HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Mộc Thanh có chút do dự.

Hắn không biết nên phục tùng “Dâm uy” của phụ nữ nhà mình hãm hại anh em một phen, hay nên trượng nghĩa vì anh em không tiếc cả mạng sống ngăn cản người phụ nữ của mình làm bậy.

Cũng may không chờ hắn rối rắm lâu lắm, Thượng Quan Ngưng liền tới giúp đỡ.

“An An, cậu không được làm như vậy!” Thượng Quan Ngưng vừa tức vừa vội, bắt lấy tay Triệu An An không bỏ, vẻ mặt có chút nghiêm túc nói: “Giúp đỡ thì được, nhưng không thể giúp như vậy, chúng ta phải biết thái độ của Trịnh Kinh mới được, nếu hắn có tình cảm với Luân Luân mọi việc sẽ đơn giản rất nhiều, nếu hắn không thích Luân Luân, chỉ coi cô ấy như em gái ruột, cậu làm như vậy sẽ hại cô ấy.”

Triệu An An cẩn thận suy nghĩ, gật gật đầu: “Ừ, cũng đúng, xem ra kế hoạch A không thể thực hiện được, vậy dùng kế hoạch B đi!”

Thượng Quan Ngưng kém chút té xỉu: “Cậu còn có kế hoạch B?!”

Nghe kế hoạch A của cô ấy xong, cô cảm thấy kế hoạch B cũng không hề đáng tin cậy!

Triệu An An đắc ý hất cằm lên: “Tất nhiên, tớ làm việc rất cẩn thận, một phương pháp không thực hiện được, lập tức dùng phương pháp khác, biện pháp có rất nhiều, thấy không được thì không dùng!”

“Cậu còn không biết xấu hổ nói mình rất cẩn thận? Nếu cẩn thận thì sao cậu lại bị Trịnh Kinh đánh! Cậu đánh hắn, không phải khiến Luân Luân khó xử sao?”

“Tớ cũng không muốn đánh hắn, tớ đánh hắn Luân Luân sẽ đau lòng! Nhưng mà không phải tớ chỉ làm họ Chu kia chịu một vết thương hay sao? Vậy mà Trịnh Kinh lại trở mặt, hắn trở mặt, tớ đương nhiên không sợ!”

Vẻ mặt Triệu An An đúng lý hợp tình, nói giống như chính mình rất chính nghĩa.

“Chẳng qua tất cả thuốc đều dùng lên người Chu Nhược Đồng, cho nên tớ mới phải chịu chút thiệt thòi từ tên khốn kiếp Trịnh Kinh kia! Lúc mới đầu tớ thua hắn, bởi vì tớ quá sơ suất, sau khi đánh với hắn mấy lần, tớ vẫn dùng ám chiêu, ha ha! Hắn còn bị thương nhiều hơn tớ!”

“Cậu cùng hắn đánh bao lâu?!” Thể lực của Triệu An An cũng quá tốt!

“Đúng vậy, nếu không phải Luân Luân sợ tới mức khóc lóc không cho đánh, tớ khẳng định sẽ đánh cho tên khốn kiếp đó nằm sấp xuống! Ai, đáng tiếc, trước khi tớ rời đi, hắn còn đàng hoàng đứng ở chỗ đó, thật là đáng đánh!”

Thượng Quan Ngưng quả thật không biết nên nói cái gì cho tốt.

Triệu An An nói chính mình ăn “Chút thiệt thòi”, khẳng định là Trịnh Kinh nương tay, phải biết rằng, lấy thân thể và tố chất của hắn, mười Triệu An An cũng không phải đối thủ của hắn!

Triệu An An trên mặt bầm tím, chỉ sợ là cô dây dưa Trịnh Kinh quá lợi hại, khiến Trịnh Kinh bất đắc dĩ ra tay, hơn nữa rất rõ ràng không dùng hết sức, nếu không cả khuôn mặt Triệu An An đều sẽ bầm tím.

Triệu An An quá mức đắc ý, ngay cả Cảnh Dật Thần ngồi một bên cũng nhìn không được, hắn nhàn nhạt nhìn thoáng qua em họ cả người bẩn thỉu, giọng nói cực kì bình tĩnh: “Em vẫn còn sức lực để nói chuyện như vậy, hiển nhiên Trịnh Kinh không dùng chút sức lực nào, hắn chỉ chơi đùa với em mà thôi mà thôi.”

Hắn nói xong, lại dừng một chút, nói: “Có lẽ làm cho người khác xem.”

Thượng Quan Ngưng sửng sốt, trong lòng có một loại ý nghĩ khác: Trịnh Kinh là làm cho Trịnh Luân xem? Cố ý để Trịnh Luân biết, Chu Nhược Đồng ở trong lòng hắn rất quan trọng, vì Chu Nhược Đồng hắn sẽ đánh nhau với Triệu An An?

Triệu An An trừ bỏ có chút chật vật cùng mệt mỏi, cũng không phải chịu bất kì tổn thương gì, có thể thấy được Trịnh Kinh cũng không phải thật sự tức giận.

Nếu không, hắn sẽ ra tay rất nặng.

“Tôi nhớ trước kia có người không đứng đắn nhớ thương em gái hắn, kết quả bị hắn đánh cho tàn phế?”

Mộc Thanh uống một ngụm trà, nỗ lực nhớ lại việc trước kia: “Ừ, đánh cho tàn phế, bị liệt nửa người, chỉ vì nói một câu ‘ mấy hôm nay anh nhớ em đến không ngủ được’!”

“Cậu nhìn xem, có bao nhiêu khác biệt! Em đánh bạn gái hắn gãy xương sườn, kết quả chỉ mất có hai sợi tóc, nói rõ ràng cho việc gì?”

Mọi người đều nhìn về phía Mộc Thanh, lại nghe Mộc Thanh đắc ý nói: “Rõ ràng nói mặt mũi tôi rất lớn! Hắn khẳng định là nể mặt tôi mới không đánh chết An An.”

Hiển nhiên, Mộc Thanh cũng biết, khẳng định anh em đã hạ thủ lưu tình, nếu không Triệu An An sao có thể tung tăng nhảy nhót trở về.

Chẳng qua, hắn ra tay có chút không đứng đắn.

Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An lại đồng thời trước mắt sáng ngời, có Mộc Thanh nói điều này, ít nhất có thể xác định, Trịnh Kinh đối với Chu Nhược Đồng không có quá nhiều tình cảm, ngược lại có tình cảm rất sâu đậm với Trịnh Luân, mặc kệ là tình thân hay là tình yêu.

Sắc mặt Triệu An An có chút hưng phấn, vỗ vỗ tay không có ý tốt cười nói: “Hiện tại, tớ có thể thực hiện kế hoạch C!”

Không phải chứ, còn có kế hoạch C?!

Triệu An An khi nào thì làm việc có trật tự như vậy?

Xem cách cô cười liền biết, khẳng định không phải là kế hoạch gì tốt, đoán chừng Trịnh Kinh sẽ bị cô chỉnh rất thảm.

Để phòng ngừa Triệu An An làm bậy, Thượng Quan Ngưng vẫn căng thẳng hỏi: “Phiền toái đại tiểu thư nói cho tớ biết một chút kế hoạch C của cậu là cái gì?”

“Ha ha, kế hoạch C chính là sự kết hợp của kế hoạch A và B, cùng lúc tra tấn cả tinh thần và thể xác! Lột da rút gân, để hắn nếm thử cảm giác bị làm nhục!”

Thượng Quan Ngưng rất muốn cắn đứt đầu lưỡi của mình, biết rõ cô ấy không nói được điều gì hay, cô còn lắm miệng hỏi một câu làm gì!

“Họ Mộc, anh nhanh chóng chuẩn bị cho em mấy loại thuốc, rất nhanh sẽ phải dùng tới! Còn có, anh phải giữ bí mật cho em mới được, nếu tên Trịnh Kinh kia không cắn câu, biết quỷ kế của em, vậy tất cả đều là trách nhiệm của anh!”

Mộc Thanh cảm thấy, trên thế giới này không có người bạn trai nào khổ cực như hắn.

Nhưng mà chọn người phụ nữ của mình, hay là chọn anh em, hắn chỉ trong một giây đồng hồ liền lựa chọn xong: “Yên tâm, anh một chữ cũng không nói ra!”

Thượng Quan Ngưng bất đắc dĩ nhìn hai người kia nhanh như vậy đã thống nhất ý kiến, vừa muốn ngăn cản Triệu An An, nhưng mà cô nghĩ một chút, nói không chừng kế hoạch của Triệu An An có thể tác hợp cho Trịnh Kinh và Trịnh Luân?

Triệu An An vẫn luôn là một vị cứu tinh, lúc trước cô và Cảnh Dật Thần đi xem mắt, cũng hoàn toàn là bị cô ấy ép buộc, kết quả hiện tại bọn họ thật sự hạnh phúc, chẳng may Trịnh Luân cũng sẽ như thế thì sao?

Nghĩ đến đây, Thượng Quan Ngưng liền không muốn ngăn cản Triệu An An.

Trịnh Luân thích Trịnh Kinh bao nhiêu, cô đều nhìn thấy hết, cô hy vọng Trịnh Luân có thể hạnh phúc, cô ấy là một cô gái lương thiện ngây thơ, cũng đáng có được một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc.

Chỉ là không biết Trịnh Kinh có thích Trịnh Luân hay không?

Thượng Quan Ngưng suy tư, cửa văn phòng của Mộc Thanh bị đẩy ra, một người đàn ông cao lớn đi thẳng vào.

Mọi người vừa thấy hắn, liền có chút thương hại.

Mộc Thanh nhìn mặt hắn, muốn cười rồi lại liều mạng nhịn xuống, ra vẻ kinh ngạc nói: “Trịnh Kinh, cậu sao lại bị thương thành như vậy, không phải là…… Bị An An đánh chứ?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi