HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

“Anh như thế nào là lôi kéo làm quen, Cảnh thiếu là đại ca của anh, vợ của đại ca anh không gọi là chị dâu thì gọi là gì? Đương nhiên, tính từ phía em, anh vẫn phải gọi cô ấy là chị dâu, anh không gọi sai a!”

“Không được, chị dâu là tôi mới có thể gọi, anh không được gọi!”

“Triệu An An, em quản cũng quá rộng rồi, kêu la cái gì, chị dâu đồng ý là được, cùng em có liên quan gì?”

“Đương nhiên là có liên quan! Chúng ta tìm A ngưng nói xem, cô ấy nhất định sẽ nghe tôi, không cho anh gọi là chị dâu!”

“ANh vẫn luôn là gọi như vậy, cô ấy khẳng định đồng ý cho anh gọi như vậy!”

……

Thượng Quan Ngưng cách một tầng rèm trân châu, nghe rõ ràng cuộc tranh cãi của hai người, sau đó đối với hai người nói chuyện không hề có mục đích cả kinh không khép miệng được.

Một giây đồng hồ trước còn thảo luận cái gì vị hôn thê vị hôn phu, như thế nào giây tiếp theo liền rối rắm vấn đề gọi cô là “Chị dâu”! Hai vấn đề này căn bản là không liên quan đến nhau?

Nhìn hai người hùng hổ xốc lên rèm trân châu đi đến phòng khách, Thượng Quan Ngưng bất đắc dĩ buông Cảnh Dật Thần ra, chờ hai người mở miệng.

Không nghĩ tới, Triệu An An tật xấu tính tình tùy tiện lại tái phát, vừa mới cùng Mộc Thanh tranh chấp mới đi hơn mười mét, cô ấy liền quên ở sau đầu! Ngược lại nói: “Di, A Ngưng, như vậy đi, nếu anh tớ đã tìm tới cửa, dứt khoát đêm nay cùng ngủ lại nơi này, chúng ta người nhiều cũng nào nhiệt hơn!”

Thượng Quan Ngưng vùa chuẩn bị tốt lại bị lời nói của cô ấy mà cứ thế nuốt trở vào!

Triệu đại tiểu thư, phiền toái lần sau nói chuyện có thể hay không đừng thay đổi nhanh như vậy, chỉ số thông minh của tớ thật sự theo không kịp!

Thượng Quan Ngưng đau đầu, loại việc ngủ lại này, cô vẫn nên đi hỏi ý kiến chồng mình, miễn cho hắn lại ghen.

“Dật Thần, đêm nay có thể ngủ ở đây không?”

Không nghĩ tới, Cảnh Dật Thần lại gật gật đầu, nhàn nhạt nói: “Có thể!”

Hắn nói hai chữ, lại hướng tới Triệu An An đề phòng nói: “Nhưng mà A Ngưng chỉ có thể cùng anh ngủ, em cách xa cô ấy một chút!”

Triệu An An lập tức lắc đầu, “Không không không, em ngủ cùng A Ngưng, anh……”

Cô nhìn thoáng qua Mộc Thanh, nhất thời ánh mắt sáng lên, cười to nói: “Anh ngủ cùng Mộc Thanh”

Cảnh Dật Thần còn không có phản ứng, Mộc Thanh đôi tay ôm ngực, vội vàng hét lớn: “Anh không muốn!”

Giọng hắn thê lương đến cực điểm, người không biết còn tưởng hắn sợ Cảnh Dật Thần quấy rối hắn!

Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An kinh ngạc nhìn về phía hắn, không rõ hắn vì cái gì phản ứng mạnh như vậy.

Triệu An An chỉ tùy tiện nói đùa mà thôi, Cảnh Dật Thần có tật xấu không thích người khác đụng chạm, cô so với ai khác rõ ràng hơn, cô biết Cảnh Dật Thần khẳng định sẽ không ngủ chung với Mộc Thanh, hắn tình nguyện đúng một đêm cũng sẽ không ngủ cùng người khác ngoại trừ Thượng Quan Ngưng.

Hai người các cô không biết rằng, Mộc Thanh là bị Cảnh Dật Thần dọa sợ, hắn vừa mới chạm phải góc áo, liền bị quăng ngã nửa tháng không xuống giường được, nếu mà cùng ngủ, sáng mai rời giường, trên giường sẽ chỉ còn lại một mình Cảnh Dật Thần, mà hắn đã biến thành một khối thi thể! Đều nói chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cũng phong lưu, hắn muốn làm quỷ phong lưu, muốn cùng mẫu đơn ở bên nhau, không phải núi tuyết!

Chuyện này không thể đem ra đùa giỡn, hắn nghĩ thôi cũng không dám!

Triệu An An thấy Mộc Thanh sợ Cảnh Dật Thần như vậy, lập tức trong lòng muốn đùa cợt, cô dùng một tư thế khiêu khích vuốt ve tóc, lại dùng ánh mắt mị hoặc nhìn chằm chằm Mộc Thanh, chậm rãi hỏi hắn: “Mộc Thanh, anh rốt cuộc…… Muốn hay không?”

Lời này nói ái muội đến cực điểm, Mộc Thanh rất muốn nói “Muốn”!

Nhưng nếu hắn nói lời này, đoán chừng Cảnh Dật Thần sẽ trực tiếp đem hắn từ trên cửa sổ ném xuống!

Lúc con người bị bức đến bước đường cùng, bình thường đều có thể bị buộc ra khả năng tiềm tàng, cho nên Mộc Thanh chỉ buồn rầu một chút, liền lập tức nói: “Cảnh thiếu không cần anh, cho nên anh muốn em!”

Triệu An An không thấy được trò hay, hậm hực nói: “Hừ, không cần!”

Mộc Thanh khó chơi, Triệu An An đã biết, cô ấy không thể đuổi đi được, đành phải kéo Thượng Quan Ngưng qua, nói với hai người đàn ông: “Các anh ngoan ngoãn ngồi ở phòng khách, chúng tôi đi tắm rửa, nếu là có người dám nhìn lén, hoặc là gọi A Hổ tới mở khóa, bổn cô nương sẽ báo cảnh sát!”

Cô ấy thật ra nói với Mộc Thanh, Cảnh Dật Thần khẳng định sẽ không nhìn lén cô ấy tắm rửa, mà hắn cũng không nhìn lén Thượng Quan Ngưng tắm rửa, kia là chuyện nhỏ dù sao hai người là vợ chồng, tưởng nhìn thế nào liền nhìn như thế! Cô ấy là sợ kẻ điên Mộc Thanh, sẽ nhìn lén cô tắm rửa!

Sự thật chứng minh, Triệu An An lo lắng hoàn toàn chính xác!

Nhà Triệu An An có hai phòng tắm ở hai phòng ngủ, Cảnh Dật Thần sẽ không cùng vợ tắm rửa, miễn cho nhìn thân thể của cô hắn khống chế không được thân thể mình, nhưng hắn sẽ canh giữ ở ngoài cửa, sợ Triệu An An xông vào —— hắn không lo lắng Mộc Thanh, hắn hết lòng tin tưởng Mộc Thanh sẽ không làm vậy, cũng không dám!

Lúc này Mộc Thanh vội vàng muốn nhìn lén Triệu An An, sao có thể đi mơ ước phụ nữ của người khác, ở trong mắt hắn, phụ nữ chỉ có hai loại: Triệu An An và phụ nữ khác.

Phụ nữ khác trừ Triệu An An hắn đều không muốn, Thượng Quan Ngưng tuy rằng ngoại hình xuất sắc, nhưng trong lòng Mộc Thanh, cô ấy cũng chỉ là một bệnh nhận của hắn, cùng những phụ nữ khác giống nhau, đều thuộc về phạm vi chữa bệnh. Cho nên, trừ bỏ Triệu An An, tuy rằng hắn có thể ngồi nói chuyện với người phụ nữ khác, thậm chí trêu đùa vài câu, nhưng chỉ giới hạn trong mối quan hệ bác sĩ và bệnh nhân mà thôi.

Rốt cuộc hắn cũng là viện trưởng trẻ tuổi đẹp trai nổi danh ở thành phố A, người theo đuổi có xếp vòng quanh bệnh viện mười vòng, hắn không trực tiếp từ chối bọn họ, chỉ áp dụng chiến thuật quanh co, cho nên người khác mới hiểu lầm hắn có nhiều phụ nữ, liên tục đổi bạn gái!

Trời thấy còn thương, hắn đời này trừ bỏ tuổi trẻ ngây thơ chạm qua Triệu An An, sau lại bị Triệu An An bỏ, không có hưởng qua mùi vị của phụ nữ!

Hắn đã sắp đã quên cái loại cảm giác kia!

Cho nên, tối nay Cảnh Dật Thần cùng Thượng Quan Ngưng tạo cơ hội cho hắn, hắn tính toán nắm chặt lấy!

Cửa nhà Triệu An An, đều do Triệu Chiêu giúp cô chọn lựa kỹ càng, khóa cửa đều cực kì chắc chắn phòng trộm cực kì hiệu quả, cho nên Mộc Thanh mồ hôi đầy đầu ở bên ngoài vội nửa ngày, vẫn mở không được, ngược lại khiến choTriệu An An nghe thấy tiếng cạy khóa ở trong phòng tắm chửi ầm lên.

“Mộc Thanh, cái tên vương bát đản nhà anh, nhanh chóng lăn xa một chút! Lão nương tắm rửa xong sẽ một phát súng bắn chết anh!”

“Anh như thế nào còn tiếp tục cạy khóa?! Đồ lưu manh, chết xa một chút!”

Đáng thương Mộc Thanh, tay nghề cạy khóa kém xa A Hổ, đành phải lon ton chạy ra bên ngoài, đi thỉnh giáo A Hổ vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài, rốt cuộc làm như thế nào mở khóa!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi