Editor: Cẩm Hi
Danh tiếng của chàng trai đang ở ngay trước mắt, tại sao lại phải cần thêm người hỗ trợ?
“Không ngờ bên đó vẫn còn thủ đoạn để ép chuyện này xuống.”
“Phó Diệc là bảo bối của Từ Thời Giai mà, không đến đường cùng thì chị ta sẽ không vứt bỏ đâu.”
……
Giới giải trí lại bùng nổ một lần nữa!
“Tin tức nội bộ” của quận Triều Dương không ngờ lại khiến cho Phó Diệc rút ra khỏi nước sôi lửa bỏng, tuy không rút lui hoàn toàn, nhưng tốt xấu gì cũng chưa đến mức bị nấu chín, ăn đến xương cốt cũng chẳng còn.
Nhưng kể cũng khéo, vào đúng cái thời điểm mấu chốt này thì một ca sĩ nổi tiếng bị cảnh sát quận Triều Dương bắt giữ, chuyện này khiến cho tin tức tình ái của Phó Diệc hoàn toàn không đáng giá nhắc tới, mặc dù đời sống cá nhân của Phó Diệc có chút hỗn loạn, nhưng ít nhất anh ta không phạm luật, nói chung người qua đường sẽ luôn nhặt những dưa quan trọng hơn để ăn.
Nhưng người trong nghề đều biết mấy tin nóng trong giới giải trí không phải ngẫu nhiên mà có, bạn chỉ cần bỏ tiền ra thì muốn tin tức nào mà chả được, có thể thấy được lần này Từ Thời Giai đã bỏ ra bao nhiêu công sức để dẹp gọn chuyện này cho Phó Diệc.
Tuy nhiên 《pick98》 không hề bị ảnh hưởng bởi những chuyện này, độ hot vẫn không hề suy giảm, giai đoạn đầu đã được tuyên truyền đầy đủ, lại cộng thêm fan của Phó Diệc, cùng với một ít nhiệt từ các thực tập sinh, số người xem trực tuyến của tập đầu tiên đã đạt 102 vạn (1,02 triệu), đồng thời khi tập đầu tiên kết thúc, trang bình chọn cũng được mở ra, thông báo chính thức bắt đầu cuộc chiến giữa 98 thực tập sinh cũng như công ty phía sau bọn họ.
“Xin chào …… chào huấn luyện viên, chào…… chào…… mọi người, tôi là Duẫn Trần Tây…… Đến từ……. công ty giải trí First.”
“Đừng lo lắng, bạn có giới thiệu thêm về bản thân không, chẳng hạn bạn đến từ đâu, vì sao lại tham gia chương trình này.” Phó Diệc là huấn luyện viên chính nên tất nhiên sẽ là người đặt câu hỏi nhiều nhất.
Không biết có phải do quá lo lắng không, Duẫn Trần tây ra sân đầu tiên nhưng vì lo lắng quá mức cho nên nửa ngày rồi mà chưa nói được câu nào, nước mắt lưng tròng, cắn chặt môi kìm nén nước mắt.
“Bạn có muốn uống chút nước trước khi bắt đầu diễn không.” Phó Diệc ngồi ở vị trí ban giám khảo giơ bình nước lên, Duẫn Trần Tây vẻ mặt không thể tin tưởng mặt, lon ton chạy tới gần Phó Diệc nơm nớp lo sợ nhận lấy chai nước, uống hai ngụm để bình tĩnh lại, chuẩn bị cho phần biểu diễn của mình.
Ngay khi âm nhạc vang lên, ánh mắt vốn đang rụt rè chợt thay đổi, vũ đạo uyển chuyển lưu loát làm các thực tập sinh ngồi dưới phải há miệng cảm thán không ngừng.
Quả nhiên, cuối cùng thì Duẫn Trần Tây là người đầu tiên vào lớp A.
Mà bên này Tô Điềm vừa xem chương trình, vừa nhắn tin với Tử Dữu.
Tô Điềm không phải Tô Ngọt: Duẫn Trần Tây này được đấy, kịch bản khá tốt, sự đối lập giữa on và off sân khấu rất đáng yêu, hơn nữa lúc cười rộ lên còn lộ ra hai cái răng nanh, chắc sau hôm nay sẽ hút không ít fan.
Gọi tôi là Tử Dữu bưởi bưởi bưởi: Đúng vậy, vỗ tay kính chào, hình tượng ngượng ngùng được đắp nặn quá tốt, mà tớ cứ tưởng chương trình sẽ không để cho cái người nói không lên lời này lên tiết mục đầu tiên cơ.
Tô Điềm không phải Tô Ngọt [1]: Anh hùng ý kiến giống nhau.
[1] Điềm (甜) và Ngọt (甜) phát âm giống nhau.
Gọi tôi là Tử Dữu bưởi bưởi bưởi: Đắc ý.jpg
Tô Điềm không phải Tô Ngọt: Trước giờ Ngân Thần với TS vẫn bất hòa, có khi sẽ được biên tập lại cho cùng nhau đấy.
Gọi tôi là Tử Dữu bưởi bưởi bưởi: Không biết tập này có chiếu đến phần của Lục Tử Lâm không, Ninh tổng có tiết lộ tí gì cho cậu không, hí hí.
Tô Điềm không phải Tô Ngọt: Không có, từ từ xem đi. Tớ nghĩ chắc là sẽ chiếu luôn trong tập đầu đấy, Lục Tử Lâm sẽ xuất hiện ở cuối tập và bị phê bình nhiều, hơn nữa trong ca khúc chủ đề cũng không thấy cậu ta ở lớp A, mà độ chú ý cũng không thấp, đội ngũ chương trình sẽ không bỏ qua cơ hội này để xào nhiệt đâu.
Gọi tôi là Tử Dữu bưởi bưởi bưởi: Ừa ừa.
Tô Điềm và Tử Dữu không nói nữa mà tập trung xem chương trình, nhưng ngoài Duẫn Trần Tây lúc đầu ra, còn có vài thực tập sinh nữa hát ổn định, thực lực không tồi, cũng có thêm một hai người vào được lớp A, nhưng đều không gây được ấn tượng mạnh như Duẫn Trần Tây.
Mãi cho đến phút thứ 54 của chương trình, logo của công ty giải trí Ngân Thần và công ty giải trí TS cùng xuất hiện trên màn hình lớn.
“Xin chào mọi người, chúng em là thực tập sinh của công ty giải trí Ngân Thần.”
Kỳ Hạo Nhiên, Lâm Gia Thụ, Lục Tử Lâm, ba người đồng thanh chào xong, hình ảnh cũng chuyển sang thực tập sinh của công ty giải trí TS: “1, 2, chào mọi người, chúng em là thực tập sinh đến từ công ty giải trí TS.”
Nụ cười chuẩn mực, thanh xuân đầy sức sống, cúi người chào hỏi, còn có khuôn mặt tinh xảo không thể phớt lờ. Không thể không nói, những người được TS chọn lần này có lẽ đã được chọn lựa từ rất lâu rồi, sau đó được đào tạo theo mô hình tiêu chuẩn của nhóm nhạc Hàn Quốc.
Kỳ Hạo Nhiên và Lâm Gia Thụ đã luyện tập trong một thời gian dài, thân hình tương đồng, độ phối hợp ăn ý cũng cao, cho nên phần hát và nhảy bài 《Shape of You》 đều rất hoàn chỉnh, đặc biệt là phần vũ đạo rất bắt mắt, có thể thu hút ánh nhìn ngay lập tức.
Kỳ Hạo Nhiên mạnh về vũ đạo, Lâm Gia Thụ mạnh về hát, hai thế mạnh bổ sung cho nhau, nên nhất thời khó có thể xét xem ai giỏi hơn, chỉ là ngoại hình của họ không phải xu hướng hiện nay, một người hơi tóc quăn xù giống Samoyed, một người thì để đầu tóc ngắn, mang theo khí thế không che lấp được.
“Sân khấu rất hoàn chỉnh, cả hai đều không tồi, nhưng vẫn còn thiếu một chút…… Cho nên xếp hạng cuối cùng của các bạn là……”
Trước khi Phó Diệc công bố kết quá xếp hạng, hình ảnh đã chuyển tới nhóm thực tập sinh của công ty giải trí TS.
Huấn luyện viên rap bên cạnh trêu Phó Diệc: “Đàn em của cậu kìa.”
Phó Diệc cũng không ngại ngùng, cầm lấy micro lên nói thẳng, “Các bạn đến từ TS, hy vọng rằng các bạn có thể nghiêm khắc với bản thân, vì tôi đang ngồi trên cương vị là huấn luyện viên chính, nên tôi sẽ càng yêu cầu khắt khe hơn với các bạn.”
Điện thoại của Tô Điềm tinh một tiếng, cầm lên xem, là Tử Dữu bực bội gửi tin nhắn qua.
Gọi tôi là Tử Dữu bưởi bưởi bưởi: Đúng là biết diễn.
Tô Điềm không phải Tô Ngọt: Đừng tức giận, nếu đã nói vậy thì cơ bản mấy người này chạy không thoát khỏi lớp B trở xuống đâu đâu.
Thực tập sinh của công ty giải trí TS chọn một bài hát Hàn Quốc không quá nổi tiếng ở trong nước nhưng tương đối bắt tai và hát lại bằng tiếng Trung, đồng thời cũng cải biên lại vũ đạo, ngoại trừ một thực tập sinh mắc lỗi bị vấp một cái khi thay đổi đội hình, nhưng cũng không có ảnh hưởng gì lớn, những người còn lại đều phát huy ổn định, thể hiện ra tố chất của thực tập sinh tiêu chuẩn, rất có phong phạm để chuẩn bị debut.
Đối với xếp hạng của hai đội, rõ ràng các huấn luyện viên đã có một cuộc thảo luận sôi nổi, Tô Điềm xem mà cũng nôn nóng theo, đội ngũ sản xuất trong nước không thể nào không tham khảo cách biên tập của bản gốc nước ngoài được, nếu tham khảo theo bản gốc, Lục Tử Lâm sẽ phải diễn trước khi công bố xếp hạng của hai nhóm kia.
5——
4——
3——
2——
1——
Chính lúc này.
“Xin chào mọi người, em là Lục Tử Lâm đến từ công ty giải trí Ngân Thần.”
“Tại sao bạn không chuẩn bị chung tiết mục với các thực tập sinh cùng công ty?”
Lục Tử Lâm nắm chặt micro, lễ phép cười: “Bởi vì em chưa được đào tạo chính thức để trở thành idol, cho nên không theo kịp ạ.”
Huấn luyện viên thanh nhạc Phương Dương cúi đầu xem tài liệu về Lục Tử Lâm, nhẹ nhàng hỏi: “Tôi thấy bạn là sinh viên diễn xuất chuyên nghiệp, tại sao bạn lại tham gia chương trình này?”
Tô Điềm đổ mồ hôi tay, thầm cầu nguyện: Đừng có mà nói chuyện lung tung, chị cầu xin cậu đấy, làm ơn.
“Bởi vì với em mà nói, đây là một cơ hội để thử súc, có rất nhiều chuyện không thể mặc định là em không thể làm được, ví dụ nói bạn xuất thân từ trường diễn xuất thì bạn không thể làm idol, nếu bạn là ca sĩ hay dancer thì bạn không thể đóng phim, đây đều là biểu diễn nghệ thuật, em nghĩ rằng không nên phân rõ giới hạn như vậy. Em có đủ can đảm để thử, cũng chấp nhận những hậu quả có thể xảy ra. Dù là tốt hay xấu.”
Phương Dương dường như đồng ý với ý kiến của Lục Tử Lâm, âm điệu khi nói cũng cao hơn “Vậy bạn muốn biểu diễn tiết mục gì?”
“Chúng ta mỉm cười nói tạm biệt, dù biết rằng lời tạm biệt còn rất xa.”
Một bản piano cộng với một câu thoại, hãy để anh ta trở thành 《 nghệ sĩ dương cầm trên biển 》[2] cả đời phiêu bạt, rong ruổi trên biển.
[2] Đây là một bộ phim của Ý, sản xuất năm 1998, kể về cuộc đời của một thiên tài piano huyền thoại.
Tuy không có bất kỳ lớp hoá trang nào, nhưng cũng đã đem các chi tiết cảm xúc của nhân vật thể hiện một cách sống động trong tiếng đàn piano và lời thoại, mặc dù nó trái ngược với sắp xếp ban đầu của mình, nhưng Tô Điềm cảm thấy kế hoạch này còn mang lại hiệu quả mạnh hơn so với kế hoạch lúc đầu của cô.
Không biết đây là ý tưởng của Ngân Thần hay là Ninh tổng, hoặc liệu có phải chuyện này do một mình Lục Tử Lâm lên kế hoạch?
Giờ Lục Tử Lâm đã không cần phải lo về đề tài nữa rồi, hoàng tử piano, chàng trai dịu dàng, kỹ năng diễn xuất, chỉ cần dán ba cái nhãn này lên người là đủ rồi.
Gọi tôi là Tử Dữu bưởi bưởi bưởi: Trời ơi, cậu ấy còn chơi được cả piano kìa!! Why!! Tại sao giờ tớ mới biết?!!!
Tô Điềm không phải Tô Ngọt: Tớ biết cậu ta có thể chơi piano từ trước rồi, chỉ là không ngờ lại đàn hay tới vậy.
Ban đầu Tô Điềm thấy trong sơ yếu lí lịch của Lục Tử Lâm có ghi nhạc cụ sở trường là piano, điểm này có thể sẽ có lợi cho các vòng thi sau, nhưng không ngờ trình độ piano của Lục Tử Lâm lại chuyên nghiệp như vậy.
Gọi tôi là Tử Dữu bưởi bưởi bưởi: Tô Tạc Thiên biết tuốt!!!
Gọi tôi là Tử Dữu bưởi bưởi bưởi: A a a a gõ sai rồi, là Tô Tạc Thiên!!!
Tô Điềm không phải Tô Ngọt: Chuẩn bị chiếu xong rồi đấy, các tài khoản của cậu đã sẵn sàng chưa? Sắp công bố vòng vote đầu tiên rồi, trước chúng ta phải xem cách thức vote đã, để còn tính xem nên vote bao nhiêu phiếu.
Gọi tôi là Tử Dữu bưởi bưởi bưởi: Rõ! Tất cả đã sẵn sàng!
Chương trình vẫn đang tiếp tục: “Chúng tôi xin công bố đánh giá xếp hạng của các thực tập sinh đến từ Ngân Thần, đầu tiên là lớp A có Kỳ Hạo Nhiên, Lâm Gia Thụ, xin chúc mừng các bạn” —— Double A chính thức ra đời.
“Chúng tôi xin công bố đánh giá xếp hạng của các thực tập sinh đến từ TS, đầu tiên là lớp A không có ai, lớp B có Hoàng Triết, Hạ Tư, Lý Luyện và Kỳ Lân; lớp C có Dương Tiệp. Hy vọng các bạn sẽ tiếp tục cố gắng.”
“Và đánh giá xếp hạng của Lục Tử Lâm, bạn nhận được lớp D. Mặc dù bạn đã biểu diễn khá tốt, cũng chơi được nhạc cụ, nhưng lại không thể hiện được giọng hát và vũ đạo, điều bắt buộc phải có đối với một nhóm nhạc nam, và đây là nhận xét toàn diện.” Phó Diệc nhìn Lục Tử Lâm, cổ vũ nói: “Hy vọng bạn sẽ học tập chăm chỉ ở lớp D, hãy cố gắng lên.”
Tô Điềm đã đoán trước được kết quả này nên cũng không thất vọng, mà ngược lại biểu hiện của Lục Tử Lâm lại làm cô cảm thấy kinh ngạc, nếu thể hiện tốt sẽ càng có cơ hội phát huy hơn nữa.
Sau đó, ở cuối chương trình là thông báo cách thức bình chọn trên nền nhạc của bài hát chủ đề, Tô Điềm cũng không xem mà bận rộn quản lý Weibo quản lý với đi kêu gọi phiếu bầu.
Gọi tôi là Tử Dữu bưởi bưởi bưởi: Tớ không cân hết được, tổ quản lý nên tuyển thêm người đi!! Chả chừa lại cho tớ chút khe hở nào để đu idol luôn đây này!
Tô Điềm nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, nhìn lượng người theo dõi Trạm trên Weibo đang không ngừng tăng lên, liền quyết định bắt đầu tuyển người.
Danh tiếng của chàng trai đang ở ngay trước mắt, tại sao lại phải cần thêm người hỗ trợ?