HÀM ĐÀO

“Đệ có nghe đồn được chuyện tên của mẫu thân Thần Tử Mặc hình như đã bị đổi, cái người cầm búa kia gọi Trình tiệp dư là Gia Trân.”

“Gia Trân?” Nhị hoàng tử khẽ nhíu mi, trước đây khi tân hoàng phi tiến cung, cậu ta từng theo Hoàng hậu xem qua danh sách, vì là người của Tố Tâm tông, nên cậu ta còn đặc biệt chú ý đến Trình tiệp dư một chút. Lúc ấy Hoàng hậu nói, người của Tố Tâm tông cả đời chỉ có thể lấy chữ Tố làm tên, người phụ nữ này trước khi gia nhập hình như tên là Trình gì đó Dao, bây giờ đến cả khi vào cung cũng không đổi lại, thật sự là dạng người mất gốc.

Sao lại gọi là Gia Trân nhỉ?

Nhị hoàng tử đã tròn mười bốn, có năng lực suy đoán cực cao, nói mấy câu đã lập tức liên tưởng đến rất nhiều chuyện: “Còn gì không?”

Thần Tử Thích nghĩ một lát, hình như hơi do dự: “Còn có một chuyện nữa, Nhị hoàng huynh đừng bảo đệ nói nhé, bằng không Thần Tử Mặc sẽ trách đệ mất.”

“Đương nhiên rồi, hai ta đang mật báo mà, đệ có thấy ai đi mật báo mà bị lộ chưa.” Nhị hoàng tử cười dụ cậu.

“Đó là…..Trình tiệp dư thường đánh Thần Tử Mặc, trên cánh tay huynh ấy còn bị bầm tím một mảng luôn.” Thần Tử Thích có chút căm giận phủi phủi điểm tâm trong tay, “Còn không cho huynh ấy ăn cơm nữa.”

“Bốp!” Nhị hoàng tử vỗ mạnh lên bàn, cũng không biết là giận, hay hưng phấn.

“Nhị hoàng huynh, huynh sao thế ạ?” Thần Tử Thích rụt cổ, sợ hãi nhìn cậu ta.

“Không có gì đâu, dọa đệ sợ rồi ha, huynh chỉ đang tức giận thôi.” Nhị hoàng tử hít sâu một hơi, “Ngược đãi hoàng tử chính là trọng tội. Tử Mặc cũng là đệ đệ của huynh, huynh quyết không thể trơ mắt nhìn đệ ấy chịu khổ được.”

“Đó là nương của huynh ấy nha, huynh ấy không chịu nói, Nhị hoàng huynh ngàn vạn lần đừng bảo đệ nói, huynh ấy từng bắt đệ thề đó.” Thần Tử Thích nhấn mạnh thêm lần nữa.

“Được, huynh cam đoan không nói, huynh sẽ âm thầm bảo mẫu hậu đi tra xét,” Nhị hoàng tử nghĩ nghĩ, lại dỗ Thần Tủ Thích một câu, “Tiểu Thất nói với ca là đúng đấy, Nhị ca sẽ bảo vệ các đệ.”

“Khì khì……” Thần Tử Thích gãi đầu cười, ăn hết điểm tâm trong tay, “ưm, ngon thật đấy, cái này là gì ạ?”

“Đó là quế hoa cao, có thêm bơ đó.” Nhị hoàng tử sai người chuẩn bị cho cậu một khay quế hoa cao thêm bơ, sau đó lại tặng không ít đá mắt mèo bắn chơi, dặn Thần Tử Thích hễ rảnh rỗi thì ghé qua đây chơi.

Thần Tử Thích ôm một đống đồ, vui vẻ cười toe toét, vội vã đồng ý.

Đợi Thần Tử Thích đi rồi, nụ cười ấm áp trên mặt Nhị hoàng tử lập tức biến mất, sau khi cân nhắc thật lâu, mới xoay người đi đến Phượng Nghi cung.

“Con nói, có khả năng Trình tiệp dư là kẻ giả mạo?” Hoàng hậu rất kinh ngạc.

“Đây mới chỉ là suy đoán của nhi tử thôi, theo lý mà nói, trước khi Trình tiệp dư gia nhập Tố Tâm tông, hẳn phải có tên là Trình Gia Dao, nhưng mà Trình Châu lại gọi là Gia Trân. Mẫu hậu không ngại thử phái người đi thăm dò thử, xem Trình gia có người con gái nào tên Trình Gia Trân không?” Nhị hoàng tử chỉ vào sổ sách tên phi tần nói.

“Liệu Lục hoàng tử có nghe nhầm không?” Hoàng hậu vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng được, trước đây khi Hoàng phi hồi cung, chính Kim Ngô vệ đã đi kiểm tra, huống chi những nữ tử các môn phái dâng lên đều được ghi chép rõ ràng.

“Không cần vội rùm beng, kiểm tra cũng sẽ không ảnh hưởng gì. Trình tiệp dư dám vô lễ như vậy, hẳn phải trị bà ta một trận.”Khi đứng trước mặt mẫu thân của mình, Nhị hoàng tử mới lộ ra tính cách của thiếu niên.

“Ừm, bản cung sẽ sai người đi kiểm tra, còn chuyện ngược đãi, cũng sẽ gọi người đi xem thử. Con không cần nhúng tay vào, nghe chưa?” Hoàng hậu dặn dò Nhị hoàng tử.

Tuy rằng bây giờ khắp nơi trong thiên hạ đều có các môn phái giang hồ, hầu hết địa phương đều bị môn phái khống chế, song cũng vẫn có quan phủ cai trị. Tên tuổi, quê quán của mọi người sẽ được viết thành quyển sổ, sinh tử cưới gả đều có nha môn ghi chép lại.

Trình gia mặc dù đã diệt môn, song dù sao cũng là hộ giàu có, sổ sách trong nha môn ghi chép khá đầy đủ. Có thủ dụ của Hoàng hậu, chuyện xem xét hộ tịch chỉ là chuyện vô cùng nhỏ bé, tự nhiên như chơi. Không lâu sau, hồ sơ của Trình gia đã được mang đến Phượng Nghi cung.

Trình gia đích thực có hai người con gái là Trình Gia Dao và Trình Gia Trân. Trình Gia Trân là đích nữ của gia chủ Trình Kí, hòn ngọc quý trên tay do chính thê sở sinh. Còn Trình Gia Dao bị dâng lên cho Hoàng thượng, lại là thứ nữ nhà nhị đệ của gia chủ.

Hồ sơ có ghi, đại khái vào bảy năm trước, hộ tịch của Trình Gia Dao được Trình gia chuyển đến Tố Tâm tông, Trình gia có thêm một đứa trẻ tên là Trình Mặc. Còn Trình Gia Trân thì bỏ mạng ngay năm đó, nguyên nhân gây tử vong được viết là ‘rơi xuống vực’. Ở dưới có dòng ghi của sư gia, nói là mấy tỷ muội cùng xuất môn đi chơi, Trình Gia Trân vô ý ngã xuống vách núi. Do không tìm được thi thể, nên vội vàng kết án.

Sau đó, Trình gia gặp họa diệt môn, chuyện này càng không có ai để ý đến nữa. Trong triều đại này có đầy rẫy chuyện báo thù giang hồ, tác dụng của nha môn chẳng là gì đối với người trong giang hồ.

Hoàng hậu gõ nhẹ ngón tay đeo chiếc nhẫn tùng thạch tinh xảo lên mặt hồ sơ.

Khi Hoàng đế du lịch bên ngoài, nữ nhân các môn phái dâng tặng, chỉ là món cống phẩm chơi đùa, đa số đều không có danh phận. Trình gia chắc chắn cũng dâng một thứ nữ vô giá trị. Tố Tâm tông trước nay thường tự xưng là công chính nhân ái lương thiện, làm ra chuyện mất mặt này, tự nhiên phải che giấu, bù đắp cho Trình gia. Mà chuyện bồi thường này, chính là nhận nữ tử bị hiến làm đồ đệ.

Đối với một gia tộc nhỏ mà nói, có thể được làm đệ tử đích truyền của Đại Tông môn, thực sự là một chuyện quang vinh lớn lao, xuất thân của người đó cũng vì thế mà được thay đổi. Có thể được ví như gọi rượu ngon đỏ mặt người, tiền tài động lòng người…..

“Nếu bản cung đoán không nhầm, Trình gia đã giết chết Trình Gia Dao chân chính, sau đó lấy cơ hội đi Tố Tâm tông cho Trình Gia Trân.” Hoàng hậu nhíu mày, nàng xuất thân từ danh môn, không quen thấy kiểu bè lũ xu nịnh này, đập mạnh lên bàn, “Khi quân vọng thượng, nếu còn thế này thì còn ai sợ nữa, thật cho rằng không có ai biết sao?”

Thần Tử Thích nghe Nhị hoàng tử kể lại, về đến cung Thanh Vân, ngẩn người thật lâu.

“Chíp.” Đan Y bò ra khỏi vạt áo, nhảy lên trên bàn.

“Thần gà à, mi nói coi xuất thân danh môn có thật quan trọng thế không?” Thần Tử Thích gác cằm lên bàn, thổi một hơi vào bé chim đỏ, “Phàm là chuyện cần xuất thân, xuất thân thấp hèn sẽ phải bị xuất thân cao quý bắt nạt…….”

Vạn vật đều có tự do, chỉ có điều lòng người phức tạp, mới tạo thành trăm ngàn hình thái của thế gian. Bé chim đỏ vẫy vẫy lông chim bị thổi xù, mổ nhẹ vào thái dương Thần Tử Thích, kêu hai tiếng “chíp chíp”.

Thần Tử Thích nói tin tức biết được cho Thần Tử Mặc, lúc đó Thần Tử Mặc đã đỏ bừng hai mắt.

“Huynh đừng khóc, ít nhất nữ nhân ác độc kia không phải mẫu thân ruột thịt của huynh.” Thần Tử Thích cũng không biết nên an ủi thế nào, chỉ đành vỗ nhẹ vai cậu ta.

Thần Tử Mặc chậm rãi gật đầu, nếu mẫu thân còn sống, chắc chắn sẽ không đối xử thậm tệ với cậu như Trình Gia Trân. Lau khô nước mắt, ánh mắt Hắc Đản càng có tinh thần hơn trước: “Cho nên, huynh không phải người làm mẫu thân ghét bỏ.”

“Mẫu thân ruột thịt sao có thể ghét đứa con của mình được? Nương huynh chắc chắn giống tiểu tiên nữ, liều mạng che chở huynh, mùa hè quạt mát, ĐSng nấu canh gừng cho huynh…..”Thần Tử Thích nói xong, cũng không khỏi rơi nước mắt. Có một năm tiểu tiên nữ bệnh nặng, suýt nữa đã chết, lúc đó cậu đã nghĩ, nếu không còn nương trên đời, liệu ai sẽ may quần áo, sẽ hỏi cậu có nóng có lạnh không.

Sau khi về cung, Thần Tử Thích ôm Thường Nga rất lâu cũng không buông tay.

“Rùa con, không phải con đã làm chuyện gì xấu chứ?” Thường Nga kéo lỗ tay cậu.

“Con…….”

“Chíp!” Chưa đợi Thần Tử Thích nói xong, bé chim đỏ ở giữa hai người không chịu đựng nổi, vùng vẫy nhảy ra.

“………..”Bầu không khí ấm áp phút chốc tan vỡ, Thần Tử Thích ôm quả cầu lông nhỏ, làm mặt quỷ chạy đi.

Hai ngày sau, Thần Tử Thích lại đi tìm Nhị hoàng tử, xin cậu ta giúp đỡ tra xét vách núi nơi Trình Gia Dao ngã xuống.

“Nếu có thể tra được, đệ sẽ bảo Hắc Đản làm tiểu đệ của huynh.” Thần Tử Thích vỗ ngực nói.

Nhị hoàng tử mím môi cười, đây thực sự không phải chuyện khó, nên đồng ý ngay. Nửa tháng sau đã có kết quả, vách núi đó ở ngay gần đại trạch Trình gia, có tên Bạch Lộ Sơn Vọng Xuyên Nhai.

Thần Tử Thích dẫn Thần Tử Mặc đến Phượng Nghi cung, khấu đầu với Nhị hoàng tử.

“Sao có thể được.” Nhị hoàng tử vội vàng kéo Thần Tử Mặc dậy, “Chúng ta là huynh đệ, không cần cúi đầu làm đại lễ này với huynh.”

“Tạ ơn Nhị hoàng huynh, đệ sẽ nhớ kỹ phần ân tình này.” Hắc Đản nói chuyện rất chậm, làm người ta có cảm giác có thể tin tưởng.

Nhị hoàng tử khẽ vui mừng, không hề lo lắng tí nào.

“Nhị hoàng huynh, sau này hai bọn đệ sẽ nghe theo huynh. Đệ nói cho huynh biết một bí mật nhé, bây giờ huynh ấy đang lén lút học võ công với Trình Châu đấy, tên là gì ấy….Nói chung học xong thì rất lợi hại.” Thần Tử Thích đá một cái vào chân Hắc Đản.

“Vâng, sau này Nhị hoàng huynh bảo đệ đánh ai, đệ sẽ đánh kẻ đó!” Thần Tử Mặc thật thà tự nhiên nói.

Vốn cho rằng chỉ thu được một huynh đệ bình thường, không ngờ còn có niềm vui này. Nhị hoàng tử vô cùng vui sướng, giả bộ giận dữ nói hai người sao có thể lén học võ công khác? Sau đó lại đồng ý, giúp hai người che giấu, rồi bảo Thần Tử Mặc học cho giỏi.

Ra khỏi Phượng Nghi cung, Thần Tử Thích cúi đầu hôn một cái lên cái đầu lộ ra của bé chim đỏ, nhảy tưng tưng về phía trước.

Thần Tử Mạc đi theo phía sau, được một lúc, đột nhiên mở miệng nói, “Thần Tử Thích, sau này, huynh chỉ nghe duy nhất lời đệ nói.”

Thần Tử Thích dừng bước, xoay người nhảy về, vỗ nhẹ vai Hắc Đản: “Tất nhiên rồi, nhảy theo anh đây, tiền đồ sẽ vô cùng sáng lạn!”

“Đệ là đệ đệ của huynh.” Thần Tử Mặc sửa lại.

“Không được, ta là lão Đại, huynh phải gọi ta là ca ca!” Thần Tử Thích quấy rối nói.

“Được rồi, Thất ca.” Thần Tử Mặc nghe theo.

“Ài!” Thần Tử Thích rất đắc ý, cái tên “Thất ca” nom hay ghê, vừa nghe đã biết vai chính ngoan độc.

Bên này Hắc Đản có được đáp án, bên kia Hoàng hậu vẫn chưa hài lòng với kết quả có được. Mắt nhìn sắp đến lễ trừ tịch, Hoàng đế chắc chắn sẽ hỏi đến chuyện gia yến.

“Vốn muốn để Trình tiệp dư múa kiếm, nhưng Quý phi thấy không phù hợp, cho nên nô tì bèn mời gánh hát, đến diễn một tuồng kịch.” Hoàng hậu ung dung cười.

“Ồ? Diễn vở gì?” Chính Long đế tò mò hỏi.

“Đến lúc đó Hoàng thượng sẽ biết.” Hoàng hậu che miệng cười khẽ.

Màn diễn phấn khích như vậy, đương nhiên phải diễn hay diễn đẹp để mọi người cùng lắng nghe mà.
Tiểu kịch trường

“Câu chuyện Thất ca hành tẩu giang hồ”

Thích Thích: Thất ca ta hành tẩu giang hồ đã nhiều năm, được đám tiểu đệ giúp đỡ.

Hắc Đản: Ta là tiểu đệ sức mạnh, chuyên cung cấp vũ lực.

A Mộc: Ta là tiểu đệ bánh manh, chuyên kể chuyện cười.

Chim tiểu công: Ta là lang quân….ta có tiểu đệ đệ.

Thích Thích:…………

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi