HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN



Khi Bạc Tuấn Phong và Tống Giai Kỳ đến trung tâm an toàn của sở thú, Vân Lập Tân và Lâm Tĩnh Anh cũng đã có mặt.

Bạc Tuấn Phong bị cảnh sát giữ lại để thu thập thông tin.

Tống Giai Kỳ xông vào trung tâm an toàn, lập tức chạy tới chỗ Vân Lập Tân và Lâm Tĩnh Anh đang vây quanh Vân Ngọc Hân, an ủi cô ta.

“Ngọc Hân, đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu, hai đứa bé ở hiền ắt sẽ gặp lành thôi”
“Con không sao chứ? Trên người có bị làm sao không?”
“Cha, mẹ, hai người đừng lo cho con, con không sao… Lúc đó con chỉ bị dọa đến ngây ngốc… Nên là, bị ngất xỉu… Bây giờ cũng không có chuyện gì lớn…”
Vân Ngọc Hân vừa nói vừa tủi thân: “Bây giờ đừng lo cho con, con lo là Mạn Nhi và Vũ Minh xảy ra chuyện gì không hay, anh Tuấn Phong nhất định sẽ trách con… Tại con không chăm sóc tốt cho hai đứa bé…”
Lâm Tĩnh Anh tỏ vẻ không đồng tình: “Bạc Vũ Minh thì không nói làm gì, nhưng Vân Mạn Nhi xảy ra chuyện thì liên quan gì tới chúng ta?”
Vân Lập Tân tiếp lời: “Đúng rồi, Vân Mạn Nhi không phải là con ruột của Bạc Tuấn Phong, nó có xảy ra chuyện thì là do cái người làm mẹ nó không chăm sóc tốt, dựa vào cái gì mà bắt con chịu trách nhiệm?”

Vân Lập Tân hỏi: “Lúc đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Vân Ngọc Hân bấu chặt lấy tấm chăn, run rẩy nói: “Con cũng không biết xảy ra chuyện gì… Lúc ấy khi ở sở thú hoang dã, Mạn Nhi ngồi trên xe khóc lóc làm loạn… Con bé hình như rất không thích con, la hét đòi xuống xe, con nhìn thấy con bé khóc lóc làm loạn như vậy nên dừng xe để dỗ dành.

Ai ngờ räng kết quả là con bé ngay lập tức mở cửa xe chạy xuống, Vũ Minh nhìn thấy con bé xuống xe cũng xuống xe đuổi theo… Không ngờ, gần đó có một con sư tử, đột nhiên đi đến đưa hai đứa bé đi.

.


Vân Ngọc Hân vừa nói, trong lòng vẫn tràn ngập sợ hãi, ôm chặt lấy hai vai, run lẩy bẩy.

“Lúc ấy con vô cùng sợ hãi, cũng muốn xuống xe.

Con mở dây.

an toàn, gọi điện cho cảnh sát rồi định xuống xe.

Nhưng mà những chuyện xảy ra sau đó thì con không nhớ gì cả…”
“Không sao đâu… Không sao đâu.

.

” Lâm Tĩnh Anh ôm lấy cô ta, dỗ dành: “Mọi chuyện đều qua rồi… Vân Ngọc Hân, cha mẹ đều ở đây, con đừng sợ”

“Mẹ, con không sao, con chỉ là lo cho Vũ Minh”
Lâm Tĩnh Anh im lặng.

Bà ta không dám tưởng tượng, nếu như Vũ Minh xảy ra chuyện gì, nhà họ Bạc sẽ nổi trận lôi đình như thế nào.

Lâm Tĩnh Anh dường như muốn chia cắt mối quan hệ, cất giọng không mấy thiện ý: “Mà cho dù thật sự là hai đứa bé kia có xảy ra chuyện gì, thì cũng không thể trách con được Vân Ngọc Hân à!”
‘Vân Ngọc Hân ấm ức trả lời: “Con không ngờ, Mạn Nhi lại đột nhiên mở cửa xe!”
Vân Lập Tân vô cùng tức giận nói: “Cái con Tống Giai Kỳ này dạy con kiểu gì không biết, tùy tiện như vậy, chẳng hiểu quy củ gì cả! Nó không biết ở sở thú hoang dã không được xuống xe à? Nó tự tìm chỗ chết lại còn làm liên lụy đến Vũ Minh? Nếu như Vũ Minh có xảy ra chuyện gì, nhà họ Bạc nhất định sẽ không tha cho nó!”
Lâm Tĩnh Anh nghe chồng nói như vậy, cũng phụ họa theo: “Đúng đấy! Vũ Minh là con trai ruột của Bạc Tuấn Phong, bị con bé thối tha kia kéo vào, bây giờ sống chết không rõ, nếu như thật sự có chuyện gì xảy ra Tống Giai Kỳ tội đáng muôn chết!”
“Mẹ à, mẹ đừng nói như vậy.

.

” Vân Ngọc Hân nhẹ nhàng dè dặt giải thích: “Dù sao cũng chỉ là một cuộc đời nhỏ bé thôi mà”
“Mẹ nói gì sai à? Mẹ chỉ nói sự thật mà thôi.


Mẹ chẳng qua là đau lòng thay Tuấn Phong mà thôi! Con xem con nhỏ Tống Giai Kỳ kia chính là tai họa, nó tự mình tìm chết chưa đủ, còn muốn kéo.

theo Vũ Minh, mẹ thật sự…”
Lời của Lâm Tĩnh Anh còn chưa dứt thì nhìn thấy hai bóng hình đang đứng ở trước cửa, bà ta bị dọa cho cứng người.

Vân Lập Tân và Vân Ngọc Hân nhìn thấy ánh mắt của bà ta thì cũng quay ra nhìn người đang đứng ở trước cửa, sắc mặt Tống Giai Kỳ âm u, đôi mắt nhìn chằm chằm ống Giai Kỳ?” Vân Ngọc Hân lập tức đứng dậy, có chút luống cuống: “Cô đến rồi…
Tống Giai Kỳ đột nhiên sải bước tới chỗ của cô ta, Vân Ngọc.

Hân mới lùi được nửa bước, chưa kịp phản ứng lại thì đã bị Tống Giai Kỳ vô cùng phẫn nộ dùng hết sức bạt tai cô ta.

Một tiếng “chát” vang lên!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi