HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN



Trong chốc lát, cảnh tượng hỗn loạn.

Mà Vân Giai Kỳ chắc chắn đã trở thành trung tâm của vòng xoáy hỗn loạn này.

Tất cả mọi người đều chỉ vào cô, phàn nàn trách móc: “Người này lại đi đẩy một người phụ nữ có thai!”
“Thật là một người phụ nữ độc ác!”
“Nếu Vân Ngọc Hân bị sảy thai, cô ta sẽ là kẻ giết người!”
Thật lâu sau Vân Giai Kỳ mới tìm lại được giọng nói của mình, cô không thể tin được mà mở to hai mắt, cô hỏi Bạc Ngạn Thiên: “Ông nói ai mang thai?”
Bạc Ngạn Thiên hừ lạnh: “Lỗ tai cô không tốt à? Không nghe thấy ời ta đang nói cái gì sao? Tôi nói Ngọc Hân mang thai rồi, là mang thai con của Tuấn Phong, bây giờ cô nghe rõ chưa?”
Vân Giai Kỳ nghe xong liền chế nhạo: “Ông đang đùa tôi à?”
Vân Ngọc Hân mang thai con của Bạc Tuấn Phong, làm sao có thể?
Bạc Ngạn Thiên nói: “Cô cho răng tôi đang nói đùa với cô sao? Muốn tôi ném tờ kết quả báo có thai vào mặt cô cô mới cam lòng à?”
Vân Giai Kỳ hoàn toàn sững sờ.

Trong đám đông xung quanh, có ai đó kinh ngạc hét lên.


“Bạc Tuấn Phong, thái tử gia của Thiên Ngạo?”
“Người này là ông cụ của nhà họ Bạc?”
“Vân Ngọc Hân đang mang thai đứa con của Bạc Tuấn Phong! Hai người họ sắp kết hôn rồi sao?”
“Trời ạ! Tin tức này cũng bùng nổ quá đi!”
Vân Giai Kỳ nhíu mày, cô lui về phía sau vài bước.

Những âm thanh hỗn tạp ở xung quanh vẫn văng vẳng bên †ai cô.

Bên tai cô có một tiếng gầm, cô không thể nghe thấy một tiếng nào nữa.

Cũng không biết là ai có lòng tốt đã thông báo cho các phương tiện truyền thông.

Vân Ngọc Hân vừa mới được đỡ ngồi lên băng ghế, giới truyền thông đã tràn vào bệnh viện.

“Vân Ngọc Hân ở đâu?”
“Vân Ngọc Hân ở kial”

Một đám phóng viên truyền thông nhìn thấy Vân Ngọc Hân, bọn họ cầm vô số micro ngắn dài ào ào xông về phía Vân Ngọc Hân.

“Ngọc Hân! Tôi là phóng viên trưởng đặc biệt của truyền thông Phượng Hoàng, bây giờ tôi có thể phỏng vấn cô được không?”
“Ngọc Hân, nghe nói cô mang thai, chuyện này là thật sao?”
“Ngọc Hân, cô có thể tiết lộ cho chúng tôi biết ai là cha của đứa bé trong bụng cô không?”
“Ngọc Hân…”
Một đám phóng viên trở nên điên cuồng.

Có vô số micro đưa đến trước mặt Vân Ngọc Hân, chỉ muốn mắt thấy tai nghe lấy được tin tức này.

Vân Ngọc Hân yếu ớt dựa vào Bạc Ngạn Thiên, sắc mặt có chút khó coi.

Bạc Ngạn Thiên nhìn xung quanh, thấy các phóng viên đã vây kín nơi này, ông ta âm thầm nghĩ bây giờ là thời điểm tốt, dứt khoát đứng dậy và nói với các phóng viên: “Mọi người hãy yên lặng!”
“Là ông cụ Bạc!”
“Sao ông cụ Bạc lại ở cùng Vân Ngọc Hân, chẳng lẽ là…”
“Suyt! Yên lặng đi, ông cụ Bạc có chuyện muốn nói, mọi ào như vậy tôi nghe không được!”
Sau khi tất cả các phóng viên nghe thấy ông ta sẽ phát biểu, bọn họ lập tức im lặng, đưa micro và máy ghi âm về phía ông ta.

Bạc Ngạn Thiên nói: “Rất vui khi được gặp các bạn của các phương tiện truyền thông! Đúng lúc tôi cũng có một việc quan trọng cần thông báo.”
Ông ta cúi đầu nhìn Vân Ngọc Hân, nắm lấy tay cô ta và nói với các phóng viên: “Ngọc Hân là con dâu của nhà họ Bạc đã định! Con bé và cháu trai Tuấn Phong của tôi sắp kết hôn..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi