HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vân Giai Kỳ nhíu mày: “Anh nói gì?”
“Trong kho gen đó bảo quản gen của tất cả người nhà họ Bạc.

Cho dù anh không làm gì thì với sự hiện đại của khoa học kỹ thuật bây giờ thì việc thụ tinh trong ống nghiệm cũng vô cùng dễ dàng.

Vân Giai Kỳ nhanh chóng phản ứng lại: “Ý của anh là Vân Ngọc Hân và Lâm Thanh Thủy đều dùng cách thụ tinh trong ống nghiệm sao?”
“Vân Ngọc Hân thì đúng là như thế còn Lâm Thanh Thủy thì anh không biết”
“..” Trong lúc đột ngột, đầu óc Vân Giai Kỳ lại bắt đầu trở nên mơ hồ: “Thế thì đứa bé trong bụng cô ta là thế nào?”
“Thế sao em không thử hỏi cô ta?”
“Tôi có hỏi rồi thế nhưng người ta nói đó chính là con của anh!”
Vân Giai Kỳ thở dốc lên tiếng.


“Anh chỉ khiến một mình em mang thai con của anh thôi.”

“Sao?”
“Nếu như tôi mang thai thì anh có nhận không?” Vân Giai Kỳ bĩu môi hỏi lại.

“Làm sao không nhận được chứ?” Của em thì anh chắc chắn sẽ nhận” Bạc Tuấn Phong vừa nói vừa quay sang hôn nhẹ lên môi cô: “Anh chỉ nhận con của em thôi, Giai Kỳ”
Bởi vì ánh mắt dịu dàng và giọng nói cưng chìu của người đàn ông, cô suýt nữa đã nộp vũ khí đầu hàng, suýt nữa đã nói cho anh biết chuyện mình mang thai.

Thế nhưng lời nói vừa đến khóe miệng, cô nhanh chóng nuốt xuống.


Vân Giai Kỳ hừ một tiếng, sau đó giọng nói bắt đầu trở nên nũng nịu: “Cho dù anh có muốn thì tôi cũng không sinh con cho anh đâu!”
“Em không muốn thì không sinh” Người đàn ông thuận theo ý cô.

Vân Giai Kỳ nghe thấy thế, ánh mắt nhanh chóng trở nên lạnh lùng: “Ý của anh là anh không cần chứ gì!”
Lời nói này của anh là có ý không cần cơ mài!
Bạc Tuấn Phong: “…” Không phải cô vừa nói mình không muốn sao?
Anh còn có thể ép buộc cô phải làm thế sao?
Người đàn ông nào đó không hề biết, có lúc trong lòng người phụ nữ không muốn thì cũng không phải thật sự là không muốn.

Đây chính là đang làm nũng cơ mà!
Thế mà anh lại tưởng là thật!
Vân Giai Kỳ nói: “Anh không muốn thì cũng được thôi.”
Bạc Tuấn Phong: ‘..:
Anh muốn chứ, sao anh có thể không muốn được chứ?.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi