GIÁO SƯ TỪ NHỚ MÃI KHÔNG QUÊN

Tai Triệu Thính Khê nóng bỏng, cô như bị đầu độc, lặng lẽ nhắm mắt, nhón chân lên hôn môi anh.

Điện thoại trong túi xách đột nhiên vang lên.

Hai người nhìn nhau không rời mắt, trong mắt chỉ có đối phương, mặc kệ tiếng chuông điện thoại.

Âm thanh vang lên không ngừng.

Từ Thanh Xuyên cười khẽ, xoa xoa mi tâm nói: “Em nghe điện thoại trước đi.”

Miệng Triệu Thính Khê như dính keo, cô chạy lại lấy điện thoại ra khỏi túi xách.

Thanh âm của Thang Nghê truyền đến: “Bà nhỏ ơi, em có bận tạo em bé đâu mà bắt máy lâu thế?”

Triệu Thính Khê thật sự chuẩn bị tạo em bé bỗng chột dạ, cô nhỏ giọng hỏi: “Anh tìm em có việc gì không?”

Thang Nghê nghiêm mặt nói: “Vừa rồi ban tổ chức Kim Hải Đường liên lạc với anh mời em ngày mai tham gia lễ trao giải.”

Kim Hải Đường là giải thưởng trong nước mới nổi gần đây, tổ chức hai năm một lần, có trọng lượng cực kỳ cao trong nghề, nhiều ảnh đế ảnh hậu lấy giải Kim Hải Đường để làm vinh.

Trước đó có tin tức ban tổ chức nhìn trúng tác phẩm của Triệu Thính Khê, nhưng vẫn chậm chạp chưa thông báo ra ngoài.

Triệu Thính Khê hỏi: “Chẳng phải nói em không cần tham gia sao?”

Thang Nghê nói: “Hạng mục giải thưởng có điều chỉnh nên thông báo gấp. Anh đã bảo Kim Kỳ đặt vé máy bay xong rồi, 11 giờ tối nay bay đến Đế Đô, đến đó sẽ liên lạc sau!”

Cúp máy, Triệu Thính Khê chu môi.

Từ Thanh Xuyên ở bên cạnh nghe được loáng thoáng, xoa đầu cô hỏi: “Có việc phải xử lý hả?”

Triệu Thính Khê đáng thương gật đầu: “Ngày mai em sẽ tham gia lễ trao giải Kim Hải Đường, hôm nay phải đến sân bay.”

Từ Thanh Xuyên ôn tồn an ủi: “Công việc quan trọng hơn, sau này rảnh sẽ đi chơi sau.” Vừa nói anh vừa thu dọn quần áo khi nãy đã lấy ra.

Triệu Thính Khê buồn bã đứng bên cạnh anh.

Từ Thanh Xuyên cười: “Thích ngâm suối nước nóng đến vậy à? Ở Đế Đô cũng có rất nhiều nhiều khách sạn suối nước nóng, lễ trao giải kết thúc em có thể đến đó chơi.”

Cô ôm cổ anh, nũng nịu nói: “Nhưng em chỉ muốn ngâm suối nước nóng cùng anh thôi.”

Từ Thanh Xuyên thuận thế ôm cô vào lòng, trêu chọc nói: “Hay em bỏ anh vào vali của em được không?”

Triệu Thính Khê cười lên: “Không muốn đâu, chồng đẹp trai như vậy bị nhăn nhúm thì xấu lắm.”

Lên máy bay với Kinh Kinh và Kim Kỳ, Triệu Thính Khê chưa bao giờ nghỉ dưỡng với chồng được ngày nào đành bi thương rời đi. Nghe Kinh Kinh báo lịch trình ngày mai.

Lúc máy bay hạ cánh đã gần nửa đêm, Thang Nghê cử tài xế đến đón, sợ ngày mai trạng thái làn da không tốt nên Triệu Thính Khê vừa đến khách sạn đã ngủ ngay.

Xế chiều ngày hôm sau, đội stylist được Thang Nghê sắp xếp đến. Sẫm tối tài xế đón Triệu Thính Khê đến lễ trao giải.

Cửa xe vừa mở ra đã có rất nhiều ống kính chỉa về phía này, Triệu Thính Khê mặc váy dài màu đen, sau lưng khoét sâu hình chữ V, tóc uốn gợn sóng xõa một bên, lộ ra phần lưng trắng như tuyết.

Cô cầm túi xách cười chào các ký giả, ống kính chớp nháy liên tục.

Triệu Thính Khê ký tên lên tường rồi đi theo nhân viên làm việc vào trong hội trường trao giải, ngồi xuống chỗ của mình.

Một bóng người màu đỏ đi thoáng qua, Triệu Thính Khê ngước nhìn, là nữ nghệ sĩ Thiên Trúc vừa mới nổi nhờ bộ phim hành động trong năm nay.

Thiên Trúc Khoảng chừng 20 tuổi, vào giới được vài năm thì nổi danh nên kiêu.

Lúc cô ta ký tên trên tường đã thấy Triệu Thính Khê, hai người chưa từng đồng thời xuất hiện, cô ta lạnh nhạt nhìn, không muốn chào hỏi.

Bên trong khán phòng có không ít ký giả chụp ảnh, Thiên Trúc lập tức nấm váy bước lên hai bước, đi trước Triệu Thính Khê.

Thứ nhất cô ta không muốn ai cướp ánh đèn sân khấu, thứ hai người nổi hơn phải đi trước.

Thiên Trúc không muốn thất bại trước khí thế của bất kỳ ai.

Hai người một trước một sau đi vào, ống kính liên tục nháy về phía hai người. Triệu Thính Khê hiểu được tính toán của cô ta, cười lắc đầu.

Trong khán phòng, Triệu Thính Khê ngồi hàng sau ghế Thiên Trúc, người bên cạnh cô ta là nữ nghệ sĩ tên Lý Mạn. Lý Mạn sắp hết hạn hợp đồng với công ty, muốn làm thân với Thiên Trúc để nhảy vào cùng công ty cô ta, vì vậy nhiệt tình trò chuyện với cô ta.

Lý Mạn: “Thiên Thiên, đã nghĩ xong cảm nghĩ sau khi nhận giải chưa?”

Thiên Trúc vốn đang ra vẻ, nghe Lý Mạn hỏi thì ngượng ngùng cười: “Chưa chắc đã nhận được giải, suy nghĩ cảm nghĩ trước thì có ích lợi gì?”

Lý Mạn lắc đầu một cái, “Cô khiêm tốn quá, tôi có cảm giác giải nữ chính xuất sắc nhất sẽ thuộc về cô, tin tôi đi, trực giác của tôi luôn chính xác.”

Thiên Trúc: “Tôi cảm thấy chưa chắc đâu, được đề cử còn có các tiền bối thâm niên khác nữa!”

Hai người nói qua nói lại, Triệu Thính Khê được đề cử giống giải nhíu mày, sao mình lại thành tiền bối thâm niên rồi!

Cô nghiêng đầu nhìn hai người, Lý Mạn lịch sự gật đầu chào, Thiên Trúc không tỏ vẻ gì, tựa như không nhìn thấy cô.

“Tiểu Khê?” Giọng nam quen thuộc vang lên bên cạnh, Triệu Thính Khê quay đầu thì thấy Trì Dịch đứng cạnh mình 

Lý Mạn và Thiên Trúc ngồi phía sau thấy Trì Dịch đến bèn rối rít đứng dậy. Thái độ Lý Mạn đối xử với Trì Dich nhiệt tình hơn Thiên Trúc nhiều, khuôn mặt nhỏ hận không thể nở hoa. Vẻ lạnh lùng của Thiên Trúc cũng biến mất, lễ phép chào hỏi với Trì Dịch, tựa như bạn tốt lâu năm.

Triệu Thính Khê vô cùng xúc động, diễn xuất Thiên Trúc tốt ghê.

Trì Dịch nhàn nhạt gật đầu chào hai người.

Anh ngồi xuống cạnh Triệu Thính Khê: “Bộ phim anh đầu tư đã bắt đầu quay, diễn viên em đề cử rất cừ.” Trì Dịch vừa nói vừa giơ ngón cái.

Triệu Thính Khê bật cười, kiêu ngạo ngẩng cao đầu: “Anh hỏi em là quá đúng, chứng tỏ mắt anh tốt!”

Trì Dịch cũng cười, hỏi: “Thầy Từ không đi cùng em hả?”

Triệu Thính Khê nhớ đến kỳ nghỉ suối nước nóng chết yểu của mình thì phồng má, “Chắc giờ anh ấy đang vui vẻ hưởng thụ kỳ nghỉ!”

Ở hàng sau Lý Mạn thấp giọng trò chuyện với Thiên Trúc: “Trì Dịch và Triệu Thính Khê thân nhỉ?”

Thiên Trúc lắc đầu: “Hai người đó từng tham gia chung show mà, chắc quen xã giao thôi.”

Lý Mạn lại hỏi: “Đúng rồi, nghe nói Triệu Thính Khê là bà chủ của công ty cô hả?”

Thiên Trúc là nghệ sĩ dưới trướng Cửu Nghiệp, lúc tin Triệu Thính Khê kết hôn được tung ra thì biết thêm cô là bà chủ của công ty, ban đầu còn dè chừng cô, nhưng cô ta gia nhập công ty lâu rồi mà chưa từng thấy bóng dáng Triệu Thính Khê.

Thiên Trúc cười cười: “Bà chủ nói cho dễ nghe thôi, nếu vợ chồng họ có quan hệ tốt tại sao không mang Triệu Thính Khê về Cửu Nghiệp rồi đập bao nhiêu tài nguyên lớn lên người cô ta? Người có tiền yêu thích sắc đẹp, chẳng có tình cảm chân thành gì đâu “

Lý Mạn gật đầu: “Cũng đúng.”

Lễ trao giải nhanh chóng bắt đầu, Thiên Trúc ngồi ngay ngắn trên ghế.

Giải nam nữ chính xuất sắc nhất được trao cuối cùng, có ba người được đề cử cho giải thưởng này là Triệu Thính Khê, Thiên Trúc và một nghệ sĩ nữ nổi danh.

Triệu Thính Khê trông nhàn nhã tựa lưng vào ghế, còn đang thảo luận với Trì Dịch về diễn xuất của mình trong phim.

Thiên Trúc thì tự tin rất nhiều, cô ta bày ra một nụ cười hoàn mỹ, tùy thời đón ống kính. Cô ta tràn đầy lòng tin, trong lòng thầm lập đi lại bài phát biểu đã chuẩn bị trước.

MC cầm tờ giấy, tuyên bố giữa tiếng bàn luận của khán giả: “Giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất thuộc về Triệu Thính Khê!”

Ống kính quay đến, Triệu Thính Khê nhướng mày, ưu nhã đứng lên vẫy tay với mọi người.

Thiên Trúc ngồi hàng sau sắc mặt trắng bệch, cô ta đã chuẩn bị chu toàn, không ngờ bị trượt giải.

Lý Mạn nhìn Thiên Trúc rồi cười mỉa.

Triệu Thính Khê lên sân khấu, MC mời khách mời lên trao giải.

Một người đàn ông mặc âu phục bước ra, cầm cúp ung dung bước đến. Khán giả bên dưới chợt sôi trào.

Triệu Thính Khê quay sang nhìn, Từ Thanh Xuyên cười tươi tắn đứng bên cạnh cô.

Cô chớp chớp mắt, nhất thời không kịp phản ứng.

Người này….không phải đang ở khách sạn suối nước nóng sao? Tại sao lại đến lễ trao giải, còn làm khách mời trao giải nữa???

Dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay liên tục, những người trong giới đều biết quan hệ của hai người. Chồng trao giải cho vợ, còn vợ tỏ ra mình thật sự chẳng biết gì.

Quá lãng mạn!

MC cười hỏi: “Khê Khê, có thích món quà bất ngờ tôi chuẩn bị cho cô không?”

“Tôi rất thích, cảm ơn ban tổ chức.” Triệu Thính Khê không giấu nổi vẻ hạnh phúc, sau đó cô lanh lợi nói vào micro: “Nhưng anh nhà tôi bận việc cực khổ, tôi vẫn hy vọng anh ấy có thể nghỉ ngơi ở nhà “

Dưới khán đài lập tức ồn ào lên.

Từ Thanh Xuyên không nhịn được cúi đầu cười.

Dưới khán đài, Lý Mạn nhích lại gần Thiên Trúc: “Hình như không giống kiểu tình cảm không tốt nhỉ?”

Thiên Trúc càng nhìn càng ghét Triệu Thính Khê, cười lạnh nói: “Giả bộ thôi, ai không biết.”

Từ Thanh Xuyên trao cúp cho Triệu Thính Khê, nhẹ ôm cô một cái. Triệu Thính Khê phát biểu cảm nghĩ nhận giải, cúp rất nặng nên Từ Thanh Xuyên tự giác cầm giúp cô.

MC chua tận răng.

Trước khi hai người đi xuống, MC đột ngột nói: “Hôm nay Tiểu Khê được nhận giải, anh Từ có quà gì muốn tặng vợ không?”

Từ Thanh Xuyên hơi nghĩ ngợi rồi nói: “Thật ra tôi không có chuẩn bị quà, vậy..chuyển hết cổ phần của Cửu Nghiệp làm quà cho cô ấy đi.”

Cằm MC muốn rớt xuống luôn.

Công ty giải trí Cửu Nghiệp tiếng tăm lừng lẫy trong giới nói đưa là đưa thật luôn á?!

Từ Thanh Xuyên vẫn giữ dáng vẻ tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến: “Dự định ban đầu tôi gây dựng Cửu Nghiệp là vì vợ tôi.” Anh nhìn Triệu Thính Khê đầy thâm tình: “Bây giờ nên hoàn vật về với chủ thôi.”

Vẻ mặt ngại ngùng của Triệu Thính Khê như viên kẹo tẩm thêm đường.

Khán giả bên dưới bị rải đường đang gào thét.

Mặt Thiên Trúc xanh lè, đến tận lúc này mới tin mình chơi dạy.

Vừa rồi mình đã làm gì?

Cướp sân của bà chủ?

Nói bà chủ lớn tuổi?

Cô ta xong đời rồi!

Lễ trao giải kết thúc lập tức có người dấy lên nghi ngờ: Lúc Cửu Nghiệp được thành lập Triệu Thính Khê đang phát triển sự nghiệp ở nước ngoài. Anh Từ và Triệu Thính Khê một người trong nước một người ở ngoài, hai người chưa chắc đã quen biết, tại sao anh Từ lại nói thành lập Cửu Nghiệp vì Triệu Thính Khê. Tại lễ trao giải hai người tỏ ra ngọt ngào đều là giả tạo.

Triệu Thính Khê thấy tin này trên hot search thì vừa tẩy trang vừa đăng bài lên Weibo: Đã quen biết anh nhà từ trước khi thành lập Cửu Nghiệp. Ps: Đây không phải là câu chuyện vừa gặp đã yêu, là câu chuyện gương vỡ lại lành nha.

Cư dân mạng bị chua: Trời ạ, vốn nghĩ hai người có câu chuyện êm dịu, không ngờ còn có phần tiếp theo!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi