HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN

Trước khi đi lên, Cung Dận còn ngoảnh lại nhìn một lân nữa, thấy Cung Chiến vẫn dựa người vào tường, hai tay vòng trước ngực yên lặng đứng trong đêm, ông ta thở dài rồi mới đi lên lầu.

Ngày hôm sau.

Tiếng chuông báo thức điểm năm giờ reo lên đánh thức Vân Giai Kỳ.

Cô vẫn còn ngái ngủ, đầu óc mơ mơ màng màng, mãi mới ra khỏi giường được.

Thợ trang điểm đã đến rồi.

Vân Giai Kỳ mở cửa mời thợ trang điểm vào phòng, người đó vừa nhìn thấy Vân Giai Kỳ đã tỏ ra ngạc nhiên thích thú: ‘Da của cô dâu đẹp quá! Đế mặt mộc đã xinh đẹp như vậy rồi, nếu trang điểm vào, khéo lại đẹp như tiên nữ mất”

“Lúc trước thấy ảnh chụp áo cưới của cô với cậu chủ Bạc Tiêu Dương trên facebook, tôi đã thấy cô rất đẹp rồi, giờ lại được gặp trực tiếp, đúng là không khác gì trên ảnh.”

Vân Giai Kỳ mỉm cười: ‘Thời gian không còn nhiều, chúng ta trang điểm thôi”

Cô ngồi xuống bàn trang điểm, hai thợ trang điểm bắt đầu công việc của từng người, người thì trang điểm cho cô, người kia chuẩn bị lễ phục và các phụ kiện trang sức.

“Chiếc váy cưới này đẹp quá!”

Thợ trang điểm nhìn thấy Vân Giai Kỳ trong bộ váy cưới thì ngưỡng mộ vô cùng: ‘Nếu có một ngày tôi cũng được khoác lên người chiếc váy cưới đẹp như vậy tiến vào lẽ đường, vậy thì cuộc đời này thật mãn nguyện!”

Vân Giai Kỳ lại mỉm cười, cô vẫn không nói gì Xe hoa đã đậu ở bên ngoài căn biệt thự, theo sau là một hàng dài xe Maybach có rèm che.

Cung Dận đi đến trước trước cửa phòng, nhẹ nhàng gõ cửa: “Giai Kỳ, con chuẩn bị xong chưa?”

Có tiếng bước chân từ bên trong truyền ra.

Th trang điểm chạy ra mở cửa, Vân Giai Kỳ mặc váy cưới đứng ở giữa phòng, Cung Dận vừa nhìn thấy cô, lập tức mở to hai mắt, vô cùng kinh ngạc. Ông ta chưa bao giờ tưởng tượng được trên đời lại có người con gái mặc váy cưới xinh đẹp đến mức điên đảo như cô.

Lần trước Vân Giai Kỳ mặc thử váy cưới, Cung Dận không có mặt ở đó để chiêm ngưỡng, hôm nay cô mặc váy cưới lại còn trang điểm xinh đẹp, tạo hình kết hợp với lớp trang điểm trên khuôn mặt khiến cô đẹp tựa như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.

Trong giây lát, Cung Dận cảm thấy hít thở có chút không thông.

“Ông chủ Cung?”

Thấy Cung Dận đứng ngây ra sửng sốt, hồi lâu vẫn chưa thấy phản ứng gi, thợ trang điểm đang cầm khăn đội đầu hơi mất tự nhiên.

Cung Chiến đi tới: “Có chuyện gì sao?”

“Anh là anh trai cô dâu đúng không?”

“Đúng vậy!”

“Vậy anh hãy thay cha anh đội khăn này lên đầu cô dâu đi!”

Cung Chiến cầm lấy khăn đội đầu nhẹ nhàng trùm lên đầu Vân Giai Kỳ, chiếc khăn rũ xuống che đi khuôn mặt của cô, giống như hoa trong làn sương, vẻ đẹp càng thêm phần hư ảo động lòng người.

Cung Dận định thần lại, xúc động nói: ‘Giai Kỳ, hôm nay con… rất đẹp!”

Vân Giai Kỳ cười nói: “Con cảm ơn cha!”

Cô nhẹ nhàng vòng lấy cánh tay của Cung Dận.

Cung Dận cẩn thận dắt cô đi xuống cửa biệt thự, sau đó ông ta và Cung Chiến tiễn cô lên xe hoa.

Cửa kính xe hạ xuống, Cung Dận yêu thương xoa đầu Vân Giai Kỳ: “Giai Kỳ, đời này của con nhất định phải sống thật hạnh phúc đấy!”

“Vâng, nhất định rồi ạ!”

Cửa xe đóng lại, người nhà họ Cung mang những món đồ, của hồi môn chất lên xe, đoàn xe xuất phát đi về khách sạn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi