Anh thật sự không biết Tống Hạo Hiên đã dùng phương pháp gì.
Đồn cảnh sát chỉ trả lời: “Tống Hạo Hiên đã ký thỏa thuận bảo lãnh và đủ tư cách làm người bảo lãnh”.
“Tống Hạo Hiên có tư cách đó còn Bạc Tuấn Phong tôi thì không?”
“Nghi phạm đang mang thai.
Anh có biết chuyện này không tổng giám đốc Bạc?”
Bạc Tuấn Phong choáng váng, Vân Giai Kỳ đang mang thai? Anh hơi ngạc nhiên và nghi ngờ mất một lúc.
Việc đó đã xảy ra khi nào? Cô ấy có biết không? Nếu cô ấy biết, tại sao cô ấy không nhắc chuyện đó với anh.
Đầu bên kia điện thoại lại nói tiếp: “Tống Hạo Hiên khai rằng nghỉ phạm đang mang thai đứa con của anh ta”.
Động tác cầm điện thoại của Bạc Tuấn Phong trở nên cứng nhắc.
Anh nghi ngờ quay người lại, giọng nói chợt lạnh lùng: “Anh chắc chứ? Ai nói với anh là cô ấy đang mang thai đứa con của Tống Hạo Hiên?”
“Nghi phạm không phủ nhận điều này.
Thủ tục tại ngoại đang được tiến hành.
Sau khi khám thai xong vào sáng mai, thủ tục tại ngoại sẽ chính thức có hiệu lực sau khi xác nhận rãng nghỉ phạm đang mang thai.”
“Tống Hạo Hiên không được phép tại ngoại.”
Bạc Tuấn Phong nói: “Tôi sẽ là người bảo lãnh”
“Tống Hạo Hiên đã ký thỏa thuận bảo lãnh rồi.
Đề xuất của anh không phù hợp với các quy tắc và thủ tục”
Bạc Tuấn Phong nói một cách sắc bén: “Anh nghĩ rằng tôi đang đàm phán các điều khoản với anh ư? Tôi là đang ra lệnh cho anh!”
“Xin lỗi, chúng tôi không thể vi phạm quy tắc.”
“Anh Bạc Tuấn Phong…”
Giọng nói yểu điệu của Vân Ngọc Hân vang lên từ phía sau.
Bạc Tuấn Phong ngoảnh đầu lại nhìn liền thấy Vân Ngọc.
Hân đang tiến đến gần mình, âm thầm giật lấy điện thoại di động trong tay anh và cúp máy.
Cô ta tỏ vẻ mặt thương hại: “Anh Bạc Tuấn Phong, cho tới bây giờ anh vẫn không hiểu sao? Em thật sự cảm thấy thương anh.
Vân Giai Kỳ đã phản bội anh, chẳng lẽ anh còn muốn thay người đàn ông khác để nuôi dưỡng đứa bé?”
Bạc Tuấn Phong hất cằm lên, khuôn mặt tuấn tú không chút dao động.
Vân Ngọc Hân lại nói: “Tại sao Vân Giai Kỳ lại để Tống Hạo.
Hiên bảo lãnh? Còn ai hiểu rõ cha của đứa con trong bụng là của ai hơn người mẹ cơ chứ! Cô ta đương nhiên phải biết đứa con trong bụng mình là của ai rồi” Đó là lý do tại sao cô ta quyết định để Tống Hạo Hiên bảo lãnh cho mình, anh còn không hiểu sao?”
Nếu cô ta mang thai đứa con của anh thì tại sao lại không nói cho anh biết? Chắc chắn cô ta biết đứa con trong bụng là tội đồ, không phải con ruột của anh nên muốn âm thâm phá bỏ trước khi bị anh phát hiện ra.
Thế nhưng hiện tại cô ta không có cơ hội đó nữa nên đương nhiên không có mặt mũi nào mà nói cho anh biết chuyện này!”
Bạc Tuấn Phong lạnh lùng ngắt lời: “Câm miệng!”
“Anh Bạc Tuấn Phong, đây là sự thật, anh cam tâm bình tĩnh đối mặt từ khi nào vậy?”
Bạc Tuấn Phong đột ngột bóp cổ cô và ép cô ta vào tường cảnh cáo cô, câm miệng”
“Bởi vì anh cũng cho rằng những gì em nói là sự thật nên anh không muốn đối mặt với nó, phải không?” Giọng Vân Ngọc Hân cất lên..