Ngực Vân Lập Tân vang lên tiếng “lộp bộp”.
Một phần trăm cố quyền của Vân thị đã là mấy trăm tỷ thậm chí còn lên tới mấy nghìn tỷ Điều này có ý nghĩa rằng ông ta cần lấy ra hơn ba nghìn tỷ tiền mặt để thu mua những cổ quyền đó.
Hơn ba nghìn tỷ đấy!
Đây chính là một món tiền vô cùng lớn.
‘Vân Giai Kỳ trầm mặc một lúc, sau đó nhếch miệng ra được à?”
Làm sao vậy? Không lấy.
‘Sác mặt Vân Lập Tân tối sầm lại, vô cùng âm trầm.
‘Vân Giai Kỳ ra vẻ kinh ngạc: “Không thể nào? Đường đường là tổng tài của Vân thị vậy mà hơn một tỷ cũng không lấy ra được ư? Vân Chính Nghiêp, chẳng lẽ ông kìm nén đến mức kia rồi à? Tiền của ông đi đâu rồi? Chẳng lẽ cầm hết đi nuôi người thứ ba rồi nhỉ?”
“Phụt…”
Trong phòng hội nghị vâng lên tiếng cười nhạo cố kim nén.
‘Vân Giai Kỳ nói: “Lúc ông nuôi tình nhân thì có tiền, chẳng lẽ ông cầm tiền đi nuôi toàn bộ ca vũ và vũ nữ trong thành phố này à, vậy nên lúc này mới không có tiền để thu mua cổ quyền được? Nếu đã thế thì sao những vị cổ đông ở đây có thể tiếp tục tin tưởng ông chứ?”
‘Vân Lập Tân nói: “Cô câm miệng cho tôi!”
Ông ta nói với các cổ đông: “Nhiều năm như vậy, trước mọi người ở đây có anh em cùng xây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng với tôi, mọi người cùng nhau tiến lên, đồng tâm hiệp lưc! Vân Lập Tân tôi thề, nguy cơ hiện giờ Vân thị đang phải đối mặt chỉ là tạm thời mà thôi! Chờ đến khi nguy cơ này được giải quyết thì tôi tuyệt đối sẽ không khiển mọi người thất vọng! Chắc mọi người cũng rõ rồi, Vân Lập Tân tôi từ trước đến nay là người trọng tình trọng nghĩa! Ai tín nhiệm tôi thì nhất định tôi sẽ không để người đó thất vọng”
“Ôi, thật là cảm động đáy.
Có tình có nghĩa cơ à..” Vân Giai Kỳ gật đầu, nhẹ nhàng nói: “Tổng giám đốc Vân quả thật là một người có tình có nghĩa, ở bên ngoài nuôi người thứ ba, không muốn để con gái mấy người chịu khổ nên mang cô ta về nhà họ Vân, quả thật cái phần tình nghiac ấy khiến trời đất cảm động!
Nhưng mà…”
‘Vân Giai Kỳ lạnh giọng nói: “Đây là thị trường kinh doanh, lấy tiền để nói chuyện.
Nếu ông không lấy được tiền ra thì cứt đi!”
Không lấy được tiền ra thì cút đi!
‘Vân Lập Tân thiếu chút nữa tức giận đến mức mặt cũng tím mét lại Từ trước đến nay ông ta chưa bao giờ chịu sự khuất nhục như thế này!
Trước kia chỉ có ông sai người khác, bây giờ đứa con hoang mà ông ta chướng mắt nhất lại ngồi ở vị trí của Vân Lập Tân, đập bàn khiêu khích ông ta.
Vân Lập Tân hận cắn chặt hàm răng, ông ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Vân Giai Kỳ! Cô đừng có ép người quá đáng!”
“Ông đừng nói mấy lời vô nghĩa với tôi nữa! Trong tài khoản là năm nghìn bảy trăm tỷ đấy, có bản lĩnh thì ông lấy ra đi! Nếu không nhân lúc còn sớm nhanh chóng cút đi!”
‘Vân Giai Kỳ không có kiên nhân tiếp tục dong dài với ông ta.
Cô tới đây chỉ muốn vả mặt Vân Lập Tân, không phải tới để nghe ông ta nói mấy lời vô nghĩa!
Làm sao Vân Lập Tân lại lấy ra được nhiều tiền như thế chứ2!
Ông ta hỏi lại: “Cô lấy ra được năm nghìn bảy trăm tỷ được ư?”.