Vân Giai Kỳ nói: “Vậy thì chuyện này có liên quan gì đến nhà họ Bạc?.
“Lúc đầu, nhà họ Kỳ và nhà họ Bạc có liên quan lợi ích lẫn nhau.
Bởi vì khủng hoảng tài chính mà nhà họ Kỳ đã tổn thất rất lớn.
Nhà họ Bạc lại lợi dụng cơ hội này ra tay một cách táo tợn nhằm làm nhà họ Kỳ phá sản.
Cha của Kỳ Thiên Nam không chịu chấp nhận thua trong tay nhà họ Bạc đã không ngại đi vay nặng lãi.
Tuy nhiên…
Bạc Tiêu Dương dừng lại: “Chỉ là cuối cùng chuỗi xoay vòng vốn bị phá vỡ.
Nhà họ Bạc lại cắt đứt đường thoát duy nhất của nhà họ Kỳ, khiến tài chính công ty sụp đố.
Kỳ thị bị chia cắt, đồ vật có giá trị đều bị mang bán để quy ra tiền.
Kỳ thị không những bị tan rã mà còn nợ nần chồng chất.
“Vậy…sau này thì sao?.
“Sau đó Bạc Tiêu Dương nhớ lại: “Sau đó, vì Kỳ thị không có khả năng trả sổ tiền cho bên vay nặng lãi, chủ nợ đã đem người đến phóng hỏa nhà họ Kỳ trong đêm.
Ngoại trừ Kỳ Thiên Nam, nhà họ Kỳ không còn ai khác sống SÓt.
Vân Giai Kỳ kinh hãi.
Cô không ngờ Kỳ Thiên Nam – người có vẻ ngoài dịu dàng nho nhã như công tử nhà giàu lại gặp phải chuyện như vậy.
Bạc Tiêu Dương nói: “Có thế nói rắng anh ta chính là từ địa ngục chui lên.
Người nhà họ Kỳ đều bị giết, chỉ sau một đêm tan cửa nát nhà.
Tuy thảm kịch này không có liên quan đến nhà họ Bạc, nhưng chuyện bỏ rơi Kỳ thị, nhà họ Bạc khó mà có thế thoái thác được.
Thực sự là một hội chợ phù hoa.
Cuộc chiến ở hội chợ phù hoa từ trước tới giờ chưa từng nhìn thấy máu thật.
Việc nhà họ Kỳ gặp phải bất hạnh chính là một cuộc nợ máu.
Kỳ Thiên Nam đều tính hết lên nhà họ Bạc.
Giống như anh ta đã nói rằng người nhà họ Bạc nên cố sống cho tốt Anh ta nhất định sẽ đến báo thù “Chắc cậu nghĩ nhiều quá rồi..” Vân Giai Kỳ nói Lý trí của anh ta chính là của một cảnh sát quốc tế – cao quý và thiêng liêng biết bao.
Kỳ Thiên Nam nhất định là một người đàn ông chính trực.
Bạc Tiêu Dương nói: “Biết người, biết mặt không biết lòng.
Kỳ Thiên Nam là một người nguy hiểm.
Tóm lại, tốt nhất là cô nên giữ khoảng cách với anh ta.
Vân Giai Kỳ do dự gật đầu.
“Nếu không phải vì vướng mắc vụ án, tôi với anh ta cũng sẽ không gặp nhau được.
Vậy tôi nghe lời cậu, về sau cố gắng không giao du với anh ta nữa.
nh ta là cảnh sát.
Vùng ngoại ô thành phố Thủ Đô.
Nhà kho không người nằm ở một khu vực hẻo lánh.
Kỳ Thiên Nam vừa vào cửa đã nghe thấy một tiếng thét khàn khàn.
Trong nhà kho, một người đàn ông bị trói hai tay vào chiếc cột sau lưng.
Quần áo trên người xộc xệch đầy vết roi, mặt bê bết máu.
Vừa nhìn thấy Kỳ Thiên Nam bước vào, anh ta lập tức run lên.
Những người đàn ông mặc vest đen đứng ngay ngắn bốn phía xung quanh.
Gương mặt ai cũng nghiêm trang và cẩn trọng.
Nhưng dưới chân họ, toàn bộ đều là những vệt máu vẫn đang chảy ra.
Người đàn ông tức giận nhấc chiếc roi trên tay lên, đánh anh ta thêm lần nữa.
Anhta đau đớn kêu lên, nhưng miệng vẫn rất cứng rắn: “Đánh đi! Có bản lĩnh thì đánh chết tôi đi..
Kỳ Thiên Nam mặc một bộ âu phục màu trắng, mặt không chứt cảm xúc đi tới bên người đàn ông đó, dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn anh ta từ trên xuống dưới Cho đến khi thuộc hạ mang ghế sô pha đến, anh ta mới xoay người khoan thai ngồi xuống, hai chân xếp bằng tao nhã, thân hình tỉ lệ vàng, uể oải ngồi vào sô pha, hai tay nhẹ nhàng chắp lại, khuôn mặt lạnh lùng, chỉ có đôi môi mỏng hơi mím lại Mặc dù đang mặc bộ đồ trắng, nhưng cho dù là ai cũng không thể bỏ qua cái cảm giác uy hiếp không ngừng được tỏa ra từ con người đó..