Phạm Tiên thẹn quá thành giận, hùng hổ chạy tới. Nàng thật sự nhịn đủ Diệp Phàm, cười nhạo và khiêu khích trắng trợn như vậy làm nàng muốn đem gót giày in lên mặt hắn.
Nhưng nàng tức giận cũng vô dụng, cao thủ của Phạm tộc ngăn cản nàng, không có khả năng cho nàng đi vào. Diệp Phàm sau khi thấy nàng, lớn tiếng trêu chọc, làm nàng chỉ có thể ngầm tức giận.
- Hắc, ta chỉ nói vậy mà thôi, ngươi khẩn cấp tới như vậy chẳng muốn dùng sức mạnh với ta hay sao?
- Họ Diệp ngươi bớt kiêu ngạo. Ngươi đối với chúng ta không trọng yếu như tưởng tượng, ngươi có tin ta lập tức cho ngươi mất mạng hay không?Trên trán Phạm Tiên nổi gân xanh.
- Thẹn quá thành giận, ngươi sẽ không dùng sức mạnh với ta chứ? Nhưng dù vậy ta cũng không cho ngươi được như mong muốn.Diệp Phàm cười to nói, không hề kiêng nể gì.
- Tiểu tử này quá càn rỡ, ta thật muốn đập chết hắn.Mấy người trẻ tuổi cùng đi với Phạm Tiên nắm chặt tay.
Miệng của Diệp Phàm thật bẩn, lải nhải không yên, mỗi một câu đều đủ khiến người giơ chân. Nhưng hắn lại không có giác ngộc, bộ dạng không thèm để ý.
Phạm Tiên tức giận thét chói tai, nói:- Đưa hắn ngâm vào trong Thái Âm tử thủy cho ta, lột một lớp da, xảy ra vấn đề ta phụ trách.
Cao thủ thủ hộ nơi này hai mặt nhìn nhau, thật sự bị kích thích tới rồi, thất thố thành bộ dạng này nhiều năm qua hiếm thấy.
- Dựa theo lời Phạm Tiên đi làm, đem hắn ngâm trong Thái Âm tử thủy, để hắn câm miệng.Một nam nhân khá có quyền thế lên tiếng.
- Không được, bên trên sẽ không cho làm như vậy.Một lão già lắc đầu.
- Không sao, nếu hắn không phối hợp, chúng ta trực tiếp lấy máu của hắn, tinh luyện gien, trực tiếp can thiệp và xúc tiến đời tiếp theo bất diệt kim thân xuất thế không phải là được sao?
Hiện tại bọn họ không ôm hy vọng, Diệp Phàm rõ ràng là mềm cứng không ăn, còn không bằng trực tiếp lấy ra gien thần tính của hắn, nhân tạo ra đời thứ hai.
- Sinh mệnh là kỳ tích vĩ đại nhất thế gian, chúng ta có thể phục chế ra một kim thân bất diệt giống như đúc lại không thể bảo trì loại thần tính này. Ngươi ta đều biết, tự nhiên sinh ra đời sau kim thân mới là cường đại nhất. Có thể không dùng thủ đoạn cực đoan thì không nên dùng.Lão già phản bác.
Phạm tộc thật sự có chút chịu không nổi Diệp Phàm. Người này miệng thật độc, các loại dược tính đối với hắn đều vô dụng. Bất kể là nữnhân đưa tới hay là Phạm Tiên ra mặt chạy tới muốn giáo huấn hắn đều bị hắn chế nhạo.
Đọc Truyện Online Tại Truyện FULLThần kinh mạnh mẽ như Phạm Tiên đều nổi giận, vài lần la hét muốn thiến hắn. Có thể khiến nữ nhân xinh đẹp nhất trong tinh vực này nói ra lời thô lỗ như vậy, có thể nghĩ nàng bị kích thích như thế nào.
- Mỹ nữ, những lời này là ngươi nói, ta không nghe nhầm chứ. Lời thôt ục như vậy xuất hiện trong miệng của ngươi, nói lên bản tính của ngươi như thế. Hay là ngươi mơ hồ đang chờ mong?
- Giết tên khốn kiếp này, ta nhịn đủ rồi.Phạm Tiên tức giận thân thể phát run.
Phạm tộc thật sự bắt đầu cân nhắc muốn dùng sức mạnh, chiếm máu và gien, dựa vào đó rút ra thứ cần, tuy nhiên khẳng định phải đi thỉnh giáo Thánh nhân.
- Chậm đã.
Cuối cùng, Phạm Tiên ngăn cản bọn họ. Nàng thật sự bị chọc giận, cảm thấy làm như vậy căn bản chưa hết giận, nghĩ ra một chủ ý rất biến thái.
- Không phải chúng ta bắt được một con Ma Quỷ Hoàng Viên muôn đời khó gặp trong tinh không sao, đem nó cùng tiểu tử này nhốt cùng một chỗ.
Một đám người Phạm tộc trợn mắt há hốc mồm, bọn họ biết Phạm Tiên quả thật bị chọc tức, không thể nhịn thêm được nữa, muốn trả thù.
Ma Quỷ Hoàng Viên là một loại sinh linh chí tà chí ác chí âm. Bọn họ tổn thất hai vị Bán Thánh mới bắt được. Gien này vô cùng đáng sợ, một mực cân nhắc lấy ra nghiên cứu, tuy nhiên còn không hành động.
- Ma Quỷ Hoàng Viên thích nam nhân cường tráng, hiện tại thỏa mãn nguyện vọng của nó.Phạm Tiên nói.
Diệp Phàm sợ run, ý thức được đắc tội ai cũng không thể đắc tội nữ nhân, thật sự chọc giận bọn họ chuyện gì cũng làm ra được.
Ngao...
Đây là một con ma viên toàn thân lông màu đen dài đến một xích, thân cao hai trượng, nước miếng nhỏ ròng ròng, khiến người thật sự buồn nôn.
- Vận dụng đại đạo thần tắc toàn diện trấn áp hắn, để cho hắn mất năng lực hành động, tương trợ Ma Quỷ Hoàng Viên.Phạm Tiên tà ác nói rồi sau đó xoay người rời đi. Nàng dù sao cũng là một nữ nhân, cũng không dám thật sự đứng xem.
- Ngươi biến thái!Diệp Phàm không thể nhịn, chuẩn bị vượt ngục. Tiếp tục như vậy hắn cảm thấy da gà nổi toàn thân đều sẽ rơi xuống đất.
Ầm!
Trong mi tâm Diệp Phàm lao ra một cái đỉnh, Vạn Vật Mẫu Khí buông xuống, có thể đè sập hư không vũ trụ, đương trường đem con cự viên màu đen đập gãy xương đứt gân, bay ngược ra ngoài.
- Cái gì, đây là nguyên căn Vạn Vật Mẫu Khí.
- Trời ạ. Loại tiên liệu bất hủ muôn đời khó gặp này có thể đúc thành cơ giáp Thần minh, tuyệt thế vô địch. Trên tay hắn lại có.
Phạm tộc đại loạn, người giám sát Diệp Phàm đều khiếp sợ, rất nhanh đuổi tới báo tin. Chuyện này liên quan quá lớn.
Diệp Phàm muốn vượt ngục kinh động tất cả cao thủ khu vực này, cùng nhau tới khởi động đại đạo thần văn ngăn cản hắn.
- Yên tâm, cho dù là Thánh nhân chân chính đều không thể đột phá mà ra. Đây vốn là nơi giam giữ Thánh nhân, mọi người không cần lo lắng.Có người nói.
- Trên người ngươi có nguyên căn Vạn Vật Mẫu Khí?Phạm Tiên biết tin đuổi tới hiện trường, ngạc nhiên.
