GIẢ TRAI

Năm giờ chiều.

Trang Weibo chính thức của Thương Thủy cuối cùng cũng công bố đường link phòng phát sóng trực tiếp của Lục Dao.

Trăm vạn fan chầu chực trên Weibo suốt từ trưa đến giờ lập tức ầm ĩ chúc mừng năm mới lẫn nhau.

Sau khi Lục Dao nghỉ hưu, cậu bị Phương Thiên dụ dỗ vào làm trong công ty game BS anh ta mới mở, làm một ngày nghỉ một ngày, cuộc sống rất thảnh thơi.

Con người ta được cái này thì mất cái kia.

Đành chịu thôi.

Đạo lý này ai cũng hiểu.

Vậy nên Lục Dao kiếm được một công việc nhàn hạ song không thật sự rảnh trong ngày nghỉ kia.

Phương Thiên bắt cậu phải phát sóng trực tiếp.

Hầu hết tuyển thủ khi về hưu sẽ gia nhập liên minh, song Lục Dao và Phương Thiên có quan hệ không tồi nên cậu vào công ty game.

Chuyện phát sóng trực tiếp chơi game khởi nguồn vô cùng đơn giản. Nền tảng phát sóng trực tiếp thấy cậu nổi tiếng, mà Phương Thiên lại là người thích vắt chanh cạn nước mới tha bèn gọi điện cho Lục Dao nói: Dù sao cậu ở nhà cũng rảnh rỗi, chi bằng giúp bọn tôi phát sóng trực tiếp để tăng độ phủ sóng đi.

Hai tư sáu hàng tuần lúc năm giờ chiều là thời gian Lục Dao phát sóng trực tiếp.

Người hâm mộ bấm đồng hồ, vừa đến giờ, Lục Dao mở phòng phát sóng trực tiếp là trong đó bùng nổ ngay.

“Xin chào.”

Lục Dao mở miệng.

Cậu vào luôn chuyện chính, mở game ra.

Nhưng bình luận lại không đề cập gì tới game.

Sau khi Lục Dao chào hỏi, một lúc sau bình luận đều là: Năm mới vui vẻ, năm mới tốt lành, chúc mừng mọi người, ngập tràn không khí Tết nhất không khác gì trên Weibo.

Sau khi người hâm mộ chúc mừng năm mới lẫn nhau, Lục Dao đã vào game.

Hôm nay cậu chơi vị trí bảo mẫu.

Bình luận trêu cậu: Bảo mẫu bạo lực nhất lịch sử sẽ lên sàn ngay.

Phần mềm phát sóng trực tiếp này có hai cửa sổ, khung lớn là giao diện game, còn khung nhỏ là mặt Lục Dao.

Vốn cậu chỉ muốn mở một cửa sổ nhưng khổ nỗi ông chủ nền tảng phát sóng trực tiếp lại ra quy định: Lục Dao cậu phải lộ mặt!

Không lộ mặt thì fan nào thèm tới?!

Hiển nhiên, ông chủ này rất thấu hiểu đám fan Lục Dao.

Trên cửa sổ nhỏ, Lục Dao đang ngồi trên ghế, cho dù giao diện nhỏ nhưng fan vẫn vui sướng ngất ngây chụp màn hình hà rầm, thậm chí còn tạo cả ảnh động, phát sóng chưa bao lâu mà ảnh chụp đã được chia sẻ đầy Weibo.

Phông nền chính là phòng khách nhà Lục Dao.

Trước kia cậu luôn phát sóng trực tiếp trong thư phòng, phông nền toàn sách là sách, loại nào cũng có.

Fan từng hỏi mấy lần, sách này là của cậu hay của Lý Minh Châu, Lục Dao không hề nghĩ ngợi trả lời: Của cô ấy.

Chẳng qua hôm nay mạng trong thư phòng vô tình bị hỏng nên Lục Dao ôm notebook ra phòng khách phát sóng trực tiếp.

Vì cậu ít khi đổi phông nền nên chẳng bao lâu sau, fan đã nhận ra.

Phòng khách được bài trí rất ấm cúng, không hề giống thư phòng.

Bình luận hỏi:

Dao Dao, anh phát sóng trực tiếp ở đâu thế?

Hình như em nhìn thấy cây nước nóng lạnh ở phòng khách?

Chắc là phát sóng trực tiếp trong phòng khách, mị thấy có sô pha!

Wowwwwww Dao Dao phát sóng trực tiếp trong phòng khách!!! Tư liệu sống mới!!!

Lục Dao liếc nhìn bình luận, đáp: “Phòng khách.”

Cậu nhìn hai từ “Dao Dao” bị spam liên tục đã không thấy ngạc nhiên nữa.

Sau khi Lục Dao nghỉ hưu ở nhà phát sóng trực tiếp, hình tượng lạnh lùng trong mắt fan cứ sụp đổ dần theo thời gian.

Có mấy lần Lý Minh Châu về nhà đúng lúc cậu vẫn đang phát sóng trực tiếp, cuộc sống đời thường của hai người lọt vào ống kính.

Lục Dao nhõng nhẽo với Lý Minh Châu càng ngày càng thuần thục, nhưng đám fan xem phát sóng trực tiếp đã nào thấy qua!

Xem cậu làm thế vài lần, đám fan bạn gái chuyển sang làm fan mẹ đẻ hết.

Mà người còn lại cũng được fan nhắc suốt.

Lý Minh Châu không lộ mặt nhiều, nhưng giọng cô dễ nghe, dáng người lại quyến rũ.

Trong thời buổi trọng hình thức như hiện nay, người đẹp dễ khiến người ta có cảm tình.

Huống hồ mấy năm trước khi hai người kết hôn, công ty đã công bố ảnh của Lý Minh Châu, bà xã Lục Dao có nhan sắc như nào mọi người đều biết rõ.

Đám fan bạn gái hồi xưa giờ đã thành gia lập nghiệp, cuối cùng cũng thôi ầm ĩ đòi gả cho Lục Dao, song họ vẫn ủng hộ cậu. Trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn thấy bình luận của họ.

Nhưng từ khi hình tượng Lục Dao sụp đổ, từ anh trai lạnh lùng chuyển sang Dao Dao thèm tí mẹ, fan dần dần bắt đầu mặt dày biến thành… fanti.

Lục Dao phát sóng trực tiếp được một nửa, bình luận đột nhiên toàn là:

Dao Dao, hôm nay làm việc nhà chưa?

Dao Dao, anh giặt đồ chưa?

Dao Dao, lau nhà chưa?

Dao Dao, cho nhóc Lục ăn chưa?

Dao Dao, đàn ông mà ham ăn biếng làm, ngay cả ngũ cốc cũng không phân biệt được, còn chơi game suốt ngày như anh sẽ ế dài cổ đó!

Lầu trên đừng quên, người ta đã gả vào nhà giàu, được làm dâu nhà giàu rồi nha.

Chắc mấy sếp lớn đều thích cái loại đàn ông ngốc nghếch không biết làm việc nhà này ha, nhân tiện cho mị hỏi chút, sếp Lý có cần bồ nhí không? Dao Dao làm lớn mị làm bé, sau này thành chị em tốt của nhau.

Nằm mơ đi, trong mơ gì cũng có.

Xin hãy kiếm gương mà soi mặt đi, sếp lớn người ta thích đàn ông ngốc nghếch không biết làm việc nhà nhưng đẹp trai, trọng điểm là đẹp trai chứ không phải là ngốc nghếch không biết làm việc nhà ok?

Sếp Lý ơi, chị có cần người sinh con cho không? Em có thể đẻ một hơi mười lăm đứa nè!

Lầu trên là heo nái đầu thai?

Đực, cảm ơn.

…….

Lục Dao lạnh lùng nhìn mớ bình luận, hừ một tiếng.

Cậu cau mày, đột nhiên cầm chuột lia tới khu vực bình luận.

Fan kinh hãi: Đệt! Mị biết anh ấy muốn làm gì, mị mặc niệm trước!

Lục Dao đọc một lèo mười mấy ID ầm ĩ muốn làm “chị em” với Lục Dao, anh làm lớn em làm bé, tay nắm tay gả cho Lý Minh Châu.

Cậu đọc xong, lạnh lùng nói: “Block.”

Bình luận khoái trá:

Ha ha ha ha ha lại nữa, lại giở chiêu block.

Đám này tởm quá, không block mấy người thì block ai!

Dao nương nương: Kéo xuống, ban lụa.

*THỜI CỔ ĐẠI HAY BAN LỤA ĐỂ THẮT CỔ TỰ VẪN.

Dao Dao này, anh mà cứ block suốt thế, em e có ngày Weibo anh không còn mống nào đâu, mọi người đều vô sổ đen chơi đấu địa chủ hết trơn rồi.

Ha ha ha ha ha ha hài vãi!

……

Tuyệt chiêu block này của Lục Dao fan đã quen.

Đương nhiên cậu không thật sự block họ, chỉ nói miệng lúc phát sóng trực tiếp mà thôi, coi như một hình thức lật thẻ bài.

Fan bày tỏ tình yêu với Lục Dao kiểu gì cậu cũng không thèm ngó ngàng, nhưng hễ ai đăng ảnh photoshop chụp chung với Lý Minh Châu thì dù có cách tám trăm dặm cũng nghe thấy cái giọng lạnh băng của Lục Dao thốt lên: Block!

Chuyện này nhanh chóng trở thành trò đùa của đám fan Lục Dao.

Lục Dao hừ mấy tiếng, tiếp tục phát sóng trực tiếp.

Bình luận yên ắng đến khi Lục Dao làm nhiệm vụ phó bản.

Nhiệm vụ phó bản này rất phổ biến, yêu cầu người chơi phải chăm sóc đứa con hai tuổi của Vương đại hiệp.

Thấy tình tiết này, bình luận lại bắt đầu:

Dao Dao, nhóc kia đâu? Sao hôm nay không thấy ẻm?

Mau thả nhóc kia ra! Anh giấu ẻm đâu rồi hả?

Hôm nay ẻm ngoan ghê, chưa khóc lần nào, thường ngày Dao Dao chơi game đã khóc lâu rồi.

Dao Dao! Anh tỉnh táo chút! Đừng nói anh thấy sếp Lý yêu con hơn nên ném ẻm đi rồi nha!

Càng nghĩ kỹ càng thấy kinh khủng, sao mị cứ thấy Dao Dao có khả năng đã làm vậy nha.

Tới nhà ông nội chăng?

Nhóc Lục của chúng ta, Dao Dao, mau bế cục cưng ra chào mọi người một tiếng đi mà!

……..

Nhóc Lục chính là Lục Tưởng.

Lúc trước Lục Dao phát sóng trực tiếp, khi fan náo loạn trong phòng phát sóng trực tiếp thì ở trên bàn, Lục Tưởng cũng bò ngược bò xuôi.

Cậu bé mới ba tuổi, là tuổi rất hiếu động.

Bình thường Lục Dao chơi game, bé sẽ nằm trên bàn, Lục Dao vừa chơi game vừa phải dỗ con, xoay mòng mòng.

Nhưng hôm nay Lục Dao chơi game lại không thấy Lục Tưởng bò trên bàn.

Lục Dao nói: “Đang chơi dưới gầm bàn.”

Lục Tưởng thích bò khắp nhà, mọi góc bàn đã được người giúp việc bọc lại, dù vậy Lục Tưởng vẫn té đủ nghìn lẻ một kiểu.

Fan hỏi: Chơi dưới gầm bàn? Hôm nay cục cưng ngoan vậy?

Rõ là fan Lục Dao biết rõ con trai cậu hiếu động tới mức nào.

Lục Tưởng “ngoan vậy”, dưới gầm bàn, đẹp như búp bê phương Tây.

Bé một tay ôm ô tô đồ chơi, còn tay kia ôm đùi Lục Dao chơi rất vui.

Hôm nay không biết Lục Tưởng trúng tà hay sao mà đột nhiên lại phải lòng đùi ông ba mình, từ lúc sáng ngủ dậy đã bắt đầu ôm không buông, hễ Lục Dao gỡ tay bé ra là bé lại gào khóc.

Fan vừa hỏi xong, cậu bé lanh lợi này dường như cảm nhận được những gì họ nói, quơ tay múa chân gọi: “Daddy! Daddy!”

Lục Tưởng huyên thuyên, nói một tràng tiếng Anh mơ hồ.

Con trai Lục Dao tiếng Trung nói không ra hồn nhưng tiếng Anh thì ngược lại, nói khá sõi.

Trên lớp, chương trình học của bé hoàn toàn bằng tiếng Anh, về nhà Lý Minh Châu cũng dùng tiếng Anh để trò chuyện với bé khiến Lục Tưởng nói chuyện pha tạp cả hai ngôn ngữ Trung – Anh.

Trẻ con tuổi này, tiếng Trung nói chưa rành, mà tiếng Anh lại càng không.

Khi Lục Dao nghe bé nói tiếng Trung phải cố lắm mới hiểu, một khi bé chuyển sang nói tiếng Anh thì hầu như cậu chỉ đoán mò.

Hôm nay Lục Tưởng ôm đùi ba chán chê thì bắt đầu leo lên người cậu.

Lục Dao nói: “Làm gì đó? Đừng nghịch, ba đang chơi game.”

Câu nói này chẳng giống một người cha chút nào.

Nhóc Lục không hiểu cậu nói gì, trải qua trăm đắng nghìn cay, vượt vạn dặm đường, cuối cùng cũng leo lên đùi Lục Dao thành công.

Lục Dao dùng một tay đỡ bé.

Lục Tưởng thấy mấy người nho nhỏ trong game, kêu ê a.

Bé vừa xuất hiện, bình luận lập tức bùng nổ:

A a a a a!!! Trời ơi đáng yêu quá!

Lập hội bắt cóc trẻ con đi!!! Ai muốn gõ +1!!!

Hu hu hu hu sao mị không đẻ được một cục cưng đáng yêu vậy chứ!!

Ẻm là tình yêu của tui đó!! Tui muốn hủy làm fan ba ẻm ba giây để thành fan mẹ đẻ của nhóc Lục!!!

……

Một đợt la hét.

Nhóc Lục tung tăng nhảy nhót trên đùi ba bé.

Lục Dao ấn bé ngồi xuống: “Đừng nhúc nhích.”

Lục Tưởng càng nhảy nhót nhiều hơn.

Bé không những nhảy nhót mà đôi tay ngắn ngủn còn quơ qua quơ lại, chụp được bàn phím của Lục Dao.

Nhân vật trong game lập tức đi lung tung.

Hiệu quả âm thanh của nền tảng phát sóng trực tiếp này rất đỉnh, fan vừa nghe đã biết Lục Tưởng đang nghịch bàn phím.

Lục Dao dừng nhân vật trên bản đồ, bế Lục Tưởng ra ngồi sau lưng mình.

Lục Tưởng bị đuổi ra sau, miệng méo xệch, khóc toáng lên.

Dưới cái nhìn của trăm vạn người xem, Lục Dao mặt lạnh tanh đeo tai nghe lên.

Siêu lạnh lùng vô tình.

Bình luận nói:

Dao Dao, anh làm vậy là không đúng! Con trai khóc thảm vậy mà anh còn chơi game!

Dao Dao LẠNH LÙNG.

Đây không phải lần đầu nhóc Lục bị ngó lơ, bây giờ Dao Dao thờ ơ bao nhiêu là biết bình thường nhóc Lục được mẹ thương bấy nhiêu.

Dao Dao, anh mau nhìn đồng hồ đi, đã năm rưỡi, năm giờ bốn lăm sếp Lý sẽ về đến nhà, trong mười lăm phút mà anh không dỗ được nhóc Lục là tiêu đời đó!

Mấy bình luận trước đó không khiến Lục Dao chú ý, song cậu lại thấy cái bình luận nhắc tới Lý Minh Châu.

“Cô ấy về tôi sẽ biết ngay.”

Rất kiêu ngạo.

Lục Dao bổ sung: “Tôi nghe thấy tiếng bước chân của cô ấy.”

Bình luận cười bò lăn bò càng.

Nguyên nhân là vì có một lần Lục Dao chơi game quá nhập tâm, không ngó giờ, lúc Lý Minh Châu mở cửa cậu mới phát hiện ra.

Tên này lấy hai đầu gối kẹp Lục Tưởng như kẹp nhân bánh quy, không những thế còn lấy khăn lụa mềm cột một chân Lục Tưởng vào đầu giường, cục cưng Lục đáng yêu, ngồi giữa một đống người máy ô tô, ngây người.

Vì chuyện này mà Lý Minh Châu mặt nặng mày nhẹ với Lục Dao suốt mấy ngày.

Bây giờ mỗi khi nhớ lại, Lục Dao vẫn sợ vãi mật.

Cậu nhướng mày nhìn đứa con trai ngây thơ của mình.

Đúng là trông rất đáng yêu, y hệt cục bột nếp.

Bình luận nói: Dao Dao, anh nghe kỹ đi, có nghe thấy tiếng mở cửa không?

Lục Dao đáp chiếu lệ: “Hả? Gì?”

Cậu vốn không định nghe, ai ngờ tiếng mở cửa bỗng vang lên.

Lục Tưởng vẫn đang khóc nức nở trên sô pha, xem ra là tính khóc đổ trường thành.

Lục Dao: “……Đệt!”

Lục Dao vội vã ném bàn phím đi, vọt tới chỗ sô pha, bế Lục Tưởng lên dỗ như điên: “Đừng khóc đừng khóc, cục cưng à, nghe lời ba nào, cười một cái đi con.”

Lục Tưởng khóc muốn long trời lở đất.

Bình luận thấy vẻ sợ hãi của Lục Dao thì xả một tràng “ha ha ha ha ha ha”.

Lục Dao dỗ một lúc không được, hết cách, cậu nhớ tới lần trước bị Lý Minh Châu giận, thấp thỏm trong lòng…

Giữa ranh giới sinh tử, bản năng muốn sống trỗi dậy, cậu đột nhiên nhanh trí nghĩ ra một tuyệt chiêu (tự nhận).

Lục Dao thầm nghĩ: Chỉ là khóc thôi mà, ai mà chả biết?

Vì thế Lý Minh Châu vừa mở cửa đã nghe tiếng con trai khóc, ngẩng đầu lên nhìn lại thấy ông chồng mình cũng nước mắt hai hàng.

Nước mắt Lục Dao nói đến là đến, so với Lục Tưởng đang gào khóc thì dáng vẻ uất ức, hoa lê đẫm mưa của cậu bây giờ quả là vô thanh thắng hữu thanh.

Lý Minh Châu:…….

Bộ cách mở cửa của mình hôm nay có gì sai à?

Trông Lục Dao thế kia, dường như đang chất vấn cô: Anh và con trai em, em tính dỗ ai trước?!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi