HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Giữa ban ngày, tiếng khóc thút thít lại làm người khác cảm thấy có chút sởn tóc gáy, giống như oan hôn.

Triệu An An lập tức đứng lên, tức giận nói: “Đây là ai không biết xấu hổ như vậy, giả thần giả quỷ!”

Cô đương nhiên là không sợ hãi mấy thứ này, nhưng mà Thượng Quan Ngưng đang mang thai, âm thanh quỷ khóc sói gào này sẽ ảnh hưởng đến cháu trai của cô!

Người hầu trong biệt thự đi ra từ phòng bếp, đi đến trước mặt Thượng Quan Ngưng, có chút sợ hãi nói: “Thiếu phu nhân, biểu tiểu thư, hai người ở trong nhà đi, tôi đi ra ngoài nhìn xem.”

Thượng Quan Ngưng gật gật đầu: “Ừ, chúng tôi không có việc gì, các người cẩn thận một chút.”

Bên ngoài có Tiểu Lộc ở đó, hẳn là không có vấn đề gì.

Giả thần giả quỷ mà thôi, trong lòng Thượng Quan Ngưng tuy rằng bất an, nhưng mà cũng không sợ hãi.

Cô theo bản năng xoa xoa bụng nhỏ của mình, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra kiên nghị.

Bé cưng, mẹ nhất định sẽ bảo vệ con thật tốt, mẹ ở đâu thì con ở đó, chúng ta cùng nhau chờ ba trở về.

Bên ngoài biệt thự, bỗng nhiên vang lên tiếng súng chói tai, sau đó tiếng khóc tan nát cõi lòng đột nhiên im bặt.

Không biết qua bao lâu, tiếng súng mới ngừng lại, biệt thự yên tĩnh giống như chết.

Có tiếng bước chân không đồng đều vang lên, Thượng Quan Ngưng theo bản năng lôi kéo Triệu An An lùi ra sau —— cô cảm thấy người vừa mới nổ súng hẳn là Tiểu Lộc, nhưng mà người tới nghe không giống tiếng bước chân của Tiểu Lộc, trạng thái hôm nay của cô ấy, đi đường căn bản sẽ không có tiếng độc.

Vốn dĩ Triệu An An muốn ra ngoài xem, nhưng cô nhìn thoáng qua Thượng Quan Ngưng, vẫn từ bỏ ý định đi ra ngoài, mặc kệ bên ngoài xảy ra chuyện gì, cô vẫn nên ở bên cạnh Thượng Quan Ngưng thì tốt hơn, như vậy mới có thể bảo vệ cô ấy.

Chẳng may đây là kế điệu hổ ly sơn của người khác, cô rời khỏi Thượng Quan Ngưng, chẳng phải trúng bẫy rập của người khác sao. Trong TV đều diễn như vậy, Triệu An An vẫn cảm thấy những người đó quá ngốc, cho nên phản ứng của cô lập tức không chút do dự theo sát Thượng Quan Ngưng.

Qua một hồi lâu, biệt thự đều không có chút âm thanh nào, thời gian như dừng lại, chỉ còn tiếng hít thở của Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An, giống như trong biệt thự này không còn ai khác.

“A Ngưng, đừng sợ, tớ sẽ bảo vệ cậu và cháu trai, dù sao tớ cũng sống không lâu, nếu có thể cứu mạng cậu và bé cưng, chúng ta vẫn có lời!”

Vốn dĩ tâm trạng của Thượng Quan Ngưng rất khẩn trương, bởi vì những lời của Triệu An An liền tức giận: “Cậu câm miệng! Nói linh tinh cái gì, cái gì sống không lâu, cậu khẳng định có thể sống lâu trăm tuổi, tớ cùng bé cưng đều rất tốt, không cần cậu cứu! Bên ngoài không biết là người nào tới, có bao nhiêu người, cậu như vậy làm tớ sợ, tớ không có việc gì cũng bị cậu dọa cho bị bệnh!”

Tính tình Thượng Quan Ngưng rất tốt, đây là lần đầu tiên cô ấy tức giận với Triệu An An, khiến Triệu An An sửng sốt.

Cô biết, Thượng Quan Ngưng là bởi vì cô nói mình sống không được bao lâu mới tức giận, nên nói hai câu như vậy, vành mắt liền đỏ.

Thật là, Thượng Quan Ngưng làm sao lại xem trọng mạng sống của cô như vậy, hại cô cảm động muốn khóc.

Cửa phòng khách, bỗng nhiên vang lên tiếng vỗ tay “Bạch bạch bạch”, sau đó một cô gái cười duyên nói: “Ai nha, đúng là tình cảm sâu đậm!”

Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An lập tức quay đầu nhìn lại.

Hai cô gái, một người dịu dàng xinh đẹp, một người nóng bỏng gợi cảm, thoạt nhìn như hai đại mỹ nhân, chỉ tiếc, hai người này đều có ác độc như rắn rết, đều là kẻ thù của Thượng Quan Ngưng.

“Chị, đã lâu không thấy a, chị đúng là hại em khổ sở a, em đã chết, nhưng oan hồn không thể siêu thoát phải tới tìm chị báo thù.”

Thượng Quan Ngưng cô gái mặc váy liền màu hồng nhạt đứng bên trái, sắc mặt lạnh lùng, giọng nói lộ ra chán ghét: “Thượng Quan Nhu Tuyết, hóa ra cô còn chưa chết, như thế nào, hôm nay đưa tới cửa là muốn tìm chết sao?”

Cảnh Dật Thần đã sớm nói qua với Thượng Quan Ngưng việc Thượng Quan Nhu Tuyết còn sống, hiện tại nhìn thấy cô ta, Thượng Quan Ngưng cũng không ngoài ý muốn, cô chỉ không rõ, Thượng Quan Nhu Tuyết vào bằng cách nào.

Bên ngoài biệt thự không chỉ có hệ thống tự động báo nguy, hơn nữa còn có không ít vệ sĩ đang canh giữ, huống chi còn có Tiểu Lộc ửo đó, Thượng Quan Nhu Tuyết dễ dàng vào được, không khỏi quá quỷ dị!

Giọng nói của một người so với Thượng Quan Nhu Tuyết càng hung ác nham hiểm hơn vang lên: “Thượng Quan Ngưng, tôi nghe nói, cô có thai?”

Thượng Quan Ngưng dời ánh mắt nhìn về phía cô gái bên phải, Đường Vận.

Hôm nay cô ta thay đổi phong cách thanh nhã chuyên mặc đồ nhạt màu ngày xưa, vẽ mắt màu khói, môi màu đỏ sậm, trên đầu đội tóc giả màu vàng, mặc quần áo bó màu đen trễ ngực, bao vây lấy dáng người lả lướt hấp dẫn của cô ta, đeo bao tay và đi giày da màu đen, thoạt nhìn như một cô gái xã hội đen nóng bỏng bất lương.

Thượng Quan Ngưng nhìn Đường Vận, tuy rằng cô ta nói chuyện với cô, nhưng đôi mắt lại không nhìn về phía cô, mà hai mắt bốc hỏa nhìn về phía Triệu An An, hận đến nghiến răng nghiến lợi, cô ta cũng không quên những sỉ nhục mình phải chịu ở bệnh viện!

Triệu An An cùng một người gọi là Trịnh Luân, từng chút tùng chút cạo trọc tóc cô ta, hại tóc cô ta chỉ dài mấy centimet, căn bản không thể gặp người! Hơn nữa Triệu An An lấy thắt lưng đánh cô ta đến mức chết đi sống lại, thù này, hôm nay cô ta nhất định phải báo!

Triệu An An nhìn Đường Vận nhìn chằm chằm mình, cô mười phần khí thế trừng lại, trước nay cô đều không sợ đánh nhau! Đường Vận đúng là âm hồn không siêu thoát, nếu không phải năm đó cô ta đã cứu anh họ, hiện tại đã sớm bị cô đánh chết! Loại người này lúc còn sống quả thực khiến người khác ngột ngạt!

Đường Vận lại không hề để ý tới Triệu An An, mà đem ánh mắt dời về phía Thượng Quan Ngưng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bụng nhỏ cô ấy, giống như phải dùng ánh mắt giết chết đứa bé trong bụng cô.

Trước khi trừng trị Triệu An An, người phụ nữ có thai là Thượng Quan Ngưng mới quan trọng nhất!

Cô ta tuyệt đối không thể để Thượng Quan Ngưng sinh đứa bé! Tốt nhất là Cảnh gia phải đoạn tử tuyệt tôn!

Thượng Quan Ngưng nhìn ánh mắt tàn nhẫn khiến người khác khiếp sợ của Đường Vận, vẻ mặt bình tĩnh nhìn lại cô ta: “Đúng vậy, tôi mang thai, là đứa bé của chồng tôi Cảnh Dật Thần, làm sao, cô có nghi vấn gì?”

Đường Vận vừa muốn mở miệng, Thượng Quan Ngưng lại lập tức lại đánh gãy cô ta: “Cô có nghi vấn cũng tốt nhất nên nuốt lại vào trong bụng, tôi mang thai không liên quan đến cô, nhưng thật ra cô và Thượng Quan Nhu Tuyết, xông vào nhà tôi, là cảm thấy mình sống quá lâu phải không? Hoặc là cô cảm thấy vì đã cứu mạng chồng tôi, nên tôi không dám giết cô? Không, cô sai rồi, tôi không lương thiện giống tưởng tượng của cô.”

Cô nói, từ trong túi xách móc ra một khẩu súng lục, tư thế chuyên nghiệp nhắm vào trán Đường Vận.

Ba người còn lại đều kinh hãi, làm sao cũng không nghĩ tới Thượng Quan Ngưng lại dùng súng!

Cô ta là phụ nữ có thai, ở trong nhà mình, lại mang súng theo người!

Không hợp logic, căn bản không phải phong cách của cô!

Triệu An An chỉ kinh ngạc trong chốc lát, sau đó liền cao hứng cười ha ha: “A Ngưng, dáng vẻ hiện giờ của cậu rất là đẹp trai nha!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi