HÀNH TRÌNH "BẺ CONG" CÔ BẠN CÙNG BÀN

~Ngày đi du lịch~

~6h30 AM~

Bấy giờ tại sân trường đại học PY, học sinh của hai lớp được tham gia vào chuyến đi du lịch đều đã tập trung ở đây hết cả rồi. Ở xa xa là 3 cô gái đang đứng nói chuyện với nhau rất vui vẻ.

-Trời ơi, hai cậu tiến triển quá ha, từ trên xuống dưới toàn là đồ couple không luôn. Nhỏ bạn tôi quan sát từ trên xuống dưới thân thể của tôi và Thiên Di xong nó phán một câu xanh rờn.

-Hihi, rất dễ thương đúng không ! Hôm qua tớ và San đã cùng nhau đi mua đó. Thiên Di lòng vui như trẩy hội khi được người khác ghép đôi cô với Hạnh San, cô hí hửng ôm lấy cánh tay Hạnh San, cô cười tươi hết cỡ đôi mắt của cô ngay lập tức hoá thành hai vầng trăng khuyết trông rất đẹp, khiến Hạnh San đơ vài (chục) giây.


-Thật đáng ghanh tị nha~ Nhỏ bạn tôi trưng ra vẻ mặt ai oán, tội nghiệp. SanDi thì được một trận cười khi nhìn thấy vẻ mặt hết sức buồn cười của người bạn này.

Ba người đang nói chuyện rôm rả tự nhiên ở đâu xuất hiện cái tên đáng ghét hôm bữa đã đẩy Hạnh San từ xa đi tới. Hắn nhếch môi khinh bỉ với Hạnh San một cái rồi quay sang mỉm cười với Thiên Di, hắn cất giọng:

-Chào em, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi. Hắn nở nụ cười đểu cáng nhìn Thiên Di

-Sao anh lại ở đây ?! Mọi hành động của hắn Thiên Di đều thu vào tầm mắt, hành động khinh bỉ Hạnh San của hắn ta làm cho cô muốn một cước đá văng hắn đi thật xa.

-Vì thầy nói là còn một ghế trống nên anh mới đề nghị thầy cho anh tham gia chuyến du lịch này. Tài nói dối của hắn thật quá xuất sắc, vốn dĩ đã đủ ghế hết rồi chẳng còn dư cái nào cả nhưng hắn là muốn đi cùng với người đẹp nên dùng tiền để mua lại một ghế đó.


-Vâng, nếu không.... Thiên Di chưa nói hết câu thì có một người con trai nữa xuất hiện cắt ngang câu nói của Thiên Di

-Chào các cậu,San à mình nói chuyện riêng một chút có được không ?. Là cái tên hôm bữa để bức thư vào trong ngăn bàn của Hạnh San đây mà

*Thiên Di pov*

"Gì chứ ?! Bộ đứng ở đây nói chuyện có vấn đề gì sao mà phải đi chỗ khác, muốn gì nữa đây ! "

-À đươ... Hạnh San định đồng ý nhưng chưa gì đã bị Thiên Di cướp lời

-Không được, cậu muốn nói gì thì nói ở đây đi. Thiên Di nhìn hắn ta với ánh mắt không mấy hoà khí.

-Tớ đang hỏi San, không hỏi cậu.

-Tôi có quyền nói, bộ cậu muốn quản cái miệng của tôi à ? Thiên Di đanh đá xuất hiện.

-Cậu... Hắn định cãi tay đôi với Thiên Di thì bị một giọng nói lớn phát ra từ cái loa phát thanh gần đó.


-Nào nào các em tập hợp lại nào. Tiếng nói của cô chủ nhiệm phát ra lảnh lót từ cái loa trên tay làm thu hút mọi người nhanh chóng tập hợp lại theo lớp. Hai cái tên đáng ghét kia cũng biết đều mà về lớp ổn định xếp hàng.

-Xe đã đến, các em hãy trật tự di chuyển lên xe, lớp nào theo lớp đó.

-Dạ. Một tiếng "Dạ" thôi mà muốn rung động toàn trường.

Thiên Di khoác tay Hạnh San từ nãy đến giờ không buông, cô thật là khó chịu khi nhìn thấy ánh mắt say mê của tên Chí Dương đáng ghét kia cứ dán chặt lên người của Hạnh San. Cô hận không thể móc mắt hắn ra.

Lúc này, mọi người đều đã ở trên xe và tìm chỗ ngồi của mình. SanDi đương nhiên là ngồi chung với nhau ở hàng ghế trên vì Hạnh San bị say xe nên không thể ngồi hàng ghế sau. Thiên Di bực cái vụ lúc nãy Hạnh San đồng ý yêu cầu của Chí Dương nên xoay mặt ra ngoài cửa sổ nhìn trời nhìn đất.
-Di à, cậu sao lại không vui nữa rồi ?! Hạnh San lay nhẹ vai Thiên Di mong người kia quay mặt lại nói chuyện với mình

-Hứ, tớ lúc nãy không ngăn cậu thì cậu sẽ đồng ý đi chung với hắn ta rồi đúng không ? Thiên Di xoay mặt lại, mặt đối mặt với Hạnh San, tay khoanh trước ngực, khuôn mặt đầy vẻ khó chịu.

-Ơ, tớ làm vậy có gì sai sao ?! Dù gì cậu ấy cũng là bạn bè mà. Hạnh San vẫn ngốc như vậy.

-Hừ, không thèm nói chuyện với cậu nữa. Thiên Di lại xoay mặt ra cửa sổ

-Nếu cậu giận vì chuyện đó thì cho tớ xin lỗi, tớ sẽ không như vậy nữa. Hạnh San xuống nước xin lỗi cô tiểu thư đang giận dỗi kia.

-Tha cho cậu lần này đó.

-Hihi, cảm ơn.

Cả hai vì thức rất sớm nên bây giờ rất là mệt và buồn ngủ, họ nói chuyện được một lúc thì Thiên Di ngủ luôn, Hạnh San đang mơ mơ màng màng thì nghe một tiếng "Bộp" ở bên cạnh. Cô giật mình mở mắt ra thì thấy đầu của Thiên Di liên tục đập mạnh vào cửa sổ mà Thiên Di thì cứ nhắm mắt ngủ không màng tới. Hạnh San lập tức kéo người Thiên Di dựa hẳn vào người của mình, cô điều chỉnh tư thế của mình để đầu cô ấy có thể đặt lên vai của cô mà ngủ thoải mái hơn. Yên tâm rồi cô mới nhắm mắt ngủ, lúc này cô không thấy khoé môi Thiên Di đang cong lên, Thiên Di chắc hẳn là đang mơ một giấc mơ rất hạnh phúc a~~

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi