HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN



Hai người đàn ông không dám nói gì nữa, chỉ im lặng trói tay anh lại.

Trong hầm.

Cuối cùng Vân Ngọc Hân cũng nhìn thấy anh.

‘Vừa nhìn thấy Bạc Tuấn Phong đi tới, xuất hiện trong tầm mắt của mình, ‘Vân Ngọc Hân liền cần môi, hai mắt đỏ hoe.

Khi Bạc Tuấn Phong nhìn thấy cô ta, đôi môi mỏng khẽ mở ra, lên tiếng trước: “Vân Ngọc Hân, cô quả thật khiến tôi phải nhìn cô với một ánh nhìn khác đấy”
Sắc mặt Vân Ngọc Hân xám lại, nhưng không nói gì.

“Rốt cuộc cô muốn gì, hửm?”
“Em muốn làm gì, đã làm gì, chẳng lẽ anh lại không bi ‘Vân Ngọc Hân lạnh lùng nói tiếp: “Được thôi, bây giờ em sẽ trả lời câu hỏi của anh, tất cả mọi chuyện đều do chính tay em làm đấy! Ở vườn bách thú hoang dã, Vũ Minh bà Mạn Nhi suýt chút nữa bị đàn sư tử ăn thịt chính là do em đã ném chúng ra khỏi xe.


Thuốc của Bạc Ngạn Thiên cũng là do em đố vấy lên người Vân Giai Kỳ! Chuyện ám sát phủ Nguyệt Mặc cũng là do em thuê sát thủ! Máy bay của Vân Giai Kỳ gặp tai nạn cũng là do em cho người đi uy hiếp.

‘Vốn dĩ không một ai biết những chuyện này! Nhưng Lâm Tính Anh lại không biết tốt xấu!”
Càng nói, cô ta càng tức giận, gương mặt vặn vẹo đến khó coi: “Đúng! Em thừa nhận, chính em đã đẩy bà ta xuống lầu đấy! Ai bảo bà ta nhìn thấy em liên lạc với sát thủ cơ chứ? Bà ta đáng chết! Bà ta tưởng em không nhìn ra sao?
Nếu như bà ta tiết lộ chuyện này với bên ngoài, thì em vĩnh viễn không có ngày.

trở mình! Vì vậy em muốn xóa sổ bà tai Chỉ có điều em không ngờ rắng, cái mạng rẻ rách của bà ta hóa ra lại lớn đến vậy!”
Vân Ngọc Hân vừa nói, nước mắt vừa chảy dài trên mặt: “Nhưng mà anh Tuấn Phong, tình cảm mà em dành cho anh là thật! Ước mơ lớn nhất trước đây của em chỉ đơn giản là gả cho anh, trở thành vợ của anh, Nhưng mà sau này.

anh lại nói anh không yêu em, trong lòng anh không hề có em, nhưng em không cần tình yêu của anh, cho dù chỉ là một danh phận, anh cũng keo kiệt với emI”
Cô ta càng nói càng cuồng loạn, “Rốt cuộc em không bằng cô ta ở điểm nào chứ? Em có chỗ nào không bằng cô ta? Tại sao anh không cho em một cơ hội? Tại sao anh lại đối xử với em tàn nhãn như thế!”
Bạc Tuấn Phong thờ ơ nghe cô ta gảo thét, gương mặt vô cảm: “Tôi không muốn nghe cô nói mấy lời thừa thãi như thế này.


Vân Ngọc Hân, rốt cuộc cô muốn thế nào mới chịu thả người?”
“Cho tới bây giờ, trong mắt anh vẫn chỉ có mình Vân Giai Kỳ thôi đúng không? Em sống chết ra sao, anh cũng không thèm quan tâm! Trong lòng anh chỉ có một mình Vân Giai Kỳ mà thôi, đúng không?”
Bạc Tuấn Phong dần mất kiên nhẫn.

‘Vân Ngọc Hân đột nhiên mỉm cười và nói với Bạc Tuấn Phong: “Bạc Tuấn Phong, em đi đến bước đường cùng như ngày hôm này đều do anh ban tặng cả.

Chỉ bắng hôm nay chúng ta chấm dứt tất cả đi, thế nào?”
Bờ môi mỏng của Bạc Tuấn Phong khế cong lên: “Chấm dứt?
“Em biết, em đã rơi vào tay anh thì khó lòng mà thoát được.

Em cũng không có ý định bỏ chạy, hôm nay ba chúng ta hãy dứt khoát chấm dứt một lần đi, thế nào?” Vân Ngọc Hân nói tiếp: “Hoặc là hai người ở lại đấy, bồi táng theo em, hoặc là anh có bản lĩnh thì đưa con đàn bà đó rời khỏi đây!
Có thể thấy, Vân Ngọc Hân đã hoàn toàn phát điên.

Bạc Tuấn Phong vẫn không thể hiểu được rốt cuộc cô ta muốn làm gì Anh chỉ nói: “Vân Ngọc Hân, tốt nhất là cô hãy dừng tay lại trước khi quá muộn”
Cô ta không gây ra bất cứ hậu quả xấu nào..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi