Ngoại trừ cháo hải sản, Cung Chiến còn gọi thêm cả tiểu long bao.
‘Sau khi tiểu long bao được mang lên, anh ta nói với cô: “Nếm thử đi, tiệm bánh tiểu long bao này cũng rất có tiếng đó!
Vân Giai Kỳ cúi thấp đầu, cầm đũa lên nhưng lại không gắp được.
Tiểu long bao ở cửa tiệm này vỏ mỏng nhiều nước, chỉ cần dùng chút sức, vỏ bánh rất dễ bị rách.
Cung Chiến nhìn cô gắp thử nhiều lần nhưng vẫn không gắp nối một cái, anh ta bèn cầm đũa lên, gắp giúp cô một cái bỏ vào bát.
“Cẩn thận kẻo bỏng!
Vân Giai Kỳ nhai nhẹ một miếng, lúc vỏ bánh rách ra, nước sốt nóng hổi bên trong bánh tuôn ra, môi cô không cẩn thận bị bỏng một chứt, cô liên tục thổi bánh, đợi đến khi bánh nguội rồi mới từ từ Dáng vẻ lúc cô ăn uống vừa yên lặng vừa nhã nhặn, rất chuyên tâm Khó trách, sắc đẹp có thể ăn thay cơm.
Người đẹp ngay cả lúc ăn uống cũng thấy vui tai vui mắt khó bì nổi.
Cô luôn bị nước sốt làm bỏng một chút, những lúc bị bỏng, đôi lông mi cong vút của cô sẽ run nhẹ một chút.
Cung Chiến nhìn cô, cảm giác trái tim cũng bị làm tan chảy một chút.
Từ nhỏ, anh ta cũng hy vọng có một đứa em gái đáng yêu, được anh ta cưng chiều, được anh ta chiều chuộng.
Bây giờ, đột nhiên có thêm một đứa em gái, mặc dù chưa có chuẩn bị trước, nhưng cũng được coi như đạt được ước nguyện.
Bây giờ Cung Chiến chỉ nghĩ, làm sao để bù đắp cho nhiều năm mắc nợ cô.
Thực ra hắn không đói Nhưng nhìn cô ăn ngon như thế, đột nhiên lại có khẩu vị, vì vậy anh ta gắp.
một cái tiểu long bao, ăn một cái Ăn được một chút tiểu long bao, vậy mà Vân Giai Kỳ lại thấy no rồi, dẫu sao thì cô ăn không nhiều, vì vậy mà đợi đến lúc cháo hải sản được đưa lên thì cô chỉ ăn một bát liền no căng bụng rồi “NG rồi?!
“Đệ Cung Chiến nói: “Vê nhà thôi!
“Vê nhà?!
Vân Giai Kỳ ngây người một chút: “Về đâu chứ?!
“Về nhà của chúng ta!
Nhà của chúng ta Đột nhiên Vân Giai Kỳ hiểu ý nhưng lại lắc đầu: “Không muốn!
“Sao vậy?!
“Di sẽ không chào đón em!
“Anh chào đón em, không tốt sao?!
Cô đau đầu mà nhăn ấn đường: “Nhưng em không muốn vừa bước vào nhà họ Cung thì bị dì đuổi ra!
“Ai dám đuổi em ra ngoài?!
Cho dù có là Mộng Yến Mi thì cũng không được.
Người anh ta đem về, ai dám đuổi cô ra ngoài chứ?
“Giai Kỳ, đó là nhà anh, cũng là nhà em!
Anh ta vừa nghĩ đến, buổi trưa anh ta vừa vào phòng làm việc, mắt cô đỏ hoen rồi nói với anh ta, cô không còn chỗ nào để đi nữa, không còn nhà để về thì liền cảm thấy đau lòng.
Rõ ràng là cô có nhà, sao có thể nói là không còn nhà để về chứ.
Cung Chiến đi thanh toán, kéo tay cô lên xe..