Ai là Lý Hiếu Cung, đều khó có khả năng tâm binh khí hòa. tu tâm dưỡng tính. Cho nên Đại Miêu Vương tuy nói có thể cứu chữa, nhưng trên thực tế. Lý Hiếu Cung đã không thuốc nào có thể cứu.
Sau khi nói một hồi những thứ không liên qua, Lý Uyên thấy Lý Hiếu Cung có chút thẫn thờ. rốt cuộc nói: "Hiếu Cung, thật ra trẫm một mực vẫn đối đài với ngươi như con".
Lý Hiếu Cung không có kích động, binh tình nói: "Tạ ơn Thánh Thượng".
"Thật ra tại Ba Thục, với khả năng của ngươi, Tiêu Bố Y vốn không phải là đổi thủ của ngươi" Lý Uyên lại nói: "Nhưng hắn có rắt nhiều người giúp đờ. những người này, không hể tuân thủ lời hứa giống như lời bọn họ nói!"
■"Thắng là thắng, bại chính là bại" Lý Hiếu Cung nói: "Trẽn đời này... có rắt nhiều người không tuân lời hứa. chúng ta cằn gì phải canh cánh trong lòng".
Lý Uyên ngồi ờ trên giường, tràn đầy ưu tư nói: "Hiếu Cung... phải biết 1'ẳng ngươi cùng... vốn... có rắt nhièu chuyện. Giống như là không đúng".
Hắn nói rất kỳ quái, người bên ngoài căn bản không biết hắn đang nói cái gì. Lý Hiếu Cung lắng lặng nghe, hồi lâu mới nói: "Thiên Cơ khó dò!"
Khi nghe được hai chữ Thiên Cơ. Lý Uyên thán hình khẽ chấn động, thoáng qua khôi phục binh thường. "Ta cũng khôngtín Thiên Cơ!"
Lý Hiếu Cung giọng mia mai cười nói: "Ta hiện tại cũng không tin".
Bọn họ nói cực kỳ cổ quái. Lý Uyên khóe miệng lại run rẩy. sắc mặt ỡ dưới ánh đèn. có phẩn tái nhợt. Lv Hiếu Cung tuy mắt bị mù, nhưng vẫn bình tĩnh nhìn về phía Lý Uyên, điều này làm cho hắn thoạt nhìn có chút quỷ dị. Lý Uyên cũng nhin sang Lý Hiếu Cung, cũng không úy kỵ, hai người trầm mặc không nói gì, nhưng giống như đã nói qua thiên ngôn vạn ngữ.
Không biết qua bao làu. Lý Uyên chậm rãi nói: "Nhu dựa vào chù ý của ngươi. Ngươi cho 1'ẳng, chúng ta nén đối phó với Tiêu Bố Y như thế nào? Theo lý thuyết... theo lv thuyết..
Lý Uyên muốn nói lại thôi. Lý Hiếu Cung lại nói tiếp, "Theo lý thuyết hắn hẳn là một người chết".
Hắn lần này nói càng thêm kỳ quái, Lý Uyên lại gật đẩu nói: ""Nhưng hắn hiển nhiên so với ai khác còn sống đều tinh thần hơn".
Lý Hiếu Cung giọng mia mai nói: "Cho nên ta hiện tại cũng không tin" Hắn lại đem lời vừa rồi, lặp lại một lằn. Lý Uyên cau mày, tựa như lo lắng tới một chuyện cực kỳ nan giải.
Lý Hiếu Cung không thấy được vẽ mặt của Lý Uyên, tiếp tục nói: "Vò công của hắn cao cường, hiện tại lại phi thường cẩn thặiL dựa vào phương pháp không thường quy. muốn giết hắn đã là chuyện không có khả năng".
"Còn phương pháp thường quy?" Lý Uyẻn hỏi.
Lý Hiếu Cung thở dài. "Phương pháp thường quy cằn gì phải nói nhiều, cẩn khẩn cấp giải quyết trước, đó là đánh bại Lưu Vũ Chu là quan trọng nhất. Sau đó mượn Đậu Kiến Đức tiêu hao thực lực Tiêu Bố Y. Cuối cùng mượn người Đột Quyết đổi kháng Tiêu Bố Y. Đây không phải là phương pháp tốt nhất. Nhưng trước mắt. đã trờ thành phương 'pháp duy nhắt của chúng ta".
Lý Uyên trầm mặc hồi làu. "Trẫm biết rồi, Hiếu Cung. Ngươi trờ về an giấc đi".
Lý Hiếu Cung cũng không nói nhiều, đứng dậy muốn đi, Lý Uyẻn đột nhiên nói: "Lưu Văn Tĩnh thế nào rồi?" Lý Hiếu Cung cũng không xoay người, lạnh nhạt nói: "Người tự cho là thông minh, chi có một con đường chết".
Lý Uyên cười cười. "Suy nghĩ của Hiếu Cung, cũng giống như trẫm".
Lý Hiếu Cung không hề đáp lại, trực tiếp đã thẳng ra ngoài, hắn tuy mù. nhưng trí nhớ lại tốt, sau khi đến đâv một lằn. thì theo lối cũ đi ra, lại rất dễ dàng.
Lý Uyên thấv Lý Hiếu Cung biến mất. rốt cuộc thờ dài một tiếng nói: "Ai cũng chẳng phải tự cho là ngưỡi thông minh sao?"
Lý Hiếu Cung đến ngoài cung, sớm có hạ nhân diu hắn lẻn ngựa, hắn giục ngựa tự đi, quay lại phủ đệ. Chờ vào sau vào cửa. cũng không cằn hạ nhân dẫn đường, trực tiép trờ lại phòng ngủ.
Hắn mù hai mắt. trong phủ đệ không đốt đèn. đen kịt một mảng, tuyết trắng hiện ra ánh trăng nhàn nhạt, cả phủ đệ lộ ra không khí âm trầm.
Trong phủ đệ. hình như trà một số hạ nhân ra. cũng không còn người nào khác. Một Quận vương chán nản, đương nhiên không có quá nhièu người đền nịnh bợ. Cho dù mấy hạ nhân này. sau khiđờLv Hiếu Cungquay phủ. đều là trốn xa xa, sợxui xẻo.
Lý Hiếu Cung cùng không thèm để V, sau khi đóng cửa phòng, chậm rãi ngồi xuống, đối mặt với cửa sổ. không biểt nghĩ đến cái gì. Qua thật làu. chi nghe thấy ngoài phòng một tiếng kẽo kẹt vang lên. ngay sau đó một tiếng mèo kêu, Lý Hiếu Cung phục hổi lại tinh thần, lầm bẩm nói: "Xem ra chồ này của ta. chi có mèo hoang mới có thể tới thăm"'.
Hắn duỗi lưng ra. rốt cuộc nẳm lẻn trên giường, kéo mền che ở trên người, chôn vùi trong bóng tối khôn cùng.
Bên ngoài phòng ngủ của hắn, một cái bóng bay bổng nhảv ra khòi tường viện, theo phố dài đi tới. qua chừng một nén hương, đi đến trước một đại viện.
Theo tường viện trờ người vượt qua. đến trước một gian phòng, Ánh tử lách minh tiến vào, cũng cũng không có thấy đi ra.
Ngày hòm sau vào giữa trua. Bùi Minh Thúy mờ một phong thư. nhìn thật làu. Ánh tử đang ở bén người, chi ân cẩn nhin sang Bùi Minh Thúv.
VÔ luận Bùi Minh Thúv quan tâm cái gì. người mà Ảnh từ quan tâm đương nhiên chi có một Bùi Minh Thúv. Nhưng mà nàng một mực ở sau lưng Bùi Minh Thúy, cùng nhìn thắv phong thư.
Bùi Minh Thúv đối với nàng xưa nay cùng không giấu diếm, trên thực tế. Bùi Minh Thúy cũng không có gì cẩn giấu diếm.
Tuy là một phong thư vô cùng đon giản, Ảnh tử lại biết trải qua phương pháp cực kỳ phúc tạp mà truyền ra, để bảo đảm Bùi Minh Thúy không bị đối thủ phát hiện.
Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/comVào trước đây. đều là Bùi Minh Thúy ở ngoài sáng, Lý Huyền Bá ỡ trong tối, nhưng Bùi Minh Thúv nếu không muốn để cho người khác tìm được hành tung, cho dù Tiêu Bố Y cộng thêm Lý Uyên cùng tim không thắv.
Lý Huyền Bá có thể tìm được hay không? Ảnh tủ khi nghĩ đến vấn đề này, trong lòng có bi ai.
"Tiểu thư. Ngưỡi vững tin Lý Hiếu Cung cùng Lý Huyền Bá có liên lạc?" Ảnh tử không suy nghĩ thêm nữa, trực tiếp hòi. Giờ đâv các nàng, cách Tây Kinh cũng không tính là xa, sợ rẳng thậm chí nghĩ không ra, trong mấv ngày. bọn họ từ Thái Nguyẻn đến Hà Nội, lại từ Hà Nội đi Tây Kinh. Bùi Minh Thúy mới giết Lý Đạo Huyền, mục tiêu tiếp theo lại ỡ trên người Lý Hiếu Cung. Lý Uyên hòm qua triệu kiến Lý Nguyên Cát. Lý Hiếu Cung. Cụ thể đàm luận cái gì. Bùi Minh Thúy đương nhiên cũng không biết rò tình hình, nhưng Lý Hiếu Cung hiển nhiên đã ở dưới sự giám thị của Bùi Minh Thúy. Có người đã xem tất cả những ghi chép về những hãnh động cùa LÝ Hiếu Cun, sau đó thông qua phương pháp bí mật. truyền ra Tâv Kinh, đưa đến trong tay Bùi Minh Thúy.
Vừa rồi Bùi Minh Thúy xem lá thư nầy. chính là ghi chép nhắt cử nhắt động của Lý Hiếu Cung mấy ngày gần đâv, rõ ràng chi tiết
Bùi Minh Thúy nghe được Ảnh tử hòi thăm, nhắm hai mắt lại, "Ta không có mười phẩn nắm chắc, nhưng mà ta cuối cùng cảm thấv, Lý Huyền Bá sẽ liên lạc Lý Hiếu Cung. Nắm lắv hắn, tiếp theo sẽ nhìn thấy Lý Huyền Bá".
"Nhưng nếu là phán đoán sai?" Ảnh tủ nhíu mày hòi. "Tiểu thư, người sau khi giết Lý Đạo Huyền. Phán đoán Lý Kiến Thành nhất định sẽ thông báo cho Lý Uyên trước. Mà Lý Uyên nếu như cùng Lý Huyền Bá có liên lạc mà nói. khẳng định phải trước tiên thương nghị đối sách, cho nên người đã trước khi tin tức Lý Kiến Thành đến thì đã đến Tây Kinh. Nhưng đền hiện tại, Lý Huyền Bá cũng không có xuất hiện. Lý Hiếu Cung thoạt nhin cũng không có ai liên lạc. Có phải là... chúng ta phương hướng vốn đã sai?"
"Ngươi muốn nói cái gi?" Bùi Minh Thúv mệt mỏi nói.
"Đến hiện tại. Lý Huyền Bá vẫn hư vô mờ mịt. hắn có lẽ đã chết rồi. Lúc trước không phải nói. Hắn chi có thể sống thêm một năm sao?" Ảnh tử nói trái với lòng. Nàng thà 1'ẳng tin tường Lý Huyền Bá đã chết, cũng không muốn tiểu thư cứ như vậy mà tiếp tục tra xuống.
Bùi Minh Thúy như là ngủ, đến khi xe ngựa xóc nảy, lúc này mới mờ hai mắt ra, "Tìm được Dược vương chưa?"
Ảnh tử lắc đầu nói: "Không có. Hắn hành V khắp thiên hạ. biết được tin tức của hắn. luôn là ngưỡi sau khi được hắn cứu sống tính mạng".
Bùi Minh Thúy cảm khái nói: "Ta quả thực rất dễ dàng tin tường người khác. Lý Huyền Bá nói có thể sống một năm, ta liền tin là thật không nghi ngờ. thương tâm không thôi, hơn nữa bốn phía vì hắn tìm kiếm Dược vương Tôn Tư Mạc. ta chẳng phải rất ngu sao?" Ảnh tử thanh âm có phần nghẹn ngào. "Không phải ngu xuẩn, là si tình, hắn chính là lợi dụng ngươi si tình" Ảnh tử thương tâm, Bùi Minh Thúy lại không có nửa phẩn khổ sờ, nàng chi chóp chóp mắt. chuyển hướng chủ đề," Phương hướng của chúng ta không có sai. nếu như nói sai. đó cũng là chi có thể xê xích một chút. Lý gia đạo ẩn dấu rất sâu. vốn cùng Lý phiệt có thiên ti vạn lũ (trăm nghìn mối) liên lạc. từ khi Lý Bát Bách sáng tạo đạo này đến nay. đạo chủ một mực đều cực kỳ thằn bí. vốn ta không có lưu tàm. nhưng cho tới hôm nay mới hiện. Lý gia môn phiệt đại tộc. nếu nói là cùng Lý gia đạo không có liên lạc. thật khó tưởng tượng. Mà chậm rãi truy tra ra, mới phát hiện Lý gia đạo khả năng đã thẳm thấu đền các nhánh của Lý phiệt. Căn cứ theo tinh huống của Ba Thục. Lý Hiếu Cung cùng Tư Không đã sớm liên lạc cấu kết. cái này nói rõ, Lý Hiếu Cung có thể là người trong đạo. Lý Huyền Bá quen thuộc chuyện Thái Binh đạo, đương nhiên cũng là nhân vật chủ vếu trong Lý gia đạo. hai người này xưa nay ít có kết giao, nhưng cái này chi là ngụy trang, thời khắc mấu chốt, khẳng định sẽ còn phải liên hệ tin tức. Đã như vậy, giám thị Lý Hiếu Cung, đương nhiên có thể phát hiện hành tung của Lý Huyền Bá".
Bùi Minh Thúy phán tích nhịp nhàng ăn khớp, Ảnh tử lại có chút khổ sờ, đột nhiên nhớ tới một chuyện. "Lý gia đạo là một trong Thái Binh bốn đạo. nhưng Lý Uyẻn vì sao một mực nói chán ghét Thái Bình đạo. hơn nữa còn có tâm ý diệt trừ Thái Bình đạo?"
"Đương nhiên là giấu đầu hờ đuôi" Bùi Minh Thúy lạnh nhạt nói: "Đối với năng lực của Thái Binh đạo. bắt luận phương thế lực nào. đều là trong kiêng kị xen lẫn kỳ vọng. Bọn họ vừa muốn lợi dụng, vừa sợ bị Thái Bình đạo cắn trả. càng sợ tiếng xấu của Thái Bình đạo trở ngại đến đại nghiệp của bọn họ sau này. Tiêu Bố Y. Lý Uyên hai người đều là người cực kỳ thông minh, đương nhiên không muốn để cho thế nhân hiểu được, sau lưng đế nghiệp của bọn họ có dấu vết của Thái Bình đạo. Ta nghĩ hai người này đều là muốn Thái Bình đạo bị diệt trên tay bọn họ. nhưng mà Tiêu Bố Y là không tự chủ được mà tham dự vào, còn Lý Uyên thì lại sớm đã có dự mưu mà thôi".
"Thái Binh đạo thật đúng là thiêu thán lao đầu vào lửa, mua đây buộc mình" Ảnh tử cau mày nói: "Bọn họ tại sao lại ngu xuần nhưvậv?"
Bùi Minh Thúy cười cười. "Thiêu thán lao đầu vào lửa cũng có nhiều người, ta cũng là một trong số đó".
Ảnh tử nhìn thấy nụ cười tự giễu của Bùi Minh Thúv. chuyển hướng chũ đề, "Tiểu thư. bước tiếp theo làm như thế nào? Mục tiêu kế tiếp là ai?"
■"Không cẩn phải nóng lòng ra tay. càng không có cẩn thiết tùv ý giết người, muốn giết, cùng phải cho bọn hắn một đao ngay tim mới có tác dụng, bời vì mục tiêu chúng ta mỗi lần muốn giết cùng không đơn giản" Bùi Minh Thúv lắc đầu trầm ngâm nói: "Nhân vật mà chúng ta lằn này đối mặt tuyệt không đơn giản, có lẽ bọn họ sẽ ờ dưới vài cái bẫy rập mà chờ chúng ta đi tới, cho tới bâỵ giờ. chuyện chúng ta cằn làm là chờ đợi. Đến khi bọn họ lo lắng, sợ hài, đó mới là thời cơ để chúng ta ra tay lẩn thứ hai!"