Thiên Đường mới đầu cũng không muốn đắc tội Diệp Phàm, vị Cổ Thánh kia cũng không lục soát các loại bí bảo trên người hắn, chỉ là muốn dùng một số nữ nhân xinh đẹp đến gần hắn mà thôi, sau chuyện cũng chỉ là một hồi phong hoa tuyết nguyệt, không coi là thù hận.
Hôm nay, bọn họ có chút hối hận. Vạn Vật Mẫu Khí loại này giá trị quá cao, đáng giá ra tay.
- Máu màu vàng, Vạn Vật Mẫu Khí, hết thảy... quá mộng ảo. Tập trung trên người một người.
Ầm!
Một tiếng chấn động mãnh liệt, Vạn Vật Mẫu Khí bao phủ một kiện xanh mênh mông, nện lên phù văn Cổ Thánh, xóa đi rất nhiều cổ ngân.
- Không tốt, hắn có thể sẽ chạy thoát, cần đi bẩm báo tổ thánh.
Miếng đồng xanh chắc chắn cỡ nào, tuy rằng không đáng giá nó sốnglại nhưng cùng Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh hợp nhất dùng để đập vỗ tuyệt đối là bẻ gãy nghiền nát. Nó thiếu chỉ là pháp lực, lại được mẫu khí đỉnh bổ sung một bộ phận.
Ầm ầm!
Đại lao Cổ Thánh nứt ra, xuất hiện những vết rách, các loại phù văn bị xóa một tảnglớn, Diệp Phàm sắp sửa lao ra.
- Mời tổ thánh xuất quan.Có người kêu lớn, đi mời Phạm Vân Thông.
Đột nhiên, ánh sáng các màu bay ra, mọi người cảm thấy trời đất quay cuồng. Đây là từ trong hắc ngục bay ra, không đâu không vào.
- Lui, mau lui, khép kín lỗ chân lông toàn thân, không nên vươn ra thần thức. Đây là thuốc tiên kích thích bản năng thú tính nguyên thủy, từ trong ngục tiết lộ ra.
Có người kêu lớn, thần sắc sợ hãi.
Mấy ngày gần đây bọn họ vì đối phó Diệp Phàm chất đầy các loại thuốc tiên trong ngục. Những thứ này không chỉ xâm chiếm từ thân thể cũng có thể ăn mòn từ thần thức, có thể hóa thành ánh sáng, có mặt khắp nơi.
Đây là thuốc tiên, là Dược thánh hiểu được kỹ nghệ luyện dược cổ đại tinh luyện ra, đáng sợ nhất.
Đông!
Diệp Phàm đánh mở đại trận, thành công vượt ngục. Các loại quang vụ bay vụt bao phủ khu vực này, không người có thể trốn, ai có thể trong nháy mắt nhanh hơn ánh sáng?
Rống!
Rất nhiều người đỏ mắt, phát ra tiếng hô tràn ngập vẻ cuồng dã. Đâylà thú tính trở về, có người không kìm nổi bắt đầu giết chóc, cũng có người tràn ngập dục vọng.
Địa phương này trở nên vô cùng đáng sợ, sát khí xông lên tận trời, một mảnh hỗn loạn. Người của Phạm tộc tự lĩnh hậu quả, loại thuốc tiên này bị bọn họ hấp thu.
- Không phải ngươi muốn thu thập ta sao?Diệp Phàm liếc mắt một cái liền thấy được Phạm Tiên như hạc trong bầy gà ở phía trước. Nàng duyên dáng yêu kiều, trên thân thể tuyết trắng nhuộm một tầng hồng nhạt.
- Dược hiệu không đủ, nhiều hơn một chút đi.Diệp Phàm đem một nắm thuốc tiên chiếu lên thân thể nàng.
- A...Tiếng thét chói tai này của Phạm Tiên kèm theo một loại thở dốc dồn dập, cao vút, rung động tâm hồn.
Phạm Tiên dáng người cao ngất, làn da trắng nõn biến thành hồn nhạt, gần như nhũn ra té trên mặt đất, cả người biến vô cùng mơ hồ.
Diệp Phàm cười ha ha, không thèm quan tâm, xung phong giết về phía trước, đem các loại thuốc tiên không ngừng giơ lên, khiến nơi này hoàn toàn rối loạn, mọi người đều điên cuồng.
- Ngươi dám!Phạm Vân Thông tới. Thánh nhân một chớp mắt có thể vượt qua mấy ngàn dặm, hắn mở mắt phá quan mà ra, tự nhiên khoảnh khắc liền tới rồi.
Ầm!
Một luồng thánh uy ngập trời buông xuống, hướng về phía Diệp Phàm. Phạm Vân Thông thật sự nổi giận, hiện tại Thiên Đường thành bộ dạng này, thú tính trở về, lập tức sẽ ra đại loạn.
Tất cả những chuyện này đều bởi tiểu tử này dựng lên. Là hắn ở khắp nơi rải thuốc tiên, quả thật là một tên khốn đốt giết cướp bóc không chuyện ác nào không làm.
Diệp Phàm còn chưa giết người, chỉ là gậy ông đập lưng ông, nhưng hậu quả càng thêm nghiêm trọng. Con Ma Quỷ Hoàng Viên kia gào to đuổi theo mấy vị Bán Thánh, cặp mắt đỏ bừng.
Diệp Phàm đối kháng thánh uy tự nhiên cực kỳ cố sức, cả người huyết khí màu vàng thiêu đốt, trong cơ thể máu như sôi trào, hắn cảm giác đại sự không ổn. Dưới thánh uy áp bách, thân thể không thể không toàn lực đối kháng, thuốc tiên kia hóa ánh sáng lại hóa sương, đối với hắn có tác dụng, lúc này không rảnh luyện hóa.
Cao thủ các nơi của Phạm tộc đều điên cuồng, lao ngục một mảnh hỗn loạn. Thú tính, giết chóc, bản năng... cùng nhau đan xen trình diễn.
- Ta muốn giết ngươi!Phạm Tiên kêu to, bộ ngực căng cao ngất phập phồng, gần như muốn phá vỡ trói buộc của quần áo, toàn thân nàng tiên cơ trong suốt, thở hồng hộc.
Nàng còn có một chút lý trí, nhìn thấy Diệp Phàm trực tiếp công giết nhưng căn bản vô dụng, đánh bất động Thánh thể.
Diệp Phàm trong mắt lóe hàn quang, muốn đem nàng gạt bỏ, ngón tay khẽ điểm, còn cách rất xa trên cổ tuyết trắng nàng này hiện ra một vết máu.
Nhưng mà ngay sau đó hắn rên một tiếng đau đớn, trên vòm trời thánh uy cuồn cuộn xuống, Phạm Vân Thông thần sắc lạnh lùng đánh tới, muốn nhanh chóng bình ổn đại loạn.
Ầm!
Một đạo thánh uy khác xuất hiện, đón đánh Phạm VânThông, đánh bay hắn chặn đường đi.
- Còn không mau đi.Tề Diệu Quang tới, quát hướng Diệp Phàm. Mấy ngày nay hắn vẫn quanh quẩn ngoài Thiên Đường, lúc này hiện thân tương trợ.
Diệp Phàm gật đầu, xoay người bước đi, rất nhanh bày ra bàn cờ trận đài, cất bước đi vào. Lúc này hắn cũng có chút thần thức tán loạn, ánh mắt không còn trong suốt. Cùng Thánh nhân quyết đấu bị các loại quang vụ xâm nhiễm, hắn cũng trúng chiêu.
Ở phía sau hắn, Phạm Tiên sớm toàn thân như nhũn ra, thổ khí như lan, thân thể trắng nõn xuất hiện nhiều rặng mây đỏ, hoàn toàn đánh mất chính mình, xuất phát từ bản năng hô lên:- Ta muốn... giết ngươi.Nàng theo vào vực môn, ra tay yếu ớt.