GIA NIÊN - TIỂU DÃ MIÊU CẦN LAO

Ngậm lấy đôi môi Mộ Gia Niên, đây cũng là lần đầu tiên trong đời anh được nếm cái vị tinh d*ch của chính mình.

Quá khó nuốt.

Nên khi nhớ tới cô chủ động nuốt xuống thứ đồ ấy, anh cảm thấy tim mình đập như muốn nổ.

Hôm nay anh đã bắn tận hai lần nên giờ không cấp thiết, đặt cô trên đùi, ôm chiếc eo mềm của cô, mút lấy đôi môi kiêu kỳ của cô, vọc đầu lưỡi vào trong khoang miệng cô, câu lấy đầu lưỡi cô cùng múa.

Một viên, hai viên, ba viên… Từ áo khoác sang tới áo sơ mi.

Lãnh Nham không cần nhìn cũng biết, chỉ bằng ký ức của anh với hai tấm ảnh chiều nay, anh hoàn toàn có thể mường tưởng ra dưới lòng bàn tay mình là cảnh xuân mê người thế nào.

Cặp tròn căng mây mẩy trắng muốt, chỉ một cái liếc mắt thôi là có thể lập tức “ngóc đầu”. Đỡ ở trong tay êm êm, da thịt thì trơn trượt mịn màng, quả thật như một loại ma lực làm anh vừa sờ đã không muốn buông tay. Đầu núm cô đã sớm nhếch lên, núm tròn cưng cứng, bàn tay vừa khẽ vân vê hai cái, lập tức cô vặn vẹo trong lòng anh, đầu lưỡi bị anh ngậm trong miệng cũng luật động càng nhanh hơn.

Xoa nhẹ chiếc núm của cô trong chốc lát, tay anh lại dịch chuyển dần xuống dưới, cởi thắt lưng đồng phục cô ra, vói tay vào trong quần, từ từ lần mò tới giữa cặp chân dài thẳng tắp của cô.

Cô xác thật đã sớm ướt, quần lót dinh dính, ngón giữa của anh vừa khẽ vuốt qua khe hang bí ẩn vài cái, một dòng chất lỏng ấm áp vội oà ra.

Cảm nhận được cô bắt đầu thở gấp, Lãnh Nham lại thò tay vào, đầu ngón tay phủ lên âm đế, nhấn nhẹ lấy một cái, rồi bắt đầu vuốt ve.

Mộ Gia Niên rùng mình, chia lìa khỏi môi lưỡi anh, gần sát khuôn mặt anh cô thở dồn dập.

Lãnh Nham cúi đầu, đập vào mắt là cặp vú phập phồng lên xuống. Bên dưới cặp đồi đẫy đà là hàng cúc áo vẫn còn đóng kín của áo khoác đen bên ngoài và sơ mi trắng bên trong, phía trên thì chiếc bra đã bị đẩy lên thật cao. Nửa người trên của cô cũng chỉ lộ ra cặp mê người ấy. Lãnh Nham rủa thầm, giữa háng lại mất không chế mà cương cứng.

Cái sự hở hang như che như lộ này còn gợi tình, còn khiến người phạm tội hơn cả sự trần trụi, đặc biệt là có bộ đồng phục đứng đắn phụ trợ, càng trông có vẻ d*m uế.

Tiểu h/uyệt Mộ Gia Niên đã sớm bị ngón tay anh trêu chọc tới xuân thuỷ tràn lan, d*m dịch thẩm thấu qua quần lót nhỏ xuống, tưới ướt cả chiếc quần đồng phục.

Mộ Gia Niên vặn vẹo mông khó chịu, bỗng chạm tới nơi dựng cứng giữa hai chân anh, cô chợt cười: “Lại cương? Hôm nay anh bắn mấy lần rồi?”

Cứ cảm thấy lời cô như đang khiêu khích.

Lãnh Nham véo tiểu môi â.m h/ộ của cô một cái, nhìn cô rùng mình run rẩy, anh học cách nói của cô hỏi lại: “Vậy còn em? Ướt mấy lần?”

Mộ Gia Niên khép đùi, kẹp chặt tay anh, nhìn thẳng về phía anh, cười khẽ, môi đỏ hé mở: “Vẫn luôn ướt, chỉ cần nghĩ đến anh là nước tuôn không ngừng.”

Da đầu Lãnh Nham tê dại.

Rốt cuộc anh cũng ý thức được, mỗi khi đối mặt với cô, sử dụng “gậy ông đập lưng ông” chẳng khác gì là đang tự sát. Có lẽ ấn tượng về cô trong anh vẫn luôn là cô lạnh lùng, cô cao không thể phàn, thế nên khi cô hơi nói vài lời trêu ghẹo thôi là anh hoàn toàn không chống đỡ được.

Anh vội cởi quần cô xuống, muốn lập tức vụt vào trong h/uyệt của cô, nhưng cô lại giữ lấy cổ tay anh, chậm rãi trượt xuống khỏi đùi anh, một lần nữa ngồi quỳ trước háng anh, đỡ cặp đồi tuyết trắng hỏi anh: “Chiều nay anh có từng nghĩ cắm vào chỗ này không?”

Cặp đồi đè ép tạo ra một nhũ mương còn sâu hơn cả khi nhìn tháy buổi chiều, núm v/ú đỏ tươi run rẩy trong không khí, như là đang chào mờ anh tới ăn.

Lãnh Nham khô khốc miệng lưỡi, liếm môi; “Muốn.”

“Vậy anh còn chờ cái gì?” Mộ Gia Niên chủ động áp sát tới, đẩy núm v/ú cọ lên lỗ chuông của c/ôn th*t.

Bụng nhỏ Lãnh Nham run lên, đỡ c/ôn th*t cắm vào giữa nhũ mương của cô, xúc cảm mềm mại trơn trượt giống như trong tưởng tượng khiến anh phải rên lên đầy thoả mãn, từ từ thẳng lưng đưa đẩy vào giữa đôi gò bồng của cô.

Trên dương v*t còn dính chút tinh d*ch mới bắn ban nãy, một ít hoá lỏng một ít dính dính như keo, vừa vặn tạo hiệu quả bôi trơn, khiến anh đưa đẩy trơn tru sung sướng.

Mộ Gia Niên ghé vào giữa háng anh, phối hợp với anh, không ngừng ép hai vú, mạnh mẽ cọ xát, thi thoảng khi c/ôn th*t thò đầu xuyên qua vú thì cô sẽ cúi đầu, vươn đầu lưỡi liếm đỉnh dương v*t một cái.

Tư thế của cô, mỗi động tác của cô đều cực kỳ giống một nô bộc đang tỉ mỉ ngoan ngoãn hầu hạ chủ nhân.

Nhìn bộ dáng cô bây giờ rồi nhớ lại dáng vẻ cô mặc bộ đồng phục này đứng lạnh lùng trước mặt anh trước đó, một bộ cao ngạo không dễ với tới. Lãnh Nham lập tức thấy tim mình đập nhanh hơn. Thứ giữa háng vừa sung sướng vừa khó chịu, vừa sưng to lại vừa nóng hừng hực, anh cảm thấy mình sắp bắn ra rồi, anh muốn bắn lên cặp tròn trịa của cô, muốn vấy bẩn lên bộ ngực, vấy bẩn lên bộ đồng phục oai phách này, vấy bẩn lên đôi môi đỏ đằm thắm kia.

Ánh mắt liếc xuống nửa dưới của cô còn mặc quần, Lãnh Nham mới thoảng thốt, cả một ngày này anh đều sắp bắn sang lần thứ ba ấy vậy mà dương v*t của anh còn chưa được đụng vào tiểu h/uyệt của cô.

Cô đây là cố ý chơi anh đúng không?

Từ ảnh chụp rồi tới bằng miệng rồi cả ngực, bất cứ một nơi nào cũng đủ khiến anh mất kiểm xoát bắn ra, chờ khi anh bị ép khô rồi thế là không có bản lĩnh đụng tới tiểu h/uyệt của cô?


Không được không thể được, thế này thì anh quá thảm.

“Ưm…” Dương v*t bị cặp vú mềm mại ép chặt, không ức chế được mà run lên, Lãnh Nham đẩy tay Mộ Gia Niên ra, túm lấy cánh tay cô một lần nữa kéo cô vào trong lòng, hấp tấp tụt quần cô xuống.

Mới vừa cởi quần lót cô ra, quần đồng phục còn treo lủng lẳng trên cẳng chân, anh đã ôm cô đổi sang một tư thế khác, khiến cô quỳ bò trên sô pha, từ đằng sau lưng hung hăng nện đi vào.

Tiểu h/uyệt vẫn luôn âm ỉ chảy nước khiến anh cắm vào rút ra cực kỳ thuận lợi, nhưng một tầng nhục bích ra sức xô đẩy kia, cắn chặt anh đến tê dại cả người, há mồm thở khó nhọc.

Mộ Gia Niên vểnh mông, đung đưa phối hợp với từng cái dập mạnh của anh, mỗi một cái dập mạnh đều khiến nơi no đủ trước ngực cô lắc lư. Lãnh Nham ở đằng sau nhìn mà mắt đỏ lừ, dứt khoát một tay ôm eo cô một tay dò tới phía trước nắn bóp. Hai túi nặng trĩu va đập trên mông cô phát ra từng tiếng vỗ vang dội, kết hợp tiếng nước lõm bõm mỗi khi rút ra cắm vào tạo nên bản nhạc kiều diễm.

Nhìn d*m dịch chảy lan khắp sô pha, anh vừa bẹo ngực cô vừa khản giọng hỏi: “Anh quất em sướng không? Thích anh quất từ đằng sau hay ngay trước mặt?” Chẳng phải là lời cợt nhả thôi sao? Anh cũng nói được, có d*m đãng gấp 10 lần anh cũng nói được.

“Ừ…….sướng….” Mộ Gia Niên bám chặt sô pha, những lời rên rỉ đứt quãng tràn ra giữa môi răng, “Thích hết…….A….rất sướng….”

Thấy cô bị anh đưa lên đến cực khoái, Lãnh Nham rốt cục đắc chí thở phào, rút dương v*t ướt đẫm ra, đợi cả hai bình ổn lại thì kéo một bên ống quần cô xuống, ôm cô khoá ngồi trên đùi mình: “Bây giờ quất em từ phía trước.”

Nháy mắt dương v*t lại lần nữa cắm vào, Mộ Gia Niên không nhịn xuống mà thét nhỏ một tiếng, tay bặm chặt bả vai anh, tiểu h/uyệt run rẩy, mấp máy liên tục thít chặt c/ôn th*t lại.

Lãnh Nham gồng người, cố lắm mới kìm xuống được cơn muốn bắn tinh, cúi đầu liếm liếm đầu vú ướt át của cô, lại hôn dọc một đường lên tới khoé môi.

Mộ Gia Niên quấn lưỡi với anh một hồi, thở khó nhọc hỏi. “Muốn bắn thì bắn đi, nghẹn làm gì?”

“Ai nghẹn?” Mặt mũi Lãnh Nham có hơi không nhịn được, vì muốn chứng minh sức kéo dài của mình còn cố ý dướn người đẩy hông về phía trước, ra sức thọc vào rút ra trong h/uyệt cô.

Nhìn anh cắn răng, Mộ Gia Niên cười cười: “Có thật là anh không nghẹn không?”

Trước kia anh rất thích nhìn cô cười, nhưng bây giờ, nhìn cô cười anh cứ thấy đáng lo.

Quả nhiên.

Ngay sau đó cô ghé vào bên tai anh, thủ thỉ: “Anh có biết em có phi cơ riêng không? Lần sau, mang anh đi chơi “cơ chấn”, em mặc đồng phục lái phi cơ còn anh lột sạch quần áo em, làm em.”

Lãnh Nham lại muốn chết.

Anh điên rồi, hoàn toàn điên rồi, bị Mộ Gia Niên trêu chọc phát điên rồi.

Hiển nhiên, anh cũng bị cô ép bắn ra sạch sẽ.

—————

Gia Niên: cưng còn non lắm ~ =))))

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi