Đáp lại Cao Tuấn chỉ có sự im lặng. Trong căn phòng lớn, ánh sáng mờ ảo chỉ có thể nghe thấy nhịp tim ông ấy đang đập từng hồi. Cao Tuấn thở dài, nhiều năm như thế, tình cảm ông ta dành cho Scarlet vẫn không hề thay đổi.
Nhìn thi thể lạnh lẽo của bà ấy, ông ta không kìm được mà rơi nước mắt, mất đi Scarlet thế giới của ông ta cũng sụp đổ. Cao Tuấn là người mưu mô, nhưng ông ta lại yêu rất thật lòng, có thể vì tình yêu mà làm tất cả.
" Scarlet, tôi chưa bao giờ muốn em phải chết cả! Đó chỉ là một sự cố mà thôi!" Cao Tuấn nước mắt rơi xuống nói. Bộ mặt yếu đuối nhu nhược thế này, chỉ xuất hiện khi ông ta gặp bà ấy mà thôi.
Một hồi sau, Cao Tuấn từ bên trong đi ra, gương mặt ông ta đã trở lại như cũ, lạnh lùng cùng tàn ác. Ông ta đi khuất rồi, một thân ảnh gầy gò xuất hiện, chính là Kỷ Phi Vũ, cô ta cũng được J mang theo đến đây.
Khác với vẻ ngoài chua ngoa đanh đá ngày trước, bây giờ trông cô ta yếu ớt, gương mặt thật đáng thương. Bị hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần, cô ta là muốn phát điên mất rồi.
Đinh Tiểu Lộ nằm bơ phờ trong phòng, cô lo lắng không nguôi.
" Liệu Đông Phương Tước có biết mình đang ở đây? Anh ấy có đang lo lắng cho mình không?" Cô khó nhọc nói khẽ, ánh mắt vô hồn nhìn lên trần nhà trắng xóa.
Cửa phòng đột nhiên mở ra, Kỷ Phi Vũ chầm chậm bước vào. Cô ta biết Đinh Tiểu Lộ ở nơi này, nên muốn đến hợp tác để chạy trốn khỏi đây, cô ta sợ hãi J thật sự, không muốn ở đây thêm một phút nào nữa.
" Kỷ Phi Vũ? Thật sự là cô?" Đinh Tiểu Lộ chuyển tầm mắt nhìn cô ta hỏi.
" Đúng, là tôi đây!" Kỷ Phi Vũ đến gần mép giường đáp.
" Cô tại sao lại trở nên như thế này?" Đinh Tiểu Lộ kinh ngạc, khi thấy cơ thể gầy trơ xương của Kỷ Phi Vũ.
" Cô cũng thấy tôi đáng sợ sao? Tên ác quỷ kia đã khiến tôi trở nên thế này, và nơi đây là địa ngục. Tôi muốn thoát khỏi nơi này, tôi muốn thoát khỏi con quỷ đội lốt người kia." Kỷ Phi Vũ có chút hoảng loạn nói, có lẽ cô ta đã quá sợ hãi J.
" Cô tìm tôi là muốn gì hả?" Đinh Tiểu Lộ lại nói.
" Tiểu Lộ, cô giúp tôi trốn khỏi đây đi! Một mình tôi thì không thể, nhưng nếu là cô thì có thể!" Kỷ Phi Vũ quỳ rạp xuống đất đáp, cô ta khao khát tự do, khao khát được rời khỏi nơi quái quỷ này.
" Ha, cô nhìn tôi xem! Bây giờ tôi còn lo cho bản thân không xong thì làm sao cứu cô cho được!" Đinh Tiểu Lộ tự chế giễu bản thân trả lời.
" Tôi sẽ giúp cô thoát khỏi mớ dây xích này, chúng ta cùng nhau trốn thoát khỏi đây!" Kỷ Phi Vũ nắm bàn tay Đinh Tiểu Lộ nói.
Đôi tay no tròn ngày nào chỉ còn da bọc xương, cùng vô số thương chưa lành, Đinh Tiểu Lộ cảm thấy thương hại cho cô ta.
" Được, nếu cô có thể giúp tôi, thì tôi sẽ tận lực đưa cô đi khỏi đây!" Đinh Tiểu Lộ gật đầu đồng ý.
Căn cứ mật của Đông Phương Tước. Mọi người đều đang gấp gáp chuẩn bị mọi thứ cần thiết, ai cũng bận rộn. Chỉ có Vi An là thảnh thơi, cô không biết chuyện gì xảy ra, Lý Kiệt không có nói với cô. Hắn không muốn Vi An biết được, hắn sợ cô sẽ đòi đi theo, mà như vậy lại rất nguy hiểm.
" Kiệt, anh là muốn đi đâu vậy?" Cô ngồi trên giường hỏi.
" có một nhiệm vụ quan trọng, anh phải đi gấp, không tiện giải thích cho em. Chờ anh về! Anh sẽ cho em một hôn lễ hoành tráng!" Hắn đứng lên đi đến gần cô trả lời, tay không quên vuốt ve gương mặt bầu bĩnh của cô.
" Em mới không đồng ý làm vợ anh đâu!" Vi An mặt đỏ ửng đáp.
Lý Kiệt khóe môi đưa lên cao cười, hắn giữ lấy sau gáy của cô mà hôn xuống, từ từ nhấm nháp sự mềm mại ngọt ngào của cô.
" Em vừa mới nói gì?" Sau khi thỏa mãn, hắn buông cô ra trầm giọng hỏi.
" Cái đồ lưu manh mặt dày!" Vi An ngượng đỏ mặt nói.
" Nếu không lưu manh, anh sẽ cưa đổ được em sao?" Lý Kiệt nháy mắt với cô đáp.
Đông Phương Tước ngồi trong phòng, lòng lo lắng như lửa đốt, từ lúc Đinh Tiểu Lộ bị bắt đi đã hơn 12 tiếng đồng hồ rồi. Nhưng định vị trên người cô đã bị gỡ bỏ, hắn vẫn chưa tìm ra được vị trí của cô.
" Tiểu Lộ, chờ anh!" Hắn nhìn bức ảnh của cô nói khẽ.
" Boss, đã biết Cao Tuấn đi đâu rồi!" Lý Kiệt mở cửa phòng đi vào nói.
" Chuẩn bị đi, chúng ta bây giờ xuất phát!" Đông Phương Tước nói, rồi hắn đi nhanh ra ngoài.
Điện thoại của hắn bất ngờ kêu lên, là Triệu Phong Hành gọi đến.
" Ba, đã điều tra ra được gì sao?" Đông Phương Tước lập tức bắt máy hỏi.
" Ta đã tra ra hết mọi ngóc ngách của hắn rồi. Hắn chính là chủ nhân của tổ chức sát thủ R.E.D. Một kẻ máu lạnh vô tình, cũng là đối thủ của ta nước A đấy. Ngoài ra trong người hắn trúng một loại độc dược, mà không có thuốc giải."
" Vậy nên hắn cùng Đông Phương Gia và nhiều tộc nhân ở các nước khác, mở những trung tâm nghiên cứu thuốc độc, nhưng thật chất là chỉ để nghiên cứu loại độc trên người hắn!" Triệu Phong Hành liền đáp lời.
" Ba, người của con bị hắn bắt đi rồi! Cô ấy đang gặp nguy hiểm, con phải đi cứu cô ấy. Nhưng là tổ chức sát thủ R.E.D, ba hãy giúp con xử lý bọn chúng!" Đông Phương Tước gấp gáp nói.