HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Từ Phong không hề nghĩ đến một người dễ nói chuyện như Thượng Quan Ngưng sẽ có thể nói ra những lời như vậy, mặc dù cô đã tự nói rằng “lợi dụng việc công để trả thù riêng”, nhưng bề ngoài cô lại cố tình thể hiện mình là một người chính trực, thẳng thắn nói trước mặt mọi người.

Bằng cách này, cô đã làm không làm cho mọi người cảm thấy nguy hiểm, nhưng có một cái nhìn kì lạ.

Bằng cách này, cô không phải là một người nhã nhặn, cả người đều lộ ra vẻ sắc sảo, người khác không thể xem thường.

Bằng cách này, những người xung quanh đang bắt đầu nghi ngờ đến Thượng Quan Nhu Tuyết, không biết rốt cuộc cô ta đã làm sai chuyện gì, làm Thượng Quan Ngưng không kiêng kị chút nào “mượn công trả thù riêng.”

Thượng Quan Nhu Tuyết nghe Thượng Quan Ngưng nói xong, tức đến mức thiếu chút nữa ngất đi!

Thượng Quan Ngưng không chỉ lấy mất cơ hội đóng vai chính mà cô ta rất vất vả mới có được, thậm chí còn muốn cắt đứt sự nghiệp của cô ta!

Lẽ nào hiện tại toàn bộ tập đoàn Cảnh Thịnh do cô ta quyết định?

Không thể nào!

Cô ấy chỉ là một trợ lí nhỏ, chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi, không thể nào có cái quyền lực đó được! Bây giờ mạnh miệng cũng không sợ đau đầu lưỡi!

Thượng Quan Nhu Tuyết nhìn mọi người nhanh chóng bỏ đi, đạo diễn, biên kịch, nhân vên đoàn làm phim,... tất cả đều giống như không quen biết cô ta, để lại một mình cô ta, không còn sự quan tâm nhiệt tình như trước đây, trái tim cô ngay lập tức như ngã xuống vực sâu vạn trượng.

Ánh mắt đoàn làm phim dành cho cô ta có chút khác thường, một mặt thu dọn dụng cụ rời đi, một mặt khe khẽ nói nhỏ.

“Tôi không bao giờ nghĩ rằng cô ấy thực sự đang mang thai! Chuyện lớn như vậy không nói cho chúng ta biết thì thôi đi, đến tổng giám đốc và đạo diễn cũng nên nói ra, nếu như vài tháng nữa bụng cô ta to ra, sao có thể tiếp tục quay phim! Bộ phim này của chúng ta cũng không có cảnh nữ chính mang thai!”

“Đúng nhỉ, không phải là cô ta vẫn chưa kết hôn sao? Không lẽ đã chia tay rồi, đừng nói cố tình che dấu? Hay là chưa kết hôn nhưng đã có thai?”

“Mấy hôm trước tôi còn thấy cô ấy cùng đạo diễn ăn cơm, cũng chẳng lo lắng chút nào mà uống rượu, ôi, cô ta thật tàn nhẫn với con của mình, hóa ra những biểu hiện hiền lành hồn nhiên ngày thường đều là giả tạo!”

“Có khi nào đạo diễn cũng bị gương mặt ấy của cô ta dừa gạt không, chị xem, hiện tại đạo diễn vẫn chưa ra quyết định đấy thôi! Mong sao cho nhiều nữ diễn viên khác đến casting vai chính, thật không biết cô ta dùng mưu kế gì để đạo diễn lựa chọn nữa!”

“Này này, cô ấy cũng không phải đặc biệt đẹp! Tôi vừa mới nhìn thấy người phụ trách bên đơn vị đầu tư của Cảnh Thịnh, thật sự xinh đẹp, tính tình thẳng thắng dứt khoát, cũng rất phù hợp với hình tượng nhân vật trong phim của chúng ta!”

...

Tiếng bàn luận sôi nổi, đập vào tai Thượng Quan Nhu Tuyết khiến cô ta có chút nghẹt thở, rõ ràng tự nhiên lọt đến tai cô, khiến cô ta như rơi vào hầm băng, toàn thân đều run rẩy.

Từ nhỏ đên lớn, cô chưa bao giờ thua Thượng Quan Ngưng! Trong quá khứ, người luôn bị dèm pha là Thượng Quan Ngưng, người luôn được khen ngợi chính là cô ta, cô ta luôn là người chiến thắng!

Hôm nay, cô ta ở trước mặt nhiều người, thua hoàn toàn!

Tại sao từ khi về nước Thượng Quan Ngưng đã khác xa trước đây? Từng điểm từng điểm đều khác xa!

Hiện tại Tạ Trác Quân dường như không muốn nhận điện thoại của cô ta, một câu cũng không muốn nói, tình yêu hắn dành cho cô ta đang biến mất nhanh chóng với tốc độ máy bay, nếu không phải vì cô ta đã có thai, khẳng định hắn ngay lập tức sẽ hủy hôn! Nhưng, khi hắn biết cô đã có thai, cũng không nhẫn tâm đến ép buộc Thượng Quan Nhu Tuyết, ép buộc cô ta bỏ đi đứa nhỏ!

Mẹ cô ta Dương Văn Xu bị Thượng Quan Ngưng làm cho trở nên xấu xí, tâm trạng càng ngày càng u ám, nhìn đến ai cũng đều muốn phá nát gương mặt của người đó, lớp phấn thật dày trên mặt cũng không thế nào che đi vết sẹo xấu xí, lúc này gần như không dám gặp người khác!

Cha cô ta Thượng Quan Chinh thì càng ngày càng lợi dụng đứa nhỏ trong bụng cô ta, cùng Tạ gia làm giao dịch, dồn ép Tạ Đông Phong phải giữ lại cái chức của ông ta, ông ta không còn còn vẻ mặt yêu thương treo lên như ban đầu, mỗi ngày đều nghiêm khắc răn dạy cô ta phải bảo vệ cẩn thận đứa nhỏ trong bụng, thật giống như ông ta không thể làm mất thẻ đánh bạc của bản thân!

Lúc đầu hai vợ chồng Tạ thị vô cùng yêu thương cô ta, bây giờ nhìn thấy cô ta, nụ cười cũng thật miễn cưỡng, hễ nói một chút là sẽ moi móc tật xấu của cô ta ra, nói cô ta nếu muốn gả vào Tạ gia, thì phải tuân theo các quy tắc của Tạ gia, không được đi ra ngoài, không thể chỉ vì những tính toán của Thượng Quan Chinh, bọn họ không muốn dùng đứa cháu để trở thành công cụ giao dịch cho Thượng Quan Chinh và Thượng Quan Nhu Tuyết!

Bạn bè xung quanh không biết tại sao đều né tránh cô ta, thậm chí gặp mặt cũng không muốn chào hỏi, hay thậm chí ngay cả Quý Lệ Lệ bị gia đình gửi ra nước ngoài, cũng dường như không muốn nhận điện thoại của cô ta!

Sự nghiệp cũng đi xuống, mảng đóng phim có sự thay đổi, tuyển những người mới có dáng dấp xinh đẹp, vì thế cô ta nhanh chóng hướng về phương diện này mà phát triển. Tuy hiên cơ hội cô ta thật vất vả mới có được, đã bị dập tắt không hi vọng!

Thượng Quan Nhu Tuyết càng ngày càng lo lắng, cô ta không còn cảm giác nắm rõ mọi thứ thật thuận buồm xuôi gió như ngày xưa, mọi thứ dường như đã hoàn toàn thoát khỏi sự kiểm soát của cô ta, tình trạng càng lúc càng xấu đi.

Những thứ hai mươi năm qua cô ta bằng mọi cách để có được, đang dần mất đi!

Không, cô ta muốn giữ lại tất cả, Thượng Quan Ngưng mãi mãi không bao giờ thắng được cô ta, nhất định cô ta sẽ giành lại tất cả!

Thượng Quan Nhu Tuyết cắn vào môi mình một cái thật mạnh, mùi máu tanh nhanh chóng kích thích vị giác của cô ta, khiến cô ta trở nên điên cuồng ngập tràn ý chí chiến đấu!

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Thượng Quan Nhu Tuyết lấy lại tinh thần, nhìn lên màn hình di động, cô ta xốc lại cảm xúc của bản thân, dùng ngữ khí dịu dàng nói: “Phó giám đốc, xin chào, tôi là Tiểu Tuyết.”

Trong điện thọai truyền đến giọng người đàn ông trung niên lạnh lùng: “Thượng Quan Nhu Tuyết, có vẻ như gần đây sức khỏe cô không được tốt, đài chúng ta quyết định, sẽ cho cô nghỉ phép một năm, đợi đến khi sức khỏe cô tốt lên rồi quay trở lại tiếp tục làm việc.”

Thượng Quan Nhu Tuyết thật sự shock, nhiều lần nói: “Phó giám đốc, không thể, đừng cho tôi nghỉ phép!”

Người đàn ông nói xong, cũng không quan tâm đến phản ứng của Thượng Quan Nhu Tuyết, trực tiếp “Rầm” cắt đứt điện thoại.

Bàn tay Thượng Quan Nhu Tuyết đang nắm điện thoại run lên dữ dội, di động ngay lập tức rơi xuống đất, bên trong phát ra âm thanh “Tút tút tút.”

Gần đây cơ thể cô có chỗ nào không tốt?! Chuyện cô mang thai vẫn luôn là bí mật, nhà đài không có khả năng biết!

Nói cái gì để cho cô nghỉ phép một năm, đều là lí do thoái thoát ép cô rời đi mà thôi! Cô nghỉ ngơi một năm, MC của chương trình đã sớm bị người mới cướp rồi, thời điểm cô ta quay lại, còn có thể có cái gì?!

Thượng Quan Ngưng mới vừa rồi nói sẽ không để tập đoàn Cảnh Thịnh hợp tác với đài truyền hình, lúc này đây, Phó giám đốc đã gọi điện thoại sa thải cô ta!

Không thế nào! Tại sao lại có thể như vậy?

Tại sao tập đoàn Cảnh Thịnh có thể chỉ vì một câu nói của Thượng Quan Ngưng, ngay lập tức không hợp tác với đài truyền hình! Đài truyền hình mỗi năm đều tự do phát sóng quảng cáo cho tập đoàn Cảnh Thịnh, giá trị lên đến vài trăm triệu!

Tập đoàn Cảnh Thịnh chỉ vì Thượng Quan Ngưng không thích cô ta, chỉ một câu nói không cần là có thể từ bỏ!

Cô ta đã rất cố gắng mới có được sự nghiệp như ngày hôm nay, cuộc đời của cô ta, đều bị Thượng Quan Ngưng hủy hoại hết rồi!

Tất cả sức lực Thượng Quan Nhu Tuyết đột nhiên bị rút cạn, hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngã quắp trên sàn đá cẩm thạch lạnh lẽo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi