GIAI NHÂN VÀ LUẬT SƯ

Lục Trình Thiên thẳng thắn đổi lại Đan Diễn Vy bình tĩnh gật đầu: “Biết.”

“Em biết?” Lục Trình Thiên sững sờ.

Không phải nói không nhìn thấy sao?

Đan Diễn Vy không tập trung ừm một tiếng: “Vừa nghe có nghe Tư Tư nói, sao thế? Có chuyện gì à?”

“… Em không sao?” Lục Trình Thiên híp mắt, muốn nhìn rõ cô thật sự không để ý hay giả vờ như không có chuyện gì.

Chỉ thấy mí mắt Đan Diễn Vy hơi nâng lên, cả người dường như mang theo chút mệt mỏi, khi nói đến Vũ Thư như đang nói đến một người không quá quan trọng, không có chút dao động.

Anh có chút không nắm chắc, trong lòng càng là cảm giác khó chịu.

Khi cô để ý thì anh cảm thấy phiền, cũng không muốn giải thích với cô điều gì, càng cô cảm thấy cô không tin anh.

Nhưng bây giờ anh giải thích thì cô lại không quan tâm ngược lại khiến anh càng thêm khó chịu.

Lục Trình Thiên thở dài một tiếng trong lòng, quả nhiên người là sinh vật không tự trọng.

“Vũ Thư đến chỉ muốn nói chào tạm biệt tôi, một tuần nữa cô ấy sẽ ra nước ngoài.” Mặc dù chưa chắc cô đã muốn nghe nhưng Lục Trình Thiên vẫn giải thích.

Đan Diễn Vy nhíu mày, ra nước ngoài?

Tính tình Vũ Thư, cho dù gia đình xảy ra biến cố lớn, chỉ cần có một cọng cỏ cứu mạng thì cũng không thể chật vật ra nước ngoài chứ.

Cô thản nhiên nói: “Vậy rất tốt, ra nước ngoài tương đối yên tĩnh, cũng thích hợp để cô ấy điều chỉnh lại tâm trạng.”

Lục Trình Thiên đánh giá Đan Diễn Vy một lượt từ trên xuống dưới, lông mày càng nhíu chặt hơn.

Đan Diễn Vy khéo hiểu lòng người quả là đáng sợ!

Khi cô định rời đi thì anh vẫn không kìm được mà hỏi: “Em không có gì muốn nói sao?”

Đan Diễn Vy sững sờ, thật sự giả vờ suy nghĩ một lát mới cười nhạo: “Lẽ nào còn cần tôi phải chúc cô ta lên đường xuôi gió?”

Lục Trình Thiên đen mặt.

Khoé miệng Đan Diễn Vy mang theo sự châm chọc rồi rời đi.

Chuyện Vũ Thiên Dương nhìn như đã có một kết thúc, chuyện Thẩm Lãng cũng điều tra được chứng cứ cơ bản vô cùng xác thực nhưng Lục Trình Thiên vẫn cảm thấy mọi chuyện thuận lợi đến mức không thể tin được.

Trong lòng có vài cảm giác khó nói, không biết phải nói thế nào.

Anh luôn cảm thấy có rất nhiều bí ẩn chưa được tháo gỡ.

Số tiền bất chính phía sau khiến Thẩm Lãng và Vũ Thiên Dương trở mặt thành thù thật sự quá lớn.

Nhưng nguồn gốc cụ thể của số tiền này lại không tra ra được.

Ngoài ra, Thẩm Lãng bắt cóc Đan Diễn Vy và Vũ Thư xong còn nuôi ăn nuôi uống, không phải vì tiền, không phải vì điều kiện gì khác, một trận hoả hoạn cuối cùng mặc kệ?

Nhưng nếu chỉ vì để trút giận thì anh ta không thể nào nuôi hai người vài ngày như thế?

Cuối cùng, cũng có một điều quan trọng nhất.

Thẩm Lãng như bốc hơi khỏi thế gian, không tìm thấy tăm hơi.

Lục Trình Thiên vì vậy mà hận đến nghiến răng.

Có điều bây giờ còn có một chuyện khác khiến tâm trạng anh cũng không tệ.

Nhìn phía trên thiệp mời, khoé miệng Lục Trình Thiên nhếch lên, xoay người đến phòng Đan Diễn Vy.

Đan Diễn Vy mặc đồ ngủ, tay cầm điện thoại bỗng ngẩng đầu rồi cô nhíu mày: “Gõ cửa là sự tôn trọng tối thiểu nhất với người trong phòng!”

“Ồ, vậy sao?” Lục Trình Thiên nhướn mày, gõ lên khung cửa hai lần, hứng thú.

Đan Diễn Vy tức điên.

“Có chuyện gì sao?” Cô tức giận lườm anh một cái, tiếp tục nhìn điện thoại.

Lục Trình Thiên định thăm dò một chút, hai tay khoanh trước ngực đứng ở cửa nói: “Có lễ đính hôn của một người bạn muốn để em tham gia cùng tôi.”

“Tiệc của bạn anh, vì sao tôi phải tham gia cùng anh? Lục Trình Thiên, chúng ta là đối thủ trên toà án hai ngày nữa là mở phiên toà rồi.” Đan Diễn Vy nhắc nhở anh.

Lục Trình Thiên bật cười, vẫn nhớ chuyện này cơ à!

“Ồ, quên nói với em, cái đó đã bị huỷ bỏ rồi.” Lục Trình Thiên xin lỗi.

Đan Diễn Vy ngạc nhiên hô lên: “Sao cơ?”

“Tôi nói, huỷ bỏ rồi!” Lục Trình Thiên lạnh lùng nói.

Sắc mặt Đan Diễn Vy thay đổi, lẽ nào anh đã có thể một tay che trời, trực tiếp quyết định kết quả rồi sao?

“Anh đã làm gì?”

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô, anh cũng biết không thể tiếp tục trêu đùa được nữa, lắc đầu cười nói: “Tôi chỉ nói chúng ta sắp kết hôn, cho con một gia đình hạnh phúc mỹ mãn, quyền nuôi dưỡng và giám hộ Du Du cả hai chúng ta đều có.”

“Anh nói dối toà án!” Đan Diễn Vy khiếp sợ.

Lục Trình Thiên lại nói với ý tứ không rõ: “Nói thật, kẹo mừng đã phát đi rồi.”

“Anh…” Đan Diễn Vy không nói ra lời.

Cô đã thấy ép bán ép mua, nhưng lại chưa thấy ai có thể cưỡng chế kết hôn!

Lần trước dù sao cũng coi như trưng cầu ý kiến của cô, lần này lại trực tiếp thông báo thiên hạ, sao anh lại có khả năng này chứ?

Đan Diễn Vy hận đến nghiến răng.

Hồi lâu sau, cô mới nói được một câu: “Lục Trình Thiên, anh không thể như thế.”

Lục Trình Thiên nghiêm mặt: “Sao tôi lại không thể? Tôi rất tự tin có thể làm một người ba tốt, một người chồng tốt, Đan Diễn Vy, em nên tin tưởng tôi, cũng tin vào suy nghĩ từ đáy lòng em.”

“Không thể nào, người chồng tôi muốn chí ít cũng phải một lòng, Du Du cần một người ba tốt cũng không phải như anh ba phút là trừng mắt, năm phút là quở trách!” Đan Diễn Vy lắc đầu, có chút suy sụp tinh thần.

Lục Trình Thiên không nói gì, chỉ nhìn Đan Diễn Vy thật lâu, nhìn đến mức cô có chút sợ hãi.

Mãi sau anh mới quay đầu: “Em sẽ thay đổi suy nghĩ.”

Cô còn lâu mới đổi!

Đan Diễn Vy lẩm bẩm trong lòng.

Lục Trình Thiên thẳng người: “Tiệc đính hôn tối ngày kia tôi sẽ cho người đưa lễ phục tới cho em thử, tôi hy vọng thấy vẻ đẹp của em dẹp hết toàn hội trường.”

Khoé miệng Đan Diễn Vy giật giật, tiệc đính hôn của bạn bè gì đó là tiệc cưới của kẻ thù à?

Mà tới ngày hôm đó, cuối cùng cô cũng biết vì sao Lục Trình Thiên cứ muốn cô đến hơn nữa còn bảo cô mặc đẹp một chút.

Nâng bộ váy dạ hội được đặt may riêng nghe nói có giá mấy tỷ lên, Đan Diễn Vy có chút hoảng hốt nhìn chữ trên thảm đỏ và băng rôn trên đỉnh của khách sạn lầu một.

Tiệc đính hôn của tiểu Nhã và Hà Cảnh Quân ư?

Đan Diễn Vy phát hiện mình có chút không cười nổi.

Khoé miệng cô nhếch lên nhưng lại không khó coi không thôi.

Lục Trình Thiên bỗng hừ lạnh: “Đừng cười như thế!”

Cảm xúc dâng trào mãnh liệt ban đầu trong lòng Đan Diễn Vy tan biến.

Cô bất thình lình trừng mắt nhìn Lục Trình Thiên: “Cần anh quan tâm à?”

Hôm nay Lục Trình Thiên mặc tây trang đen, phối hợp với bộ lễ phục màu trắng trên người Đan Diễn Vy, lại thêm giá trị nhan sắc vô cùng cao của hai người lập tức đã hạ gục vô số ánh nhìn.

Vì thế ánh mắt nhìn về hai người lập tức cũng nhiều lên.

Trải qua chuyện Vũ Thiên Dương, cho dù Lục Trình Thiên đều vô cùng khiêm tốn với mọi người xung quanh nhưng cũng không ngăn được sự dò xét của người cố ý.

Thân phận Lục Trình Thiên ở trong một vòng tròn nhỏ riêng biệt đã được người khác giữ kín đáo.

Lần này thấy anh xuất hiện, trên mặt ai nấy đều mang theo vài phần ánh sáng ngạc nhiên.

Không nghe nói anh còn có quan hệ với nhà họ Hà mà?

Một đám người nhỏ giọng bàn tán, đương nhiên trong đó cũng có bàn luận tới bạn gái bên cạnh anh.

“Xem ra dạo này anh rất nổi tiếng.” Đan Diễn Vy chú ý đến ánh mắt mọi người xung quanh, trêu chọc nói.

Lục Trình Thiên liếc cô, không nói gì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi