HÀNH TRÌNH "BẺ CONG" CÔ BẠN CÙNG BÀN

-Attention!!! Phần này có yếu tố 18 cộng!!! Trẻ em không đủ tuổi xin lòng click back!!! Mà thôi, vào đọc luôn đi!!! Bởi Nấm cũng chưa đủ tuổi đâu a~~~ Keke!!!

Nhưng mà nói trước rồi á, đừng trách Nấm tại sao lại đi đầu độc "tâm hồn trẻ thơ, trong sáng, thánh thiện" của mấy người nha~

À còn chuyện quan trọng này nữa!! Hai ngày nữa là đến ngày sinh nhật của Nấm nên Nấm sẽ có một số kế hoạch cùng gia đình và bạn bè, nên là sẽ ra chap hơi trễ một chút. Mọi người thông cảm.

-Đêm nay em thuộc về tôi.

-Nóng quá~~~

-Để anh giúp em giải nhiệt nha cưng.

Hắn giở nụ cười đểu cáng rồi mon men cởi đi chiếc váy mà nàng đang mặc trên người. Nhưng chưa gì hết đã bị một tiếng động lớn phát ra từ cánh cửa làm cho hắn giật bắn mình , lập tức dừng lại tất cả mọi hoạt động lại. Hắn chưa kịp tiếp thu những chuyện đang xảy ra thì đã bị một lực mạnh mẽ đấm vào mặt , lực đánh rất mạnh nên làm hắn ngã lăn xuống giường.


-THẰNG KHỐN. HÔM NAY TAO CHO MÀY CHẾT TẠI ĐÂY!!!

Cô lao đến nhắm vào mặt hắn đấm liên tục. Đến nỗi hắn không chịu nổi mà ngất lịm đi với khuôn mặt bê bết máu.

-Nóng quá đi~~ Khó chịu quá~

-Không sao rồi. Ổn rồi. Tôi đưa em về nhà.

Cô cởϊ áσ vest của mình ra khoác lên người nàng rồi bế nàng ra về bằng thang máy chuyên dụng riêng. Trên đường đi , lòng cô ngập tràn lửa giận. Nhìn thấy cô gái nhỏ đang vặn vẹo khó chịu bên cạnh mà không khỏi xót xa , đáng lẽ ra cô không nên chủ quan mà để nàng đứng một mình giữa bầy sói đang rình rập chờ đợi thời cơ. Đáng lẽ ra cô không nên mang nàng đến đây. Đáng lẽ ra....Rất nhiều cái đáng lẽ ra mà cô nghĩ đến. Cô bực tức đập thật mạnh vào vô-lăng.

~Biệt thự Wings~

Chiếc Maybach Exelero màu đen bóng loáng đỗ kịt trước khoảng sân cực rộng của căn biệt thự to lớn. Từ trong xe, Hạnh San bước ra, vội vàng chạy sang bên kia mở cửa bế Thiên Di ra khỏi xe.


Cô cẩn thận quấn quanh người nàng bằng chiếc áo vest đắt tiền của mình. Cô nhanh chóng bế nàng vào nhà. Vừa nghe thấy tiếng xe quen thuộc của chủ tịch thì mấy người trong nhà liền chạy ra ngoài chào đón vị chủ nhân của mình

-Chủ tịch có cần tôi giúp gì không ạ? Một người hầu gái thấy Hạnh San đang cực lực bế cô chủ trên tay thì nhanh chân chạy theo phía sau cô hỏi

-Chuẩn bị giúp tôi một chậu nước ấm và một cái khăn. Sau đó mang lên phòng cho tôi. Hạnh San vẫn tiếp tục bước đi, miệng liên tục căn dặn cô hầu gái chuẩn bị những thứ mà cô cần.

-Dạ vâng thưa Chủ tịch. Cô hầu chú ý lắng nghe từng lời Hạnh San nói. Rồi y như vậy mà làm theo.

Cô đặt nàng nằm trên chiếc giường kingsize cỡ lớn. Giúp nàng  chỉnh lại tư thế nằm cho thoải mái. Bàn tay ôn nhu vén đi những sợi tóc loà xoà trước mặt ra sau tai nàng. Cô gái nhỏ nằm trên giường đang vặn vẹo thân người, thân thể nàng bây giờ rất là khó chịu và nóng bức a~


-Khó...chịu...quá!!! Nóng...a~

-Ngoan, ráng chịu một chút! Hạnh San nhìn thấy người cô hết lòng yêu thương đang oằn người hứng chịu lấy những tác dụng của xuân dược thì trong lòng hung hăng đau một cái.

Cô dùng tay vuốt ve sườn mặt của nàng. Cô không ngần ngại dùng ống tay của chiếc áo đắt tiền mà lấy nó lau đi những giọt mồ hôi  của nàng. Bàn tay còn lại tự khắc tìm đến bàn tay của nàng, hai bàn tay đan chặt vào nhau, vừa khít.

Bỗng, Thiên Di mơ màng mở mắt, nhìn thấy người ngồi bên cạnh nàng là Hạnh San, trong tâm xao động, liền đưa tay kéo người Hạnh San lại và ấn môi nàng lên môi Hạnh San.

Hạnh San mở to mắt nhìn Thiên Di. Sau một hồi bất động thì cô cũng dần dà đáp lại nụ hôn của nàng. Cô biến nàng từ chủ động thành bị động. Sau một vài phút hôn thì cả người của cô và nàng đều cảm thấy rạo rực, và khao khát được chạm vào đối phương nhiều hơn nữa.
Nhưng Hạnh San vẫn là người chủ động dứt ra khỏi nụ hôn. Cô ôn nhu đưa tay chạm nhẹ lên khuôn mặt ửng hồng của nàng, chất giọng trầm khàn do du͙ƈ vọиɠ kiềm nén phát ra:

-Em chủ động hôn tôi vì tác dụng của xuân dược. Nên bây giờ tôi không thể ăn em.

Xong, cô để nàng nằm ngay ngắn, đưa tay kéo tấm chăn lên đắp cho nàng. Nhưng nàng lại đẩy ra và nhào đến ôm chặt lấy cô, giọng nói run run:

-San, đừng bỏ em. Em yêu San. Em muốn trở thành người phụ nữ của Trương Hạnh San ngay bây giờ.

-Tôi cũng yêu em!

Hạnh San nói xong liền đem môi mình phủ lên môi nàng. Đôi môi mềm mại nàng khẽ tách mở, đón nhận đôi môi của cô. Mùi hương lavender của nàng toả ra làm cho cô thần trí điên đảo. Đôi môi ẩm ướt, ấm nóng đang bao phủ môi nàng, mãnh liệt hôn lấy, hút hết không khí trong buồng phổi, chiếc lưỡi linh hoạt len lỏi vào khoang miệng của nàng, càn quét hết mật ngọt trong miệng.
Thiên Di cảm thấy mặt mình ngày càng nóng lên, người kia cũng vậy, đôi môi kia vẫn bao phủ lấy môi nàng. Sau đó, không chỉ mặt mà toàn thân nàng đều trở nên nóng bức, cảm giác này thực sự khiến nàng mê muội, mãnh liệt hưởng ứng nụ hôn của cô. Đến khi bàn tay cô luồn vào trong áo nàng, bàn tay ấm áp khẽ chạm vào eo, bàn tay cô như có điện, phút chốc khiến nàng xụi lơ trong vòng tay của cô.

Hạnh San đẩy nhẹ Thiên Di nằm xuống giường, bàn tay linh hoạt hô biến một cái đã làm cho quần áo trên người của cô và nàng đều nằm dưới sàn. Bàn tay cô đưa lên, chạm nhẹ vào hai ngọn đồi hùng vĩ của nàng, Thiên Di rên một tiếng, bàn tay kia lại mở rộng hơn bao trọn lấy hai cái thứ hùng vĩ ấy, nhẹ nhàng xoa bóp.

Nụ hôn rải rác từ cằm, xuống cổ, Hạnh San mút mạnh một cái nhằm đánh dấu chủ quyền. Lưỡi cô tiếp tục đi xuống, trơn trượt lướt trên xươnh quai xanh gợi cảm.
Thiên Di thở mạnh hơn, hai bàn tay níu lấy Hạnh San.

Bàn tay đang bao phủ bầu ngực kia, ngón tay chạm vào hạt đậu đỏ, liên tục ma sát, bên này, đầu lưỡi cũng đồng thời linh hoạt chăm sóc tận tình, ngậm lấy nhũ hoa, nhẹ nhàng mút lấy.

-Ưʍ...

Thiên Di ưỡn người, âm thanh từ cổ họng phát ra, nàng cảm thấy bên trong càng trở nên rạo rực, đôi mắt nhắm nghiền. Nàng cảm nhận giữa hai chân có cảm giác khác lạ, ngón tay thon dài của Hạnh San đang đặt tại đó, vuốt nhẹ, khiến nàng rùng mình, miệng hơi mở ra cố hớp lấy một chút không khí. Nàng cố gắng nhìn cô một lần nữa, lại thấy chiếc lưỡi ma mãnh kia tiếp tục di chuyển xuống vùng bụng, eo và khẽ mút một cái.

Hạnh San chính thức đối mặt với nụ hoa vô cùng xinh đẹp kia, đầu lưỡi vươn ra chạm nhẹ vào

-Ah~
-Di, em thật đẹp.

Thiên Di rên lên, đầu lưỡi kia như có điện vậy, vừa mới chạm vào đã khiến nàng giật nảy người. Chiếc lưỡi linh hoạt khuấy đảo nụ hoa kia, sau đó trượt vào trong, liên tục càn phá bên trong, đổi lại vô vàn những tiếng rêи ɾỉ của nàng.

Hạnh San trườn người lên, ấn môi mình vào môi nàng. Ngón tay thon dài từ từ xâm nhập vào nụ hoa của nàng. Đến khi chạm phải tấm màng mỏng của nàng thì mọi hoạt động của cô lập tức dừng lại.

-Triệu Thiên Di, em mở mắt ra và nhìn cho thật kĩ, ai là người đang ở trên em!

-Ưʍ...Là San...Trương Hạnh San...Làm...ơn...

-Tốt, tôi yêu em!

Hạnh San nhận được câu trả lời của nàng liền đem tấm màng mỏng ấy chọc thủng.

-Ah...Đau...

Người ta nói lần đầu tiên sẽ rất đau, nhưng nàng thật không ngờ nó lại vượt ngoài sự tưởng tượng của nàng a~ Một vài giọt nước mắt đã rơi xuống.
Hạnh San nhìn người mình yêu đau đớn, không kiềm lòng được liền hôn lên những giọt nước mắt kia, ngón tay bên dưới không dám động đậy.

-Ngoan, một chút sẽ hết đau.

Một vài phút trôi qua, sự đau đớn lúc nãy đã qua đi còn lại những trận ngứa ngáy bên dưới hạ thân, nàng vặn vẹo người khó chịu. Ngón tay Hạnh San liền di chuyển ra vào bên dưới, cảm giác mềm mại bao phủ lấy ngón tay, Thiên Di rêи ɾỉ không ngừng, cô lại tiếp tục cho thêm một ngón tay vào trong khuấy đảo, lần này di chuyển nhanh hơn.

Cảm giác các ngón tay kia đưa đến, trơn trượt, ấm nóng, nàng như phát điên lên. Hạnh San kề sát môi mình vào lỗ tai đỏ hỏn của nàng, liếm nhẹ lên vành tai xinh đẹp đó, sau đó đầu lưỡi mãnh liệt di chuyển, bàn tay bên dưới vẫn làm việc hết công suất. Thiên Di thực sự muốn hét lên ngay lúc này.
-Ah...San...Ah...

-Tôi yêu em...

Hạnh San vừa thở vừa nói bên tai Thiên Di, mái tóc dài tán loạn đan vào nhau. Những động chạm của cô làm nàng muốn nổ tung.

Đưa đẩy một hồi, cô cảm nhận được vùng bụng nàng co thắt dữ dội, những bức tường thịt bên trong khẽ siết lấy ngón tay cô. Hạnh San liền biết Thiên Di sắp đến, liền gia tăng tốc độ ra vào.

-Em...em sắp...đến...San từ từ....Ah~~~

Từ nơi đó tràn ra một chút dịch ẩm ướt cùng một chút đỏ tươi, tay Hạnh San đình chỉ hoạt động, từ từ rút ra, cô nằm sang bên cạnh, vươn tay ôm lấy thân thể trắng nõn của nàng vào lòng, cô tỉ mỉ quan sát khuôn mặt muôn phần câu dẫn của nàng, sườn mặt góc cạnh, ngực vẫn còn thở phập phồng sau những hoạt động mất sức vừa nãy, trên cổ đã xuất hiện những dấu hôn ngân mà cô để lại, chúng thật đẹp.
Nằm nghỉ một lát, khi đã hết mệt Thiên Di liền lật người lại, đem tất cả những hành động ban nãy trả cho Hạnh San.

Màn đêm tĩnh mịch, ánh trăng soi chiếu lên thân ảnh hai người con gái đang quấn lấy nhau, đòi hỏi.

~Ở đâu đó bên ngoài cửa phòng Hạnh San~

Cô hầu gái tội nghiệp đang bưng chậu nước ấm cùng một cái khăn vẫn đứng trước cửa phòng cô chủ của mình. Cô gõ cửa muốn gãy tay luôn mà bên trong vẫn không có tiếng động gì. (Phòng cách âm)

Cô hầu liền than thân trách phận rằng tại sao số cô lại đen dữ vậy nè!!!

OMG, xong rồi nha. Nóng quá đi nè. Để viết hoàn thành chap này thì Nấm đã phải hợp tác với một người bạn để có thể viết ra nhiêu đây đó. Thật là, hao tâm tổn sức mà~

End chap 38

2040 từ

Author: NẤM?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi