HÀNG TỶ CƯNG CHIỀU VỢ: NAM THẦN HÔN SÂU 101℃

Editor: May

Hoàng Phủ Bạc Ái cười đến cực kỳ tà ác, một bộ dáng “Con báo nhỏ, đấu với tôi, cô vẫn non lắm”, lúc này Thịnh Vị Ương mới ý thức được chính mình bị lừa.

Nhưng mà, hố là chính cô đào, cô không thể không nhảy.

Thịnh Vị Ương hung hăng cắn răng một cái, mặc kệ giá nào!

Cánh môi phấn nhuận lại chậm rãi dán lên, có chút run rẩy hé miệng, học bộ dáng lúc anh hôn cô, nhẹ nhàng cắn ở trên môi lạnh như băng của anh.

Nhiệt độ ấm áp truyền lại từ giữa bốn cánh môi, bỗng nhiên, cánh môi lạnh lẽo kia trở nên nóng bỏng.

Động tác Thịnh Vị Ương vụng về thăm dò đầu lưỡi vào, răng nhỏ bén nhọn thỉnh thoảng còn đập vào anh, đau đến ấn đường trực tiếp nhíu chặt.

……

Thịnh Vị Ương nhắm mắt lại, lông mi cánh bướm khẩn trương run rẩy, nhẹ nhàng xẹt qua đôi mắt của anh, đột nhiên chơi xấu cắn trên môi cô một cái.

Gọi anh sắc ** lang! Gọi anh lưu ** manh!

Hoàng Phủ Bạc Ái nhịn không được hít một hơi khí lạnh,

“Ư……”

Mắt sâu lạnh lẽo chợt tinh hồng, hóa bị động thành chủ động, nụ hôn vốn thăm dò cũng lập tức hung mãnh lên, níu lấy lưỡi cuống quít tránh né của cô.

Hung hăng mút hút, cắn đến đầu lưỡi cô tê dại.

Bàn tay to giữ chặt cô căng thẳng, giữa hai người không còn có bất luận khe hở nào, dán chung một chỗ, đè ép trước ngực no đủ của cô.

Thịnh Vị Ương đã cảm giác được rõ ràng, thân thể người đàn ông kề sát mình, một chỗ mềm mại nào đó, đang từ từ cứng lên, sưng trướng……

Kề sát bụng nhỏ bằng phẳng của cô, không an phận ma sát.

Thịnh Vị Ương hối hận, cô không nên trêu chọc tên đại sắc lăng có thể phát tình bất cứ lúc nào này!

……

Gắt gao chống đỡ bờ vai của anh, giọng nói mảnh mai mơ hồ nói,

“Hoàng Phủ ba tuổi, anh còn phải làm, làm việc…… a!”

Cuối cùng giọng nói hóa thành thở nhẹ, Hoàng Phủ Bạc Ái xoa nhéo tròn trịa nhỏ của cô, dùng sức nâng lên một phen!

Thịnh Vị Ương gần như theo bản năng ôm chặt eo của anh, sợ chính mình ngã xuống, lại thấy người đàn ông cười càng thêm dụ hoặc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi