HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN

Chương 1438

Cô đang định thoát ra khỏi vòng tay Bạc Tiêu Dương, nhưng lại nghe thấy giọng nói khàn khàn của Bạc Tiêu Dương vang lên: “Đừng nhúc nhích-”

Vân Giai Kỳ: “..”

“Để tôi ôm cô một chút thôi.” Vừa nói, Bạc Tiêu Dương lại càng ôm cô chặt hơn.

Mặc dù, vừa nãy khi rời khỏi phòng làm việc của Bạc Ngạn Thiên.

Bạc Ngạn Thiên bảo cậu ta phải giữ chặt người phụ nữ của mình, nhưng cậu ta biết rõ răng bản thân không thế giữ được cô.

Trước nay, phong cách làm việc của Bạc Tuấn Phong luôn rất mạnh mẽ và dứt khoát, đặc biệt là bây giờ khi anh đã khôi phục được kí ức của mình, nên Bạc Tiêu Dương không thể cướp được Vân Giai Kỳ từ tay Bạc Tuấn Phong.

Nhưng cậu ta thật sự không muốn để mất cô.

Đột nhiên Bạc Tiêu Dương ngồi xốm xuống bên cạnh Vân Giai Kỳ, nắm lấy tay cô nói: “Giai Kỳ, cô có tình nguyện đi cùng với tôi không?”

Vân Giai Kỳ ngạc nhiên nhíu mày hỏi: “Đi đâu cơ?”

“Đi bất kì đâu cũng được” Đột nhiên, giọng điệu của Bạc Tiêu Dương có phần khẩn trương: “Chỉ cần hai ta đi cùng nhau, bất luận là đi đâu cũng tốt đúng không?”

Vân Giai Kỳ dở khó dở cười, yếu ớt nói: “Tại sao tôi phải đi cùng cậu chứ?”

Bạc Tiêu Dương khẽ cau mày.

“Chúng ta phải đi đâu?”

Bạc Tiêu Dương nói: “Cô muốn đi đâu cũng được, chỉ cần là hai chúng ta đi cùng nhau”

“..: Vân Giai Kỳ đột nhiên không nói gì nữa.

Ánh mắt Bạc Tiêu Dương tràn đầy thất vọng: ” Có phải cô thích Bạc Tuấn Phong không?”

“Chú ư?” Vân Giai Kỳ không do dự nói: “Thích chứ!”

“Vậy..” Bạc Tiêu Dương ôm một tia hy vọng mong manh hỏi: “Cô có thích tôi không?”

Đột nhiên Vân Giai Kỳ không trả lời, cô chớp mắt nhìn cậu ta, rồi nói nhỏ: “Chú kế chuyện cho tôi nghe, giọng của chú rất ấm áp, chú đối xử với tôi cũng vô cùng dịu dàng”

Bạc Tiêu Dương nói: “Tôi cũng sẽ đối xử tốt với cô, chiều chuộng cô, yêu thương cô như anh ta”

“Tôi..” Vân Giai Kỳ hơi lùi về phía sau nói: “Tôi không cần.

Bạc Tiêu Dương mím chặt đôi môi mỏng, đột nhiên hỏi cô: “Cô có biết hiện giờ cô bao nhiêu tuổi không?”

Câu hỏi này làm Vân Giai Kỳ sửng sốt Cô xòe hai bàn tay nhỏ ra, dùng những ngón tay nhẩm tính, rồi lại mơ hồ chớp mắt, lắc đầu.

Bạc Tiêu Dương nói: “Cô có biết không? Cô là vợ của tôi, t của cô, chúng ta đã kết hôn “Kết hôn rồi?” Vân Giai Kỳ kinh ngạc nói là chồng ậu lừa tôi!”

“Sao tôi lại lừa cô được, chúng ta thực sự đã kết hôn rồi”

“Cô có biết, chúng ta đã kết hôn rồi thì nên làm chuyện gì không?”

Vân Giai Kỳ lại lắc đầu.

Bạc Tiêu Dương dịu dàng ôm lấy mặt cô, cúi đầu, chầm chậm tiến sát về phía cô.

Khi hai khuôn mặt gần kề, Vân Giai Kỳ có thể cảm nhận được nhiệt ấm áp từ đôi môi cậu ta, đột nhiên cô cảm thấy lo lảng, lùi lại, bàn tay nhỏ bé lại đẩy cậu ta ra.

Cô không biết cậu ta sẽ làm gì, nhưng theo bản năng, cô kháng cự sự thân mật với cậu ta Bạc Tiêu Dương dừng động tác, không tiếp tục làm nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi