì có ai để người khác điều khiển mình? Làm những điều mà bản thân thích và tự mình thực hiện nó thật sự thích hơn nhiều.

Con đường của Hoa Lan chọn đã đi sai hoàn toàn, nhưng đến nước này, cô ta không thể quay đầu được nữa khi đã lún quá sâu vào cái gọi là sự hoà bình vĩnh cữu. Chính Hoa Lan thích làm người thống trị, và tất cả mọi thứ đều nằm trong sự điều khiển của Hoa Lan.

Sự hoà bình vĩnh cữu là bóng tối do Hoa Lan tạo ra. Còn ánh sáng thật sự, hoà bình thật sự phải do những nhà phép thuật kia giành lại.

Họ có sức mạnh, có niềm tin, có sự đoàn kết và luôn tin vào chính nghĩa. Tim vào sức mạnh của sự đoàn kết.

Cuộc chiến cuối cùng đã bắt đầu, thời khắc tới, sẽ là thời khắc quyết định tương lai tươi sáng hay đen tối của cả thế giới phép thuật lẫn thế giới con người. Mong chờ rằng, những nhà phép thuật ấy, sẽ làm nên những điều kì diệu, một chiến thắng đẹp đẽ nhất cho cả hai thế giới vốn dĩ rất xinh đẹp này.


- Ngày mốt, chúng ta sẽ bắt đầu gieo rắc nỗi sợ hãi mang tên sự hoà bình vĩnh cữu xuống thế giới loài người.

Giọng nói lạnh của Hoa Lan vang lên giữa khoang gian lạnh lẽo của ngôi nhà hoang.

- Và đó, cũng sẽ là đỉnh điểm, gia đình ông Baram, nhất định sẽ bại dưới tay chúng ta.

Át Chuồng liền nói tiếp. Những lời nói phát ra mang sự tàn nhẫn của nhà phép thuật Z.

Một dự định vô cùng lớn của Hoa Lan xuống thế giới con người.

Thời gian qua, virut phép thuật do Hoa Lan trước đây đã điều khiển Charu gieo xuống thế giới loài người hiện đang phát triển rất mạnh. Đó chỉ là một phần nhỏ, vẫn còn rất nhiều điều thú vị phía sau đó.

Virut phép thuật đã lây lan rất nhanh, gây hoảng loạn và lo sợ ở mọi nơi nhưng vẫn chưa có ai phải từ bỏ cuộc sống và mất đi. Loại virut này, có tìm đằng trời cũng không có thuốc giải. Chỉ cần đánh bại Hoa Lan, con virut sẽ liền biến mất ra khỏi mọi nơi trên thế giới loài người.

Nhưng muốn đánh bại được Hoa Lan, mọi thứ sẽ rất khó khăn.


Ngọc Linh nãy giờ đứng yên lặng nghe mọi người xung quanh nói về sự hoà bình vĩnh cữu.

- Ngọc Linh.

Hoa Lan gọi tên là Ngọc Linh giật mình.

- Dạ mẹ kêu con.

- Làm gì mà đứng thừ người ra vậy con gái. Hình như... hôm qua con đã không làm xong nhiệm vụ ta giao rồi.

Nhiệm vụ Hoa Lan giao cho Ngọc Linh chính xác là bắt Ngọc Yến về. Chỉ càn một chút nữa là thành công rồi. Nhưng không như mong đợi, đêm hôm qua đó họ đã xảy ra chạm chán với gia đình Suri.

- Chỉ tại cái gia đình ngu ngốc đó, chỉ một chút nữa thôi là con đã thành công. Con...

Ngọc Linh chưa nói xong thì liền bị đứng yên bất động. Là do Hoa Lan làm. Ngọc Linh đứng yên, ánh mắt đờ đẩn nhìn Hoa Lan. Hoa Lan thấy vậy thì cười nhếch mép, nhẹ đưa tay lên trước mặt Ngọc Linh. Một luồng sức mạnh phép thuật của Hoa Lan từ từ đi vào trong trí não của Ngọc Linh.

- Có vẻ như con bé ngu ngốc này vẫn còn tình cảm khi ở nhà của Ngọc Yến. Vậy thì...

Ngọc Linh liền giật mình ôm đầu, kêu lên đau đớn.

- Giết... giết...


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi