Mấy người Diệp Phàm sau khi rời khỏi vùng đầm lầy, đi vào một dãy núi cỏ cây thưa thớt nhưng đều cao lớn thần thánh, có cổ thụ còn nguy nga hơn cả ngọn núi, bao phủ cả bầu trời và mặt đất, cao vút tận mây xanh.
Đây là chỗ ở của Quân Thượng Đại Thánh Bá Long tộc, ngày nay chỉ còn Thánh thú vương vấp Đà Lan tọa trấn. Mấy ngày vừa rồi thường có tiếng rồng gầm truyền ra, Bạo long nữ vương phẫn nộ và đau đớn. Trứng hoàng kim bị trộm đi khiến nó đau khổ vô cùng.
Diệp Phàm, Long Mã, Cửu Vì Ngạc Long âm thầm tới thăm, tiến vào trong dãy núi, thấy một số thú tu đều nơm nớp lo sợ. Có thể thấy uy thế của nữ vương Đã Lam khi tức giận lớn tới mức nào.
Mấy ngày nay tất cả cổ thú trong dãy núi này đều sống không yên, sợ Thánh thú Vương cấp Bạo long nữ vương phát uy, bình định cả vùng cổ sơn này.
Đám người Diệp Phàm tận mắt nhìn thấy Đà Lan tiễn bước một thạch nhân. Thánh linh này là bạn cũ của hắn, tiến từ sâu trong tinh không tới, giúp hắn tìm kiếm ấu tử.
Đó cũng là nguỵên nhân Diệp Phàm tới đây. Tất cả hẳn đều do bộ tộc Thánh linh sắp đặt, cố ý để Thánh thú trên cổ tinh này bạo loạn, căm hận Nhân tộc. Bọn họ cần phải vạch trần âm mưu của chúng.
Dãy núi hùng vĩ, trong một vùng núi nguy nga, thấy động phủ của Bá Long tộc, đám người Diệp Phàm âm thầm truyền âm, kêu gọi Đà Lan, không muốn kinh động hạ nhân.
- Các ngươi thật to gan, dám xâm nhập vào động phủ của tộc ta!
Sắc mặt Đà Lan âm trầm, không có cảm tình đối với Nhân tộc. Nếu không phải là nể mặt Cửu Vĩ Ngạc Long là kiệt xuất trong đám tiểu bối thì nó sớm đã nuốt gọn cả đám Diệp Phàm rồi.
Diệp Phàm không nói gì, trực tiếp lấy trứng thần hoàng kim kia ra. Trong phòng lập tức bừng sáng, tinh khí mênh mông.
- Con của ta!
Đà Lan kêu to, mặt tràn ngập vẻ kích động, tỏa ra khí tức uy nghiêm đặc biệt của Thánh thú Vương, toàn thân chiếu sáng chói mắt.
- Nữ vương. Hiện giờ đã thấy thành ý của chúng ta rồi chứ?
Diệp Phàm mỉm cười nói.
Chuyện sau đó đơn giản hơn rồi. Hắn nói tỉ mỉ những chuyện đã trải qua, không giữ lại điều gì. Bạo long nữ vương tất nhiên có thể phán đoán được.
Sắc mặt Đà Lan biến đổi không ngừng, nói:
- Thật ra ta cũng hoài nghi đám Thánh linh. Không thể tưởng tượng được bọn họ lại nham hiểm như vậy, sử dụng con ta để mở ra nơi mai táng Thần Quỷ.
- Bọn chúng quá vô sỉ, rõ ràng là cướp trứng của Bá Long Mã lại đứng ra giúp ngươi tìm kiếm, đúng là tiểu nhân vô sỉ.
Long Mã nói.
- Các ngươi yên tâm. Ta sẽ không bỏ qua cho bọn chúng. Vào thời khắc mấu chốt, ta sẽ cho bọn chúng một kích trí mạng.
Đà Lan điềm nhiên nói.
Hắn lộ ra tin tức quan trọng đối với Diệp Phàm đó là bốn ngày sau, Thánh linh sẽ tiến công quy mô lớn, hủy diệt toàn thành thứ mười của Nhân tộc, đánh chết toàn bộ nhân loại, giáng xuống cổ tinh này.
- Dựa theo kế hoạch thì bọn chúng mời ta dẫn đầu các Thánh thú, tiến công hủy diệt tinh không cổ lộ, thoát khỏi sự kiềm chế của Nhân tộc.
Vẻ mặt Đà Lan tràn ngập sát khí, hận Thánh linh tộc thấu xương.
- Nơi mai táng Thần Quỷ có một cổ khí chấn thế, vẫn còn một đoạn tiên quyết nhưng năm tháng lâu dài như vậy liệu còn bảo tồn được không?
Diệp Phàm hỏi, trong lòng cảm thấy rất khó hiểu.
Nơi mai táng từ thời đại thần thoại, ngay cả thánh cốt đều khô mục, biến thành bụi bậm, làm sao mà pháp khí lại còn bảo tồn được?
Diệp Phàm không tự chủ mà nghĩ tới giếng xương kia, mơ hồ nhìn thấy một lão đạo đang tụng kinh ở miệng giếng, tạo thành ấn tượng không thể xóa nhòa đối với hắn.
Đà Lan nói:
- Bọn chúng tìm kiếm một loại cổ khí chuyên dùng cho Thánh linh, phía trước có ghi lại phương pháp một vị Thánh linh thành tiên, đạt tới viên mãn. Tuy nhiên thứ đó có phải ở nơi này hay không thì rất khó nói. Nghe đồn nó chôn ở trên một đoạn tinh không cổ lộ, cụ thể ở đâu thì còn chưa xác định.
Trước đây Cửu Vĩ Ngạc Long từng nói như vậy, ngày nay đã được xác nhận, Diệp Phàm cảm thấy trong lòng nặng trịch. Thánh linh tộc truy tìm cổ khí này, rõ là muốn tu luyện tới hoàn mỹ, sánh vai cùng Đại đế.
- Từ đó không khó để nhận ra tuyệt đại cường giả Thánh linh đều muốn cố gắng tiến bộ!
Diệp Phàm cáo từ, âm thầm đi về phía thành thứ mười của Nhân tộc, báo tin tức này cho Tiếp dân sứ, lập công lớn, muốn chấm dứt cửa thí luyện này một cách viên măn.
Nhưng trước mắt hắn lại không thể nào rời đi được. Tinh không bị phong tỏa, cường giả Vực ngoại như hổ rình mồi, bất cứ lúc nào cùng có thể tấn công.
Bốn ngày sau, vạn dặm tinh không trong xanh không một gợn mây. Nhưng một tiếng rống to đột nhiên truyền ra khiến cả cổ tinh bị lay động, rất nhiều dãy núi trực tiếp sụp đổ!
Cảnh tượng giống như tới hồi diệt thế vậy. Vạn vật đều không thể ngăn trở. Những ngọn núi lớn tan nát, hải dương mênh mông chấn động, toàn bộ thế giới hỗn loạn, giống như đã tới thời điểm cuối cùng.
Ầm!
Thánh uy vô thượng giáng xuống. Một bàn tay khổng lồ mò xuống từ tinh vực, xuất hiện trên vòm trời, chụp vào thành thứ mười của Nhân tộc!
- Thánh linh nhất mạch, các ngươi dám vi phạm!
Một tiếng rống truyền ra. Người hộ đạo của Nhân tộc xuất hiện, đối kháng với Thánh linh đáng sợ kia.
Trời sụp đất nứt, quỷ khóc thần gào. Đại quân Vực ngoại tràn tới, tấn công từ vũ trụ, sát khí tràn ngập bầu trời, chấn nhiếp toàn bộ cả tinh không cổ lộ.
- Nhân tộc, ngày chết của các ngươi tới rồi, kiếp này không thể so sánh được với các bộ tộc khác, nhất định sẽ bị lạc hậu, không có Đại đế xuất thế! Các ngươi vô duyên với đạo thành tiên rồi.
Tiếng nói uy nghiêm truyền tới. Bàn tay khổng lồ kia tìm kiếm trong phạm vi mấy ngàn dặm, bao phủ cả bầu trời, hoàn toàn chụp cả thành thứ mười của Nhân tộc trong tay.
- Đúng là một tên to xác!
Long Mã hoảng sợ.
Trong vũ trụ tinh không xuất hiện một người đá khổng lồ, huyết khí ngập trời, khiến cả tinh vực run rẩy, ánh mắt như lửa khiếp người. Hắn đứng đội trời đạp đất, cao không biết tới bao nhiêu vạn dặm.
Đây là một Thánh linh cường đại!
Mãi tới hôm nay hắn mới hiện thân, giơ tay có thể hái trăng sao, hét dài một tiếng khiến cả một vùng vẫn thạch bay tới, khiến một số tiểu hành tinh nổ tung.
- Đại Thánh đỉnh phong, chỉ còn kém một bước là tiến vào cảnh giới Chuẩn đế!
Mọi người run rẩy kêu lên. Rất nhiều người đều cảm thấy tuyệt vọng. Giao chiến với Thánh linh này sao? Nghe đồn Thánh linh từ thạch thai xưa nay hiếm thấy, mỗi một kẻ đều là vô địch trong cùng cảnh giới.
Người đá do thiên địa sinh ra như vậy, đạt tới cảnh giới đỉnh phong, trừ phi là Chuẩn đế tới, bằng không thì mặc dù là người có cùng cảnh giới với hắn cũng hơn phân nửa phải nuốt hận.
Nhưng tinh không trước mặt còn không có Chuẩn đế, tuy rằng truyền thuyết luôn nói tới nhưng chưa ai từng thấy.
Ầm!
Một cây chiến mâu đâm tới, dài tới mấy vạn dặm, xuyên qua tinh không, chặn bàn tay lớn của Thánh linh, tránh cho thành thứ mười của Nhân tộc bị lôi đi!
Người hộ đạo của Nhân tộc xuất hiện, pháp tướng chắn ngang bầu trời, giống như Bàn cổ khai thiên sừng sững trong vũ trụ, trên lưng là đôi cánh phượng hoàng màu xanh, có thể chia cắt thiên địa.
- Người hộ đạo của Nhân tộc tới rồi. Không thể tường tượng được dĩ nhiên lại là Thanh Hoàng đạo nhân. Lão nhân gia ngài còn sống!
Tiếp dẫn sứ của Nhân tộc rơi lệ, kích động run rẩy. Đây là một Đại Thánh đã tám ngàn tuổi, tài ba trác tuyệt, chỉ kém một bước là bước vào Chuẩn để cảnh.
Nghe đồn hắn đã qua đời ba trăm năm trước, không ngờ vào thời khắc mấu chốt lại tái hiện, đi tới từ sâu trong tinh không, chặn giết Thánh linh cường đại vô địch.
Quyết đấu đỉnh phong, cường giả đại chiến!
Tướng mạo Thanh Hoàng đạo nhân vàng võ, thân mặc đạo bào, cao không biết mấy vạn dặm, cầm chiến mâu trong tay, quả thực nổi bật trong vũ trụ, mũi thương đánh nát mấy tiểu hành tinh.
Thánh linh bị buộc phải rút lui, tiến vào trong vũ trụ đại chiến, tạm thời buông thành thứ mười của Nhân tộc ra.
Nhân tộc hoan hô. Thanh Hoàng đạo nhân cường đại như vậy khiến sĩ khí lập tức tăng vọt, chống lại đại quân Vực ngoại.
Ùm bỏ...
Tiếng kèn tấn công nổi lên. Ở sâu trong Vực ngoại, man thú gào thét, mây đen che phủ. Tất cả đều lao về phía cổ tinh.
Thiên quân vạn mã tấn công, chỉ có vài tên Thánh linh, phần lớn còn lại đều là dị tộc, kêu giết vang trời, nhằm về phía mặt đất.
- Giết...
Mây đen tầng tầng lớp lớp ép xuống mặt đất, giống như có mười vạn thiên binh thiên tướng buông xuống, mang theo khí thế chưa từng có từ trước tới nay, nhằm về phía sông núi phía dưới.
Một đại sát kiếp được mở màn từ đó!
Diệp Phàm gặp phải một đám cường giả dị tộc công kích. Một tên thạch nhân lao về phía hắn, gào thét:
- Trên tay của người dính đầy máu của tộc ta. Lạc ấn nguyền rủa đã tiến vào trong xương cốt ngươi, phàm là Thánh linh gặp ngươi nhất định sẽ đuổi giết!
Mà điều khiến người ta cảm thấy may mắn đó là Thánh linh này mới ở Thánh nhân cảnh, còn chưa phong vương, bằng không đúng là phiền toái lớn.
Đây là một chủng tộc vô địch, đáng tiếc là xưa này hiếm thấy, có thể tập hợp được vài kẻ trong tinh không vô ngân đã là không tồi rồi.
- Giết...
Phần đông đại quân là dị tộc. Giờ khắc này Diệp Phàm giết tới điên cuồng, cùng Long Mã và Cửu Vĩ Ngạc Long hợp một chỗ, liều mạng huyết chiến với đám xâm lấn này.
Đương nhiên những nơi khác cũng vậy. Thí luyện giả của Nhân tộc quyết đấu với dị tộc, đại chiến tu sĩ Vực ngoại, không muốn vùng tinh không này bị chiếm cứ hoàn toàn.
Sinh Mệnh cổ Tinh đối với chủng tộc nào mà nói cũng đều có ý nghĩa quan trọng cả!
- Đánh thoải mái đi. Hành tinh này được Đại đế cổ che chở, có một số Pháp trận, sẽ không bị đánh xuyên đâu. Đừng sợ nó bị hủy diệt.
Ngay cả Tiếp dẫn sứ cũng đánh giết tới đỏ mắt, lớn tiếng truyền lệnh.
Đại quân dị tộc rất đông nhưng tu sĩ Nhân tộc cùng không ít. Chuẩn bị nhiều ngày như vậy, rất nhiều cường giả đã được triệu tập từ các tinh vực khác tới đây.
Bởi vì con đường này thuộc về Nhân tộc, trong cả phiến tinh vực cổ xưa này, Nhân tộc mới là người thống trị mạnh nhất. Đây là địa bàn của Nhân tộc.
Bầu trời cùng bị máu loãng nhuốm đỏ. Bất kể là thành thứ mười của Nhân tộc hay trên cổ tinh đều đang tiến hành đại chiến kịch liệt.
Thánh thú cũng ra tay. Có bên trợ giúp Vực ngoại, có bên đứng chung với Nhân tộc, lựa chọn không giống nhau.
Tuy nhiên khi Bạo long vương Đà Lan âm thầm ra lệnh xong thì cổ thủ tương trọ Nhân tộc lập tức nhiều hẳn, tiếng hô rung trời, giết chóc càng kịch liệt hơn.
Đây là một kiếp nạn. Từng khối thi thể rơi từ bầu trời xuống, thực lực đều từ Tiên Thai tầng hai tới tầng bốn. Đúng là một chiến trường như tận thế.
Cảnh tượng nơi mai táng trong thời đại thần thoại gần như tái hiện. Rất nhiều tu sĩ ngã xuống, trở thành một vùng ma thổ khiến quỷ khóc thần gào.
- Thanh Hoàng đạo nhân có thể chống đỡ Thánh linh kia sao? Chủng tộc này là vô địch trong cùng giai đó!
Trong đại chiến kịch liệt, mọi người thỉnh thoảng lại nhìn về phía tinh không Vực ngoại, đáng tiếc là không thấy được gì. Hai đại chí cường giả đỉnh phong không biết đã đánh giết tới nơi nào rồi.
- Có thể tu tới cảnh giới Đại Thánh thì người nào không phải là tài ba trác tuyệt, ngạo thị cổ kim chứ, không kém so với Thánh linh. Hơn nữa Thanh Hoàng đạo nhân từ trẻ đã tu thành thần hình của phượng hoàng, chiến lực vô song, sẽ không thua đâu. Nguồn truyện:
- Giết...
Trên bầu trời, trên mặt đất, máu tươi bắn tung tóe, thi thể rơi xuống liên tục. Cũng không biết đã có bao nhiêu người chết đi rồi.
Toàn thân Diệp Phàm là máu, tấn công trong thiên quân vạn mã, trên đầu có đỉnh lơ lửng, vạn pháp bất xâm, tỏa ra từng luồng kiếm khí hỗn độn, giết chết rất nhiều dị tộc. Những nơi hắn đi qua máu chảy thành sông, thi thể hài cốt như núi.
- Vào nơi mai táng Thần Quỷ, mở phong ấn tầng thứ nhất thành công. Các vị đều ra tay đi, thu thập nhiều máu và hồn cốt của Nhân tộc, hiến tế giếng ma.
Thánh linh trong dị tộc kêu lên.
Muốn mở phong ấn của giếng cổ cần dùng sinh mệnh hiến tế, bằng không thì lão đạo kia ngồi xếp bằng ở đó, yên lặng tụng kinh, căn bản không thể lay chuyển. Không hề nghi ngờ gì nữa, giết Nhân tộc thu thập huyết hồn là lựa chọn hữu hiệu nhất của bọn họ.