GIÀNH LẠI THANH XUÂN ĐÃ MẤT

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kể từ vòng thi thứ tư trở đi các thí sinh phải tự mình xoay sở. Mua đồ đạc, sắp xếp nhân lực, vật lực các loại đều phải dựa vào chính mình. Lúc này chính là thời điểm để các nhân viên dưới trướng được tuyển từ vòng hai có đất dụng võ. Ai nhìn người tốt, tuyển được càng nhiều nhân viên tốt thì khả năng đạt thứ hạng cao càng lớn.
Hải Anh vì bận việc công ti và chồng con nên xin khất chức danh trợ lý. Thực ra công việc của cô cũng chỉ mang tính chất điểm danh nên Khánh rất "tri kỉ", làm khó dễ chút xíu rồi cho nghỉ ngay. Mỗi lần trêu Hải Anh đều khiến anh cảm thấy vui vẻ, thế nên.. làm mình vui được tội gì không làm, đúng chứ?


"Ai da, anh Khánh cười lên cũng cực phẩm phết ha!" Nhà đầu tư trẻ tuổi nào đó mỉm cười, đầy ẩn ý mà ngồi đối diện Khánh trong phòng nhỏ. Hai người nhìn nhau, cảm giác đồng loại mãnh liệt dâng lên khiến nụ cười trên môi họ càng lúc càng sâu.


Khánh biết rõ cậu trai này, một trong những nhà đầu tư trẻ đẹp nhất sự kiện lần này. Cậu ta tham gia vì vị hôn phu của cậu ta có mặt và vì.. tò mò là chủ yếu. Cậu ta là người thừa kế của một khoản tài sản kếch xù, không những thế thân phận còn cao chót vót, nghe đâu là con rơi của vị hoàng tử nước X nào đó. Nhược điểm duy nhất là quá yêu, quá ghen, quá độc chiếm.
Đời trước, khoảng 3 tháng nữa cậu ta sẽ chết. Khánh nhớ rõ thời điểm ấy là cuối hè, sắp vào Tết Trung Thu. Cậu ta chết do bị người ta tính kế, có kẻ tung tin giả vị hôn phu của cậu ta lăng nhăng với người con gái khác, vào khách sạn với nhau luôn rồi. Vì tức giận nên ngay lập tức cậu ta lao tới đó, chẳng có phòng bị gì nên rơi vào bẫy rập bị người ta giết. Vị hôn phu của cậu ta tới không kịp, chỉ còn ôm được một xác người lạnh ngắt. Sau này vị hôn phu kia cũng chỉ độc lai độc vãng một mình, ôm di ảnh cậu ta lang thang khắp chốn không tham gia tranh đấu thương trường nữa.
Trách cậu ta rằng hai người yêu nhau như vậy mà một chút tin tưởng cũng không có? Thôi đi, đứa trẻ con riêng sống cùng mẹ, ngày đêm phải chạy trốn vì bị đuổi giết, luôn phải nghe những tin tức trăng hoa của cha.. thì sao có thể dễ dàng đặt hết lòng tin cho người khác chứ? Haizz, đúng là số khổ. Hi vọng đời này cậu ta sớm nhận ra, đỡ phải chịu số phận chết yểu như trước.
"Nhưng gu anh cũng mặn đấy, thích ai không thích, đi thích gái có chồng!"


"Sao cậu không tự xem lại mình?" Khánh cười nhạt, đáp lời "Thích xem phim x của tình địch giả tưởng với người khác, cái đấy có đủ năng lực làm cậu cứng lên không?"


"Xấu tính thật nha~" Cậu ta ra vẻ xấu hổ, cúi mặt nhìn màn hình điện thoại của mình một cái rồi xoay ra cho Khánh xem "Nhưng tôi không thích nam x nữ, chỉ thích nam x nam thôi, anh thích cho anh đấy!"


"Trước đây cậu đâu ra tay độc thế này, sao giờ hủy hoại cả đời con gái nhà người ta rồi?" Khánh nhìn rõ dung nhan nữ chính trong AV sống động trước mắt. Aiii, được rồi, là cả nam nữ chính có được không? Hai thí sinh trong đội của anh, anh không quen mặt làm sao được?
Hòa Bình và Ngọc Hà, mãnh liệt vậy bảo sao hôm đó 12h Ngọc Hà mới xuống được giường.
"Mới vô ý vấp chân ngã vào ngực người yêu cậu một cái, nếu cố ý cậu băm người ta luôn à? Đây là xã hội pháp quyền đấy nhé?"


"Cô Hải Anh rất tốt với tôi đấy!" Cậu ta xì một tiếng, khinh thường "Mù mắt cũng thấy cô ta câu kéo chồng cô ấy, hơn nữa tên cặn bã kia còn thò chân ra ngoài. Anh nói xem hai kẻ khốn nạn như vậy có nên dạy cho một bài học hay không?"


"..." Khánh nhìn xem lời của cậu ta có mấy phần thật, nhưng sâu trong đôi mắt kia là gì anh thực sự đoán không ra. Có điều, liên tưởng những cái này vào với nhau Khánh thấy "khớp" thực sự. Cùng một đêm, Ngọc Hà bị người ta rape không biết trời đất là gì, Đức lại bị người ta lôi ra đánh tới mức phải nhập viện. Đã thế, đám người kia còn phá hỏng được camera hành trình và hộp đen ô tô, chạy thoát không bắt được nổi một mống.
Nếu không đủ năng lực có làm được việc này sạch sẽ đến thế không?
Hiển nhiên là không!
Và người đủ năng lực nhất, còn ai ngoài cậu trai trước mặt này?
"Hải Anh có ơn với cậu?"


"Khi tôi còn bé, có lần cùng mẹ đi trốn đã được cô ấy cứu!" Cậu ta nói thẳng "Cô ấy chẳng nhớ tôi là ai, bây giờ cũng không hề biết tôi là người như thế nào.. Nhưng không quan trọng, tôi sẽ đứng ngoài quan sát chỉ cần cô ấy sống tốt là được!"


"Ồ, vậy ra ngoài người yêu cậu cũng quan tâm cả người khác!" Khi cậu ta còn bé có nghĩa là chuyện đã rất lâu. Hải Anh luôn vậy sao? Cứ có khả năng liền đưa tay giúp người mà chẳng cần báo đáp?
Trời ạ, rốt cuộc Khánh đã cứu thế giới bao nhiêu lần mà lại gặp đãi ngộ tốt đến nhường này? Không chỉ được sống lại, còn được sống lại và quen với cô nữa chứ.
"Nếu mẹ cậu còn sống thấy được sự thay đổi này chắc vui lắm nè!"


"Hi, cảm ơn!" Cậu ta bĩu môi, mẹ cậu ta trước đây dắt theo cậu ta chẳng phải vì yêu thương gì hết. Bà ta chỉ muốn dùng cậu ta đổi lấy tiền bạc và địa vị của người cha sang quý kia mà thôi. Tiếc là đúng giây phút cuối cùng bà ta lại chết, người được hưởng mọi thứ chỉ có duy cậu ta mà thôi.
Thế nên nói tới yêu mẹ, cậu ta yêu, nhưng trong sự yêu thương ấy vẫn xen lẫn cả mỉa mai và giận hờn. Mỗi một lần bà định bỏ rơi cậu ta, định đem cậu ta ra làm bia đỡ đạn là một lần khiến trái tim non nớt của cậu ta băng giá..
"Anh nên cẩn thận một chút, cô Hải Anh là giảng viên nên rất coi trọng danh dự. Đừng để cô ấy vì anh mà mang tiếng là đồ đàn bà lăng loàn!"


"Đã rõ!" Khánh gật đầu, kiểu này phải đẩy nhanh quá trình kết thúc của cô và Đức rồi. Nếu không đợi lâu, Khánh sợ mình chìm đắm trong cô, không thoát ra được dẫn tới việc làm ra những hành động không hay với cô và bị kẻ khác có tâm chụp được.
Ai da, thật phiền phức.
Không hiểu Hải Anh còn tiếc gì ở cái đồ vô dụng đó nữa?
"Tôi có việc này muốn nhờ cậu được không?"


"Nhờ tôi?" Cậu ta ngạc nhiên nhìn lại, thấy vẻ mặt nghiêm túc của Khánh liền gật đầu lắng nghe "Anh nói đi!"


"Hải Anh có kế hoạch của riêng mình, đừng can thiệp quá sâu vào chuyện của cô ấy!" Khánh thẳng thắn chia sẻ "Mọi thứ liên quan đến thí sinh của tôi hãy để tôi quản lý, nhất định sẽ không khiến cậu thấy thất vọng!"


"Video này?" Cậu ta lắc lắc điện thoại, nửa miệng cười "Có biết hôm đó tôi mất bao nhiêu tiền mời cả khu trọ đi chơi, lại thuê bảo an đứng canh gác và lén đặt máy quay chụp mới có những thước phim đẹp nhường này không?"


"Đẹp nên cậu chỉ muốn xem một mình?"


"Hiển nhiên là không! Nếu cô ta vẫn còn le ve phá hoại cuộc sống của cô Hải Anh tôi sẽ công bố cho cả thế giới thấy!"


"Vậy là được rồi!" Khánh gật đầu "Thời điểm hiện tại chưa thích hợp, hơn nữa chính cậu cũng biết mà.. càng trèo cao ngã càng đau. Đợi khi ai đó yêu sâu đậm rồi, biết được sự thật này hẳn trái tim sẽ càng đau đớn.."


"Ý anh là.."


"Chính là như vậy!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi