Chương 1426
Bạc Tuấn Phong nói: “Ốc sên hấp hương thảo.”
“Ốc sên… hấp hương thảo?”
Ốc sên?
Cái đầu nhỏ của Vân Giai Kỳ lập tức hiện ra hình ảnh mấy con ốc sên dính dính nhúc nhích, cô sợ tới mức ngừng nhai, trong chốc lát nuốt vào cũng không được mà nhả ra cũng không xong, vẻ mặt như sắp khóc.
Bạc Tuấn Phong căng thẳng: “Làm sao vậy?”
Ốc sên…” Vân Giai Kỳ lẩm bẩm vài câu không rõ ràng, nhíu mày, dường như sắp nôn ra.
Bạc Tuấn Phong; Anh nhanh chóng đi đến bên cạnh cô, cầm khăn tay lên, đặt cạnh miệng cô: “Em không muốn ăn thì nhổ ra”
Vân Giai Kỳ nhổ tất cả ốc sên hấp đã được nhai nát trong miệng ra.
“Ôi… thật bưồn nôn!” Vân Giai Kỳ tức giận nói: “Tại sao chú không nói sớm chút!”
Ốc sên đâu phải thứ có thể ăn được?
Bạc Tuấn Phong bị cô làm cho dở khóc dở cười.
Nếu biết như vậy, anh sẽ không nói với đồ ngốc này đây là ốc sên.
Nếu không nói cho cô, có lẽ cô đã vui vẻ ăn nó rồi Vẻ mặt Vân Giai Kỳ trở nên ủ rũ Bạc Tuấn Phong dùng khăn tay sạch lau miệng cô, dỗ dành cô nói: “Không thích ăn thì không cần ăn nữa”
‘Tôi muốn ăn kem…” Vân Giai Kỳ đưa mắt lên nhìn rồi nói thầm.
Đường như chỉ có ăn kem thì tâm trạng vừa bị kinh hãi của cô mới có thể được an ủi.
Ánh mắt của cô lúc này tràn đầy vẻ cầu xin!
Bạc Tuấn Phong hoàn toàn không có cách nào với cô, vì vậy đành phải đồng ý: Ăn đi”
Lúc này, Vân Giai Kỳ mới hài lòng, cô cầm kem Parfait trong tay, vô cùng thỏa mãn, vui sướng lấy cái thìa xúc một miếng lại một miếng.
“Ôi, thật ngọt!”
Được ăn đồ ngon, Vân Giai Kỳ nhanh chóng vui vẻ trở lại, cô nhìn khoai tây chiên, đột nhiên lấy một miếng khoai tây chiên chấm vào lớp bơ trên kem, cho vào trong miệng, vui đến rung đùi đắc ý.
Bạc Tuấn Phong trở về chỗ ngồi, cắt xong bò bít-tết, đẩy đến bên tay cô.
“Ăn xong kem thì ăn ít bò bít-tết “Ừm”
Vân Giai Kỳ cảm động nói: “Chú ơi, chú tốt với tôi quá.”
“Hả?”
Chú dẫn tôi đi ăn nhiều đồ ăn ngon như vậy” Trừ ốc sên hấp.
Vân Giai Kỳ nói: “Chú còn kể chuyện xưa cho tôi, hóa ra chú không phải người xấu”
Cô nhanh chóng ban cho anh huy hiệu “người tốt”
Bạc Tuấn Phong thật sự không ngờ, chỉ vì cho cô ăn cơm Tây, anh bỗng chốc từ người xấu biến thành người tốt.
Hóa ra thế giới của trẻ nhỏ lại đơn giản như vậy sao?
Chỉ một lát sau, Vân Giai Kỳ đã ăn sạch một khay bò bít tết lớn.
Cô g lên một tiếng, hai tay ôm lấy cái bụng tròn trịa, tựa lưng lên ghế sa lon, dường như vẫn chưa đủ thỏa mãn.
“Bò bít tết ăn ngon thật đó”
“Lần sau lại ăn”