HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Cũng không biết có phải là do ngày hôm qua nhìn thấy quá nhiều máu me, cộng với việc mang thai nhạy cảm, cho nên hôm nay vưà sáng xớm đã rời giường, đi vào buồng vệ sinh phun ra hết.

Cái loại cảm giác ghê tởm khó chịu này khiến Thượng Quan Ngưng muốn ngất xỉu.

Cảnh Dật Thần có chút khẩn trương ôm cô: “A Ngưng, em thế nào rồi? Đi, anh đưa em tới bệnh viện!”

Thượng Quan Ngưng nhanh chóng giữ chặt anh lại. lắc đầu nói: “Không có việc gì đâu, em nằm nghỉ trong chốc lát là tốt rồi, chỉ là phản ứng mang thai bình thường mà thôi, anh đừng lo lắng.”

Cảnh Dật Thần sao có thể không lo lắng, anh cầm khăn lông ướt lau mặt cho Thượng Quan Ngưng, ôm nàng trở về phòng ngủ, rồi sau đó đứng dậy rót cho cô một ly nước ấm.

Thượng Quan Ngưng dựa vào trên đầu anh, uống nước xong, mới cảm thấy thoải mái hơn một chút.

“tháng trước em không có việc gì mà, hiện tại sao lại ghê tởm như vậy? Có phải việc hôm qua đã để lạj bóng ma cho em?"

Cảnh Dật Thần nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Thượng Quan Ngưng, trong lòng đều căng lên, trong giọng nói của anh có chút phẫn nộ.

“Việc ngày hôm qua tuy rằng kích thích với em không ít, nhưng em đâu có yếu đuối như vậy, bóng ma tâm lý gì đó không hề có, anh yên tâm đi.”

Thượng Quan Ngưng có chút quyến luyến dựa vào lồng ngực Cảnh Dật Thần, trên người anh có một mùi huơng nhàn nhạt, khiến cho cô cảm thấy vô cùng yên ổn, được anh ôm trong ngực khiến cô cảm thấy vô cùng an tâm và hạnh phúc, ngay cả loại cảm giác ghê tởm trong dạ dqfy cũng đỡ hơn nhiều."

Cảnh Dật Thần cảm nhận được sự ỷ lại và tín nhiệm của cô phát ra từ nội tâm, anh đem cô ôm càng chặt.

Chỉ cần có thể làm Thượng Quan Ngưng thoải mái một ít, làm cái gì anh cũng nguyện ý làm, chứ không chỉ riêng một cái ôm.

Từ lúc Thượng Quan Ngưng mang thai, Cảnh Dật Thần đã xem qua rất nhiều sách hướng dẫn về việc an thai, người phụ nữ lúc mang thai, phần lớn cảm xúc sẽ không ổn định, sẽ sinh ra sự ỷ lại và khủng hoảng tâm lý.

Lưc trước cảm xúc của Thượng Quan không như vậy, trạng thái của cô vẫn luôn rất tốt, rất ổn định, cũng không vô duyên vô cớ phát giận. Nhưng hiện tại lại ỷ lại vào anh, chắc chắn có quan hệ với việc ngày hôm qua.

Trong lòng Cảnh Dật Thần có chút rét run, anh hận không thể băm nát Đường Vận vàThượng Quan Nhu Tuyết, hận không thể đem người họ và chủ mưu Dương Mộc Yên giải quyết hết, trong lòng anh âm thầm thề, nhất định sẽ không để những người này sống lâu!

Thượng Quan Ngưng hoãn trong chốc lát, cảm thấy không khó chịu như trước, giọng nói có chút ôn nhu: “Em nghĩ chắc là do nôn ngén mà thôi, lần trước mới có,nên không có biểu hiện gì, bây giof,đã hơn một tháng, coa phản ứng cũng là chuyện bình thường, vậy mà em còn tưởng bảo bảo của chúng ta ngoan ngoãn, hóa ra không phải vậy."

Cảnh Dật Thần tuy rằng cảm thấy lời cô nói khá chính xác, nhưng là vẫn không yên tâm, nhéo chiếc cằm ginh xảo của cô, có chút bá đạo nói: “Mặc kệ là nguyên nhân gì, hôm nay phải đi bệnh viện, nghe anh!”

Anh,đã từng xem sách qua, phụ nữ mang thai sau tuần thứ 6 thì sẽ xuất hiện hiện tượng choáng váng đầu, mệt mỏi, thích ngủ, muốn ăn mà không phấn chấn, ghê tởm nôn mửa, hơn nữa nôn mửa nhiều vào buổi sáng sớm bụng sẽ bị rỗng.

Thượng Quan Ngưng mang thai cũng đã được sáu tuần, xuất hiện những biểu hiện như vậy cũng là điều bình thường, nhưng anh vẫn cảm thấy nên đến bệnh viện xem thử.

Cảnh Dật Thần không có kinh nghiệm chăm sóc thai phụ, kiến thức của anh toàn là lấy từ trong sách và trên mạng ra, nhuqng anh cảm thấy Thượng Quan Ngưng vẫn luôn nôn hết ra như vậy, đábg ra phải ăn một chút nhi đồ ăn.

Hôm nay Thượng Quan Ngưng cảm thấy cả người đều không có chút sức lực nào, còn. Không muốn đi xuống nhà ăn.

“Bảo bối, em như vậy không được, phải ăn cái gì đó mới được, bằng không em vqf con đều sẽ thiếu dinh dưỡng nghiêm trọng.” Cảnh Dật Thần nhắc cô, “Em có thích ăn gì hay không? Để anh làm xho ăn hay là muốn gì để anh kêu A Hổ lập tức đi mua.”

Được Cảnh Dật Thần nuông chiều cảm giác rất tốt, Thượng Quan Ngưng cảm thấy rất thỏa mãn, nhưng bây giờ côn khong muốn ăn gì cả.

“Em chỉ muốn nằm thôi, không muốn đi đâu, cũng không muốn ăn gì……”

Thượng Quan Ngưng túm áo Cảnh Dật Thần, có chút làm nũng nói.

Ngày thường khi chưa mang thai cô rất ít khi làm nũng như vậy, bởi vì cô cảm thấy rất khó, nhưng hiện tại cô làm nũng rất nhiều, ngay chính cô cũng cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.

Chẳng lẽ từ khi có thai thì tuổi tâm lý cô giảm xuống?

Không liên quan, dù sao cũng không phải người ngoài, Cảnh Dật Thần là chồng cô, làm nũng cũng đâu có gì sai!

Thượng Quan Ngưng lại không biết, nghe được cô dùng ngữ khí mềm mại làm nũng, làm trong lòng Cảnh Dật Thần đều run rẩy.

Cả đời này Cảnh Dật Thần cũng chỉ có,duy nhất một người phụ nữ là Thượng Quan Ngưng mà thôi, những người phụ nữ còn lại thì anh rất ít khi nói chuyện, lại càng ít khi tiếp xúc.

Đối với những người phụ nữ khác anh đều có tâm lý chống cự lại, mặc kệ sự quyến rũ hay là thanh thuần đáng yêu, thì anh cũng sẽ không hề động tâm, trước kia cũng có rất nhiều phụ nữ làm nũng với anh, hoặc là giả đáng thương, trong lòng anh lúc đó chỉ toàn sự lạnh nhạt.

Làm trò trước mặt anh cũng chỉ thêm tốn công, bởi vì anh không hề để những người phụ nữ đó vào mắt.

Nhưng Thượng Quan Ngưng làm nũng thì anh lại hoàn toàn không chống cự được, chuyện gì cũng muốn làm cho cô, cô muốn ngôi sao và ánh trăng thì Cảnh Dật Thần anh cũng sẽ lấy về cho cô.

“Bảo bối, vậy em nằm ăn là được, anh đem đồ ăn lên, em chờ anh một chút.”

Thượng Quan Ngưng muốn làm cái gì Cảnh Dật Thần cũng đều sẽ nghe lời cô, nhưng việc không ăn cơm này không có khả năng sẽ nghe lời cô

Thượng Quan Ngưng lại trực tiếp ôm lấy eo anh, bĩu môi nói: “Em không muốn để anh đi……”

Cảnh Dật Thần bỗng nhiên cười, một tay ôm vòng eo mảnh khảnh của cô, một tay chống đỡ thân thể của mình, dùng âm thanh trầm thấp gợi cảm nói: “Thích anh như vậy sao? Không muốn rời anh dù chỉ một phút?”

Ngũ quan góc cạnh của anh rõ ràng, ánh nắng sáng sớm chiếu vào có vẻ cực kì anh tuấn, lúc anh không cười, tuy rằng có chút lãnh khốc vô tình, nhưng một chút cũng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp trai của anh, ngược lại còn tăng thêm một cảm giác mị lực.

Mà lúc anh cười, những ánh nắng ảm đạm thất sắc cũng trở nên tươi đẹp, ý cười thật sâu dưới đáy mắt anh, lông mi thật dài làm cho đôi mắt anh thoạt nhìn càng thêm thâm thúy, mũi anh thẳng tắp, đôi môi hoàn mỹ, rất đẹp, hàm răng anh trắng tinh chỉnh tề, một thân áo sơmi màu trắng hoàn mỹ, tay áo sắn lên, cả người anh đều có vẻ tuấn dật.

Thượng Quan Ngưng nhìn anh có chút ngốc, cô cảm thấy, trên thế giới này làm sao có thểm tìm được một người đẹp như Cảnh Dật Thần đây!

Theo bản năng cô liền nói với Cảnh Dật Thần: “Rất thích anh, muốn vĩnh viễn ở bên anh.”

Cảnh Dật Thần nhìn đến bộ dáng thất thần của cô, không khỏi cười ra tiếng.

Có người vợ mê luyến mình như vậy, làm trong lòng anh thật có cảm giác tự hào!

Anh cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt ting xảo của Thượng Quan Ngưng, hôn lên chóp mũi và đôi môi anh đào hồng nhuận của cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi