HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN



Drizzt sắc mặt cũng có chút không đành lòng.
Vân Ngọc Hân là học trò của ông ta, ở trước mặt ông ta mà nói học trò mình không tốt, ông ta nhất định cũng sẽ rất mất mặt.
Ông ta vừa rồi cũng thấy một số vấn đề về tiết tấu chơi của Vân Ngọc Hân, nhưng khán giả đều là những người nghiệp dư nên họ không thể nghe được.
Không ngờ, Tống Hạo Hiên lại chỉ thẳng vào mặt bọn họ.
Mặt trầm xuống, ông ta nói: “Ở Quốc Hoa, chỉ có một số ít người có kỹ năng chơi vĩ cầm trên cả Ngọc Hân! Bài hát này không khó.

Đây là lần đầu tiên tôi hòa tấu với cô ấy, tất nhiên sẽ có một chút thiếu sót, điều đó là không thể tránh khỏi.

Hơn nữa, đêm nay không phải là một buổi hòa nhạc, mà là một bữa tiệc rượu bình thường.



Tống Hạo Hiên không đồng ý với câu này: nghĩ kỹ thuật chơi vĩ cầm của Vân Giai Kỳ tốt hơn Ngọc Hân”
Tống Hưng Thịnh có chút kinh ngạc: “Ö?
Vân Giai Kỳ có kỹ thuật đánh đàn so với Ngọc Hân còn tốt hơn?”
Sắc mặt Vân Ngọc Hân hoàn toàn cứng đờ.
Vê phía Vân Lập Tân cũng có chút tức giận, không phục mà nói: “Đêm nay Ngọc Hân có thể coi là gặp kỳ phùng địch thủ rồi hả? Vì cậu Tống đã nói rằng cô ấy chơi tốt hơn Ngọc Hân, vậy tại sao không cho cô ấy chơi một bài, chúng ta ở đây lãnh giáo một chút”
Tống Hưng Thịnh có chút lo lắng, vì sợ Tống Hạo Hiên bị xấu hố khi Vân Giai Kỳ chơi đàn vĩ cầm thua, nên đã nhanh chóng giải vây: “Đây là trong mắt người tình thì người yêu là Tây Thị! Kỹ thuật đánh đàn của Vân Giai Kỳ làm sao có thể so với con gái của anh chứ?
‘Tống Hạo Hiên chỉ là nói đùa một chút thôi”
Vân Lập Tân trong lòng hừ lạnh một tiếng, nhưng lại nói: “Anh Tống quá khen rồi, nhưng thật hiếm có cơ hội như tối nay.

Tôi cũng không ngại có thể để hai người họ đấu với nhau một lần.

Có thầy Drizzt cũng ở đây, là một bậc thầy chơi vĩ cầm.

Ông ấy cũng sẵn lòng thưởng thức tài năng chơi vĩ cầm của cô Tống!”
Drizzt gật gật đầu.
Tống Hưng Thịnh nhìn Tống Hạo Hiên có chút lo lắng, sau đó ông ta nghe anh ta nói: “Được rồi, thầy Drizzt cũng ở đây, cơ hội hiếm có, tôi kêu người mang đàn vĩ cầm của Vân Giai Kỳ đi qua”
Trong khi nói, Tống Hạo Hiên đến bên Vân Giai Kỳ và thì thầm với cô vài lời.

Vân Giai Kỳ mỉm cười, quay đầu nhìn Vân Lập Tân, vui vẻ đứng dậy, đi tới trước mặt ngài Drizzt, hỏi: “Ông Drizzt, tôi có vinh hạnh được mời ông đệm đàn cho tôi không?”
Drizzt không nhìn thắng vào Vân Giai Kỳ.
Phóng tầm nhìn khắp Quốc Hoa này, người trẻ tuổi mà có thể thấy để lọt vào mắt xanh của ông ta chỉ có hai người Một người là Lữ Tư Thuần và người kia là Vân Ngọc Hân.
Vân Giai Kỳ mời ông ta đệm nhạc?
Cô không đủ tư cách!
Vân Ngọc Hân nói: “Cô Tống, thật xin lỗi, thầy của tôi không bao giờ đệm đàn cho bất kỳ ai ngoại trừ tôi! Cô bị y, sư phụ của tôi là một bậc thầy hàng đầu”
Nghĩa bóng có nghĩa là, không có lý do gì để một bậc thầy đi đệm đàn cho một người ít tên tuổi.
Nếu như trình độ chơi của Vân Giai Kỳ không đạt yêu cầu, chẳng phải ông ta cũng sẽ mất giá sao?
Vân Giai Kỳ mỉm cười, không để tâm.
Drizzt là một trong những bậc thầy mà cô rất ngưỡng mộ, và việc có một chút tính khí thất thường như kiểu bậc thầy này là điều không thể tránh khỏi.
Cây đàn vĩ cầm của cô nhanh chóng được mang đến.
Drizzt đột nhiên bị thu hút bởi cây đàn vĩ cầm của cô.
Cây vĩ cầm này tốt hơn cây vĩ cầm trước.

Được thực hiện bởi Antonio.
Antonio chỉ làm một cây vĩ cầm mỗi năm.
Cây vĩ cầm do ông ta và Battista chế tạo thể hiện tay nghề thủ công cao nhất trong ngành chế tạo vĩ cầm đương đại.
Nhưng Antonio có tính tình đặc biệt quái đản, làm ra cây vĩ cầm phải nhìn người chơi, trong mắt ông ta, chỉ có bậc thầy đủ xuất chúng mới có thể sử dụng cây vĩ cầm của mình.
Ông ta và Battista vẫn là đối thủ khét tiếng.
Giữa hai người luôn tồn tại một sự hiểu biết ngầm không thành văn, nếu ai sử dụng đàn của người kia thì dù có uy lực đến đâu, người kia cũng sẽ không bao giờ làm đàn cho người đó.
Nếu bạn sử dụng đàn vĩ cầm do Battista sản xuất, bạn không thể sử dụng đàn của Antonio.
Nếu bạn sử dụng Antonio, bạn không thế sử dụng Battista.
Cả hai người đều cho rằng đàn vĩ cầm của chính mình là tốt nhất, và họ quả thật là có tư cách kiêu ngạo như v: Nhưng Vân Giai Kỳ lại có hai cây đàn vĩ cầm của hai bậc thầy làm đàn vĩ cầm, cô đều có chúng!?


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi