HÀ VIÊN

Ai chà, mọi người đã đọc đến đây, thì hãy lắng nghe thêm vài lời của tác giả nhé.

Đầu tiên, chiếc văn vụng về này của tôi có thể nhận được sự đón nhận của mọi người đúng là cảm kích không hết.

Vào một ngày nọ, tôi gặp Viên ca trong mộng, trên tay còn cầm một tờ giấy nháp ghi chi chít tên của cô ấy, cô ấy hỏi tôi có biết một người tên Phó Thanh không. Tôi nói tôi không biết. Viên ca nói, cô ấy vẫn đang tìm cậu ấy. Nhiều người nói cậu ấy đã chết, nhưng cô ấy không tin. Lần cuối gặp Phó Thanh vẫn chưa nói lời tạm biệt, cậu ấy sao có thể cứ như thế mà đi. Cậu ấy chẳng phải loại người không biết phép tắc như vậy. Sau đó Viên ca cũng đi mất trong giấc mộng.

Tôi thầm nghĩ, Viên ca nhất định đã ở một khoảng thời không khác gặp được Phó Thanh, nếu không sao cô ấy lại không đến tìm tôi nữa chứ.

Viên ca là một chàng kỵ sĩ trên tay cầm trường kiếm, vượt qua mọi gian khổ chỉ để tìm thấy chàng hoàng tử đời mình.

Sau khi tìm được, hoàng tử cùng ăn món súp cay với công chúa, hai người cùng nhau đi trên con đường trừ gian diệt ác.

Tôi lúc nào cũng cho rằng trên thế gian này nhất định là có thứ gọi là lương duyên trời định.

Tuy nhiên thanh xuân sinh ra là để nuối tiếc, chuyện sinh tử lại càng là chuyện vô thường.

Mong lý tưởng và tình yêu thuận lợi đồng hành cùng bạn.

- TOÀN VĂN HOÀN-

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi