HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Tác giả: Hạ Thanh Sam

“Uy, Quách Cóc, ánh mắt của anh là đang ý gì, muốn ăn thịt người hả?" Triệu An An thấy trong mắt Quách Soái hiện lên một tia ngoan độc, lập tức không chút khách khí mở miệng.

Cô lớn như vậy, ngoài việc hống hách như sư tử hà đông ra thì chỉ số thông minh EQ của cô còn kém xa anh họ. Dù sao thì cô có gây sự với ai thì anh của cô đều đứng ra để ra mặt giúp cô, cái tên Quách Soái này cũng chỉ là một nhân vậy nhỏ mà thôi.

Lần trước ở nhà ăn nhìn thấy anh ta đuổi theo Quan Ngưng đi ăn cơm, nghe anh ta nói những lời kia liền biết không phải thứ gì tốt đẹp, sớm biết rằng Thượng Quan Ngưng cùng anh ta không có quan hệ gì với nhau thì cô đã sớm tống cổ anh ra đi.

Quách soái vừa nghe có người gọi mình là “Quách cóc” thì khí noang bốc lên, chỉ tay vào Triệu An An “ngươi ngươi ngươi” nửa ngày cũng chẳng nói ra được lời nào.

Thượng Quan Ngưng bị cách xưng hô của An An mà nhịn không được phụt cười, rồi lại cảm thấy không tốt lắm nên đành dùng sức mà nín nhịn.

“Nha, sao vậy, nhìn thấy mỹ nữ như tôi là liền khẩn trương nói lắp? Cũng không mau lau nước miếng đi, mỏ chuột tai khỉ mà còn muốn ăn thịt thiên nga sao? Thượng Quan đại mỹ nhân của chúng tôi đã là hoa có chủ nhé, anh đừng hòng dây dưa, nhìn lại bản thân đi, đừng trách tôi không nhắc nhở anh!"

Thượng Quan ngưng muốn ngăn cản Triệu An An, cũng đã không kịp rồi, An An mau mồm mau miệng xớm đã tuôn ra một tràng dài, Quách Soái đứng phía đối diện khuôn mẳ đã nhăn nheo biến màu giống gan heo.

Chuyện anh muốn theo đuổi Thượng Quan Ngưng tuyệt đối không ai biết, trừ phi là do Thượng Quan Ngưng nói cho Triệu An An biết.

Quách soái cả người phát run.

Tiện nữ nhân này, nghĩ rằng mình có một không mặt đẹp thì ghê gớm chắc, ngoài mặt thì bộ dáng băng thanh ngọc khiết thế mà lại đi khắp nơi hủy hoại thanh danh của anh, sẽ có một ngày anh nhất định sẽ thu phục cô dưới chân, cô sẽ khóc lóc cầu xin anh!

Hóa ra cô đã có người yêu, thế mà còn tới câu dẫn anh, còn giả bộ đứng đắn, đúng là một nữ nhân kinh tởm.

Bất quá, hảo hán không chấp vặt, chỉ thêm mệt, Triệu An An kiêu ngạo ương ngạnh không phải ngày một ngày hai, hôm nay một thân áo da đen, tóc nhuộm mầu sắc rực rỡ, nhìn liền thấy không có thiện cảm. Chờ đến khi Thượng Quan ngưng lạc lõng cô đơn anh sẽ có rất nhiều biện pháp chỉnh cô, quân tử báo thù mười năm chưa muộn!

Thượng Quan Ngưng nhìn biểu tình của Quách Soái liền biết anh ta đang hận cô, không chừng trong lòng đã đem cô ra mắng chửi vô số lần.

Cô cũng không sợ anh ta,chỉ là không nghĩ sẽ liên lụy đến Triệu An An. Cô giật nhẹ ống tay áo của Triệu An An, nhẹ giọng nói: “Chúng ta đi thôi, bị muộn rồi.”

Triệu An An cũng nhìn ra là Quách Soái đang có ý muốn ra oai, cô rất muốn đi lên đem anh ta chỉnh một trận, nhưng lại bị Thượng Quan Ngưng lôi đi.

“A Ngưng, cậu không cần phải sợ cái con cóc kia, anh ta mà dám làm gì tớ sẽ nhờ ca ca tính sổ, sai người mang anh ta đi chỉnh chết."

Vốn dĩ nghe xong Thượng Quan Ngưng rất là cảm kích Triệu An An, lúc cô nghiêm túc mới có thể kêu cô "A Ngưng", chứ ngày thường cô toàn gọi là "tiểu mỹ nhân"

Nhưng câu tiếp theo của An An suýt nữa làm cô ngã ngửa.

“Anh ta tức vì bị cậu phụ sự thương nhớ, cậu làm sao có thể thờ ơ như vậy!"

“Uy uy uy, Triệu An An, cơm cậu có thể ăn bậy, nhưng lời nói không thể nói bừa, cậu không bận tâm đến thanh danh của tớ thì cũng phải bận tâm đến thanh danh của ca ca cậu đi, làm em gái không nên như vậy nha!"

“Nào có, không phải tớ phát hiện ra cậu là một gái tốt nên mai mối cho ca ca sao, chưa kể còn có hơn một tháng nữa là liền đến tết rồi, tết có nghĩa là cái gì cậu biết không? Tết có nghĩa là lại già đi rồi một tuổi, sang năm cậu đã hai mươi bảy, anh của tớ đã ba mươi ba, ai da, năm tháng không buông tha cho người nào cả, thừa dịp cậu hai mươi sáu anh ấy ba mươi hai mau mau kết hôn đi!”

Sao càng nói càng phóng đại thái quá, việc này căn bản không thể sảy ra. Trong đầu Thượng Quan Ngưng hiện lên thân ảnh lạnh nhạt mà vừa anh tuấn, con người hoàn mỹ trong lòng không khỏi kinh ngạc. Nhưng cô cũng chỉ mới gặp qua một lần, cảm giác với anh ta cũng không quá sâu sắc.

Kết hôn, đối với cô mà nói là một việc vô cùng xa xôi, chỉ sợ cô muốn độc thân thật lâu tự lo cho bản thân.

Thượng Quan ngưng lắc đầu, cười cười: “An An, đừng chỉ nói tớ, vậy còn cậu thì sao?”

Triệu An An đắm chìm ở trong ảo tưởng về đám cưới tốt đẹp của ca ca, nhất thời chưa phản ứng kịp: "tớ, tớ thì sao cơ?"

“Cậu chừng nào thì kết hôn?”

“Tớ không kết hôn, không phải đã nói với cậu rồi sao.” Triệu An An vẻ mặt đương nhiên.

Thượng Quan Ngưng đã nghe An An nói qua rất nhiều lần “Không kết hôn”, nhưng cô lại cảm thấy đây chỉ là lời nói mà thôi, bản thân cô đã từng bị Tạ Trác Quân cùng Thượng Quan Nhu Tuyết tổn thương rất sâu, cho đến giờ vẫn chưa nghĩ đến chuyện sẽ không kết hôn, chẳng qua trước mắt sẽ không kết hôn thôi. Triệu An An tính cách tùy tiện, nhìn không giống như đã bị tổn thương tình cảm gì, tại sao lại nghĩ sẽ không kết hôn.

“Sao lại không kết hôn, chúng ta đều bằng tuổi nhau, sang năm cậu cũng đã hai nươi bảy tuổi rồi, ai da...năm tháng của nhiên không buông tha người nào cả!"

Triệu An An thấy Thượng Quan Ngưng đem lời nói của cô vừa rồi dội ngược lại, không khỏi cười to: "tớ đã ăn qua thịt Đường Tăng, giờ là mĩ nữ không kể năm tháng, cho nên năm tháng với tớ không hề có liên quan!"

Thượng Quan ngưng cũng nở nụ cười, đi theo Triệu An An nói nói cười cười vào phòng học.

Buổi sáng lên lớp, giữa trưa cùng nhau ra ngoài quán lẩu mới khai trương ở ngoài cổng trường, song hai người cùng nhau đi khu sân vận động mới đánh tennis, đây đã là lịch trình thống nhất không thể thay đổi, bình thường Triệu An An lúc nào cũng lười, toàn bị Thượng Quan Ngưng túm đi.

Sân vận động mới xây của khu cao cấp tên là đại thế giới, đúng là danh tiếng xứng đáng với thực lực, không chỉ coa,diện tích cực lớn, hơn nữa các loại sân thể dục cần loại nào cũng có, bên trong sân tennis ngoài trời hay loại trong nhà cũng đều có, như vậy khi trời lạnh còn có thể đánh trong nhà. mà ở thành phố A rất ít có sân tennis trong nhà.

Thượng Quan Ngưng là người yêu thích tennis, đã sớm đã đi tất cả sân tennis của toàn thành phố A, cuối cùng mới tìm được chỗ tốt như vậy.

Hai người thay quần áo vận động, giày thể thao, khởi động mười phút rồi ra tỉ thí. Đánh hơn nửa giờ, Triệu An An liền bắt đầu kêu khổ thấu trời: “Mỹ nhân nhi, đánh tennis với cậu tớ quả thực là tìm chỗ chết, tự hại mình! Ngqy từ đầu tớ đã bị cậu lừa, cậu chính là cao thủ trong cao thủ!" 

“Cậu nói xem tớ có khả năng có thể được kỉ lục Guinness thế giới ghi lại không, trong nửa năm qua đánh trận nào thua trận đó, càng thua càng đánh, thân thể cùng tâm hồn xớm đã bị tàn phá nghiêm trọng, kết quả thì vẫn cứ không thay đổi gì!"

Thượng Quan Ngưng không để ý tới cô ba hoa, dừng lại uống nửa bình nước khoáng, phất phất tay vợt nói: “Tiếp tục!”

“Không nên không nên, quá mệt mỏi, không đánh, tớ phải về nhà tìm mẹ tớ!”

“Được rồi, trước kia tớ còn có thể mắc mưu của cậu, nhưng hiện tại tớ sẽ không mắc lừa, cậu Tae Kwon Do, bơi lội đều lợi hại như vậy, có rất nhiều sức lực.” Thượng Quan ngưng đem nước đưa cho cô, cười tủm tỉm mở miệng.

“Đánh thì có thể, nhưng là cậu muốn nhường tớ, chúng ta căn bản là không cùng cấp bậc, cậu chính là đang muốn tàn phá tớ!" Triệu An An biết không có khả năng không đánh, hơn nữa là cô cũng muốn đánh, nhưng mấu chốt là không muốn đại mỹ nhân đây quá đắc ý, liền tích cực mặc cả.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi