HAI THAI NĂM BẢO TỔNG TÀI BẪY ĐƯỢC VỢ NGOAN



Vân Giai Kỳ vừa nói vừa bắt đầu đếm ngược: “Năm, bốn Cô càng đếm số Bạc Tuấn Phong càng ôm cô chặt thêm.

Đến cuối cùng, thậm chí cô còn cảm thấy như mình sắp nghẹt thở đến nơi, lúc này anh mới chịu buông cô ra, sau đó xoa xoa mái tóc của cô, nhẹ nhàng hôn lên mặt cô một cái và nói: “Nghỉ ngơi sớm đi nhé”
Bạc Tuấn Phong đấy vào bên hông cô một cái rồi tiến vào trong phòng, sách.

Vân Giai Kỳ vẫn đứng ở cửa phòng sách, dường như những chỗ đã được bàn tay kia nhẹ nhàng xoa xoa hay chỗ phía trên mới bị anh hôn vẫn còn chút hơi ấm còn sót lại.

Mãi cho đến khi về đến cửa phòng ngủ cô mới có thể hoàn hồn!
Ánh mắt của người đàn ông này thật sự là quá mê hoặc rồi!
Nó sẽ làm cho tâm trí của người ta bị mê trong một thời gian.

“Ai thèm trở về nhà họ Bạc với anh chứ!” Vân Giai Kỳ lẩm bẩm một câu, tức giận năm xuống giường, quấn chặt chăn, lăn qua lăn lại trên giường vài vòng sau đó lại ngủ thiếp đi Trong lúc nửa mơ nửa tỉnh cô cảm giác như cửa phòng bị người đẩy ra.

Còn mang theo một chút gió lạnh.


Một người đàn ông lên giường, đắp chăn cho cô và cuối cùng ôm lấy cô vào vòng tay ấm áp, Ngửi thấy mùi hương trên người anh Vân Giai Kỳ mới chìm vào trong giấc ngủ say.

Ngày hôm sau Báo cáo giám định của Lâm Thanh Thuỷ đã được đưa ra Không thể không nói, hiệu suất làm việc của Lâm Thanh Thuỷ đúng là thần tốc, cô ta vừa nghe bạc Tuấn Phong nói ra câu nói đó, răng hễ đứa bé sinh ra là của anh thì anh sẽ nhận.

Điều này đã làm cho cô ta như nhận được sự khích lệ Cô ta đã nhanh chóng tìm bác sĩ để chọc nước ối làm giám định, hơn thế.

nữa còn rất nôn nóng chờ đợi kết quả xét nghiệm quan hệ cha con.

Lúc Bạc Tuấn Phong dẫn Vân Giai Kỳ trở về nhà họ Bạc, mọi người đều đã có mặt đầy đủ.

Bạc Minh Lâm và Bạc Tiêu Dương cũng đều có mặt ở đây.

Bạc Tuấn Phong mới vừa nằm tay Vân Giai Kỳ vào đến phòng khách, Bạc.


Ngạn Thiên vừa nhìn thấy Vân Giai Kỳ liền trưng ra một mặt lạnh lùng và nói: “Cháu dẫn cô ta tới đây làm cái gì?”
Vân Giai Kỳ vừa nghe Bạc Ngạn Thiên nói như vậy, không đồng tình mà phản bác lại: “Ông nghĩ là tôi muốn tới đây à?”
Bạc Ngạn Thiên giận dữ nói: “Đúng là không coi ai ra gì mài Trong mắt cô có còn người làm trưởng bối này không? Cô thử xem xem cô như vậy là đức hạn gì?”
“Tôi cứ tưởng rằng ông cụ đã sớm quen với cái đức hạnh này của tôi rồi chứ!
Bạc Ngạn Thiên tức giận đến mức các đường gân trên mặt đều co giật.

Bạc Tuấn Phong nói: “Báo cáo kết quả giám định đã có hay chưa?”
Anh nói một câu quay trở lại vấn đề chính.

“Cháu cũng thật là nhẫn tâm! Đứa bé trong bụng Lâm Thanh Thuỷ là thân cốt nhục của cháu vậy mà cháu lại ép buộc con bé đi chọc nước ối làm giám định”
Bạc Tuấn Phong nói: “Trước khí cháu được nhìn thấy kết quả giám định, rốt cuộc đứa bé trong bụng cô ta là của ai không phải một mình ông nội nói là xong chuyện!”
“Được thôi! Bây giờ đã có kết quả đây rồi, ông phải xem xem cháu có chịu thừa nhận hay không!”
Bạc Ngạn Thiên nhìn về phía bác sĩ đang cầm tập hồ sơ đứng ở một bên kia và nói với ông ta: “Bác sĩ Lý, cậu mau chóng công bố kết quả giám định ra đi!”
Bác sĩ Lý có chút rối rắm nhìn về phía Bạc Ngạn Thiên, sau đó lấy tài liệu ra và bắt đầu đọc kết quả.

“Căn cứ vào độ phù hợp của kết quả giám định quan hệ cha con, cái thai trong bụng Lâm Thanh Thuỷ có một tỷ lệ nhất định thế hiện có quan hệ cha con với nhà họ Bạc”
Vân Giai Kỳ nghe vậy, trước hết đã phát hiện ra điều kỳ quái trong lời nói của anh ta: “Có một tỷ lệ nhất định sao?”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi