GỌI DƯỢNG LÀ CHỒNG



" thôi...thôi mà Lam Y, xin cậu đó, đừng để mình bị mời phụ huynh chứ " Hi Vãn nhìn cục tức trong người Lam Y ngày càng đang dâng trào.

Sợ rằng mình sẽ bị mời phụ huynh chung với Lam Y thì chỉ có nước cuốn mền ra khỏi nhà
Lam Y vẫn đang ngồi điềm đạm ở ghế, nhìn người thầy giám thị với gương mặt thách thức.

Trường này cô nổi tiếng với danh Lam tiểu thư ai mà chẳng biết, chỉ có kẻ nào gan dạ lắm mới dám động đến cô
" ha ? Đúng là ba mẹ không biết dậy cô, vậy thì để tôi dậy cô thây ba mẹ cô " Thầy giám thị, ông ấy đang bước lại gần cô với cây roi mây trên tay.

Chưa kịp làm gì đã bị cô nắm lấy cây roi trong tích tắc, khiến ông ta không kịp trở tay
" thể loại như ông, đừng hở ra cứ mở miệng là kêu gọi ba mẹ người khác.

Ông nghĩ ông xứng sao ? hửm " Lam Y nhăn mặt, vẻ khó chịu đã lộ rõ.

Cô vẫn còn tôn sư trọng đạo, chả muốn động tay gì đến thầy ấy đâu 
" tôi không nhiều lời với các cô nữa, lặp tức gọi phụ huynh lên đây cho tôi.

Đúng...đúng là mất dậy mà, chỉ có thể loại mất dậy, vô lễ mới đẻ ra loại giống như vậy thôi, hừ không nói nổi " Ông ta tức giận mà mắng chửi đủ điều.


Cứ chửi cho thỏa miệng mình đã nhưng ông ấy cũng chẳng nghĩ đến hậu quả phía sau 
Vừa bước đi được mấy bước chân, ông đã bị một lực mạnh từ phía sau nắm lấy cổ áo ông kéo lại.

Chưa kịp phản ửng đã bị một cú đấm mạnh vào ngay trung tâm khuôn mặt
" đừng xúc phạm ba mẹ người khác " Đụng ai thì được đừng hòng đụng đến ba mẹ của cô cũng như người bạn thân của mình.

Hi Vãn nhanh hơn Lam Y một bước, cô nắm lấy cổ áo ông và cho ông một cú đấm thần chưởng
" cô...cô đợi đó, lập tức mời phụ huynh đến cho tôi " Thầy giám thị tức giận, ông ấy che đi một bên mắt đã bị tím lên do cú đấm khi nãy
....
" thầy mời tôi đến đây, không biết có việc gì không ạ " Mẹ của Hi Vãn, bà ngồi phía bên tay trái của ông ấy.

Nhìn ông ta rồi lại xoay qua nhìn cô con gái của mình
" chị đợi một lúc, phụ huynh của em còn lại đến chúng ta sẽ cùng nhau trao đổi " Thầy giám thị tay vẫn còn đang giữ chặt một bên mắt, vừa nói vừa liết nhìn Lam Y và Hi Vãn
" Lam Y, con bé không có ba, mẹ của con bé đang ở Nga, từ lâu rồi không về thăm con bé " Bà nghe ông ta nói như vậy, giọng nói nhẹ nhàng mà lên tiếng.

Mẹ Hi Vãn vẫn chưa biết chuyện mẹ cô, bà đã trở về vào hôm qua, cô vẫn chưa báo cho Hi Vãn biết nên Hi Vãn và mẹ mĩnh cũng chưa thể nào biết được
Sau lời nói đó, cánh cửa phòng giám thị đột nhiên bị mở tung ra.

Người đàn ông mang theo khí chất bất phàm cùng gương mặt cương nghị tiêu sái không góc chết bước đến gần bên chỗ Lam Y 
" không có ba, nhưng con bé có dượng " Bạch Phong Thần đi đến, hắn ta nhẹ nhàng kéo chiếc ghế ra, sắc mặt chẳng thây đổi mà ngồi xuống kế bên Lam Y
Thấy hắn xuất hiện ở đây, Lam Y liền tỏ ra vẻ mặt khó chịu.

Cô không muốn cho Hi Vãn và mẹ của cô ấy biết mình có một người dượng, đặt biệt là rất trẻ.

Nếu vậy mọi người sẽ nghĩ gì về mẹ của cô và ngay cả cô nữa.

Lam Y luôn muốn dấu hết tất cả mọi chuyện của Như Tuyết, cô không muốn cho bất kể một ai biết cả, ngay cả Hi Vãn cũng không ngoại lệ
Hắn chẳng màng đến thái độ của cô, đưa tay lên vuốt nhẹ tóc, nhìn cô bằng ánh mắt triều mến.

Rồi lại xoay lên ngước nhìn ông ta bằng đôi mắt không thể nào lạnh hơn nữa.

Hắn thở dài một hơi rồi điềm đạm lên tiếng
" hôm nay mời hai vị đến đây, tôi muốn thông báo một việc.

Sáng hôm nay, giờ Hóa cả hai đã không học bài và không làm được bài kiểm tra.


Sau đó cô Hóa đã mời hai em ấy xuống đây để viết kiểm điểm " Ông ta vừa ôm một bên mắt, vừa nói với thái độ vô cùng tức giận
" chỉ như vậy thôi sao ? " Bạch Phong Thần nghe ông ta nói vậy, gương mặt vô cảm nhìn ông ta.

Không học bài cũng đã là một tội kha khá, vậy mà hắn vẫn dửng dưng xem như đây là một chuyện bình thường
" chưa hết, khi xuống đây tôi đã dạy bảo và có la rầy hai em, vì để hai em ấy sợ và không dám tái phạm lại lần hai.

Nhưng hai em ấy lại vô lễ chửi và xúc phạm lại tôi, còn đánh tôi ra nông nổi này " Ông ấy nói, không che giấu nổi sự uất ức trong lòng.

Tay hạ xuống lộ ra con mắt đã bị bầm đen
Nghe ông ta nói vậy, mẹ Hi Vãn cảm thấy vô cùng có lỗi và liên túc cúi người xin lỗi ông ta
" sao mẹ lại phải xin lỗi ông ấy chứ " Hi Vãn thấy hành động của mẹ mình liền thái độ khó chịu.

Cô kéo tay bà lại không cho bà cúi người xin lỗi ông ta nữa 
" con còn nói được sao, mau xin lỗi thầy cho mẹ " Bà nhăn mặt không thích thái độ của cô con gái.

Dù một tay chăm sóc và nuôi dưỡng Hi Vãn, nhưng bà vẫn làm rất tốt việc dậy dỗ cô, không để cô trở thành người không biết lễ độ là gì
" con không sai tại sao con phải xin lỗi ông ta ? " Cô vẫn hóng hách không chịu xin lỗi , ánh mắt tức giận nhìn ông ta
Bạch Phong Thần nhìn hai mẹ con, rồi lại xoay sang nhìn cô.

Lam Y nghe ông ấy nói vậy, cô chỉ cảm thấy khó chịu và muốn bay đến đấm thẳng bên mắt còn lại của ông ta cho hả giận, nhưng vẫn còn mẹ Hi Vãn ở đây nên cô không muốn
" không có lửa làm sao có khói ? " Lam Y nảy giờ im lặng giờ cũng lên tiếng, khiến cho cả căn phòng tập trung ánh mắt vào cô.

Nghe Lam Y nói vậy, Hi Vãn liền tiếp câu " nếu ông không xúc phạm ba mẹ chúng tôi thì đâu ra nông nổi này "
" ông là giáo viên sao ?  " Bạch Phong Thần nghe hai cô gái nói vậy, hắn chau mày.

Bản thân mình là người sai, còn gọi hắn đến đây để giải quyết làm tốn thời gian của hắn.

Chỉ cần một câu hỏi của hắn cũng đủ để người khác phải hiểu sâu vào
" nếu tôi có xúc phạm, chúng nó là phận học sinh cũng không có quyền làm như vậy " Ông ta cảm thấy bị đẩy vào thế khó, liền không suy nghĩ mà nói ra một câu vô lí
" nếu ông nói vậy thì đem chuyện này ra hội đồng kỉ luật để họ sử lí, xem ai đúng ai sai ? " Mẹ Hi Vãn nghe ông nói chuyện cắc cớ như vậy liền không chấp nhận được mà lên tiếng
" đến lúc đó chẳng biết còn ngồi được trên ghế giáo viên không nữa đấy "  Lam Y khoanh tay, nhẹ nhàng tựa lưng vào ghế 
" các người đợi đó, tôi sẽ gọi Trạch Dương.

Chủ tịch của tôi sẽ khiến cho các người phải hối hận không kịp " Ông ta lấy trong túi chiếc IPhone 8 Plus, giọng nói nghe có vẻ hù dọa
" Trạch Dương sao ? hahah  " Hi Vãn nghe ông nói vậy, đột nhiên lại bật cười thành tiếng " ý ông nói là người con trai khi sáng đã đưa tôi đi học sao ? "
Ông ta nghe cô nói vậy liền mở to tròn mặt bất ngờ, nếu cô đã nói vậy chắc chắn mối quan hệ giữa Trạch Dương và Hi Vãn quả thật không bình thường chút nào đâu.


Chủ tịch nổi tiếng trước giờ khó gần với con gái mà
" Bạch Phong Thần tôi đây ghét nhất ai làm tốn thời gian của tôi bằng mấy chuyện vô bổ này " Bạch Phong Thần đứng thẳng người, bỏ tay vào túi quần ánh mắt đã sắt nay còn đanh thép hơn
" Bạch...Bạch Tổng sao " Ông ta nghe hắn nói vậy liền sợ hãi mà đứng dậy, lùi bước về phía sau.

Vừa hết bất ngờ này lại đến bất ngờ khác, hôm nay là ngày tận thế của ông sao ?
" Bạch Tổng ? " Lam Y nghe ông ta nói vậy, cô khó hiểu nhìn hắn.

Đang xảy ra chuyện gì vậy, nghe mà chẳng hiểu gì hết
" phải, dượng chỉ mới lên chức vào sáng nay thôi " Bạch Phong Thần cười khẩy nhìn cô.

Hắn lấy bàn tay nảy giờ để trong túi quần mà vuốt tóc Lam Y
Lam Thị giờ đây đã bị thay đổi và chính thức từ nay trở về sau sẽ là Bạch Thị.

Tin tức này sáng giờ đã nổi rần rần trên các trang báo trí vậy mà cô lại chẳng để ý.

Cũng phải, từ trước đến nay hơi sức đâu mà để ý đến mấy chuyện tập đoàn này làm gì, nhưng hôm nay quả thật chuyện này rất sốc đối với cô
Chắc chắn là mẹ cô, bà ta đã giao quyền cho hắn quản lí.

Mê trai đến lú lẩn rồi sao, đây là tâm huyết của chồng bà để lại để giao cho cô mà
" aiss điên hết rồi sao " Lam Y tức giận không quản lí được lời nói mà lỡ miệng nói lên.

Cô tức giận đùng đùng mà bỏ ra ngoài
Bạch Phong Thần chỉ đưa đôi mắt lạnh lùng nhìn theo sau mà chẳng đuổi theo Lam Y, đợi cô chạy ra khỏi cửa rồi lại xoay người nhìn ông ta
" lần sau, đừng đem tính mạng của mình ra đùa giỡn như ngày hôm nay.

Nhớ kĩ mặt của hai cô bé này, sau này đừng động đến tụi nó, nếu không muốn về chầu ông bà sớm " Bạch Phong Thần chỉ nói với thái độ vô cùng bình thường, nhưng đối với ông ta chắc phải sợ chết khiếp
Nói rồi hắn xoay qua cúi đầu chào mẹ của Hi Vãn rồi lên tiếng chào cô " chú về nhé " Hắn nở một nụ cười vô cùng niềm nở
Hi Vãn lập tức lễ phép mà đứng lên khoanh tay cúi chào hắn " vâng, chú về cẩn thận ạ "
Dù sao hắn cũng là dượng của Lam Y cô vẫn nên lễ phép gọi là dượng cho đúng lễ, đúng ra ở tuổi cô chỉ cần gọi hắn là anh thôi đã đủ rồi, không đến nổi chú như vậy đâu


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